Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 28
Cập nhật lúc: 2024-08-22 22:33:33
Lượt xem: 211
Ngũ Ngọc Kha ngồi xe suốt một ngày, lúc tới nơi đã là buổi tối. Cô ấy theo sát phía sau hai vị cảnh sát, lo lắng mà nhìn khung cảnh xa lạ xung quanh, vẫn không thể tin được rằng chính mình thực sự đi theo sự chỉ dẫn của "đại sư trên mạng" chưa từng gặp mặt đến thành phố Nguyên Táo cách xa hàng ngàn cây số.
Ngũ Ngọc Kha không biết phải làm gì, sờ đến chứng minh mà “đại sư” bảo cô ấy mang theo, nhìn những đồng chí công an địa phương tận tụy trách nhiệm đang đi trước mặt mình...
Thôn này xa xôi hẻo lánh, gió to thổi mạnh ô ô như thể có ai đang khóc than. Ngũ Ngọc Kha mở to mắt không dám chớp mắt nhìn bốn phía, sợ ở hộ gia đình nào đó hay một góc nhà nào đó cô ấy không thấy sẽ bỏ lỡ Tiểu Triết của mình.
Nhưng khi càng bước gần đến đích, trái tim của Ngũ Ngọc Kha mất kiểm soát đập càng ngày càng nhanh, tâm trí cũng càng thêm hỗn loạn. Sợ lại đi một chuyến vô ích, sợ kết quả giống với những lần đoán mệnh trước đây.
Nhưng vận mệnh mách bảo cô ấy lần này thật sự khác với những lần trước! Trực giác của Ngũ Ngọc Kha nói rằng con trai mình thật sự đang ở đây!
Ở cửa, ông Hoàng đang ngồi trên băng ghế hút điếu thuốc rẻ tiền, bỗng nhiên nhìn thấy hai người cảnh sát đi về phía này, phản ứng đầu tiên của ông ta là vội vàng đứng dậy, quay người đi vào nhà.
Cảnh sát vừa thấy bộ dáng lảng tránh này của ông ta liền biết khả năng thật sự có vấn đề, kinh nghiệm phong phú phó sở trưởng Vương lập tức gửi tin nhắn về đồn, sau đó lặng lẽ cùng Tiểu Trương, Ngũ Ngọc Kha bước vào nhà này.
“Đồng chí cảnh sát, muộn thế này rồi các vị đến đây có chuyện gì sao?”
Ông Hoàng cùng vợ và con trai bước ra hỏi cảnh sát cùng người phụ nữ lạ mặt trước cửa với ánh mắt lảng tránh.
Phó sở trưởng Vương cười nói: “Đây là họ hàng của vợ tôi, ngày mai cô ấy sẽ đi. Tôi nghe nói trước đây có mấy gia đình làm bánh gạo vàng rất ngon, đột nhiên nghĩ muốn mua một chút, nhà chú có làm sẵn không?”
Cảnh sát Tiểu Trương cũng phản ứng rất nhanh, tứ chi thả lỏng và cười sang sảng nói: “Tôi đi chung với phó sở trưởng, cũng muốn mua một ít gửi về nhà, không biết có đủ không?”
Ông Hoàng theo phản xạ gật đầu, Hoàng Ngọc Sơn con trai ông ta có vẻ lo lắng, nhưng liếc nhìn hai cảnh sát mặt mang tươi cười, cũng không mang theo bất kì trang bị gì, dần dần cũng bớt khẩn trương hơn.
Ngay sau đó, người nhà này mời ba người ngồi xuống, bọn họ lập tức đi vào lấy bánh.
Phó sở trưởng Vương cũng nhân cơ hội ngồi xuống như thể thật sự đến đây để mua bánh gạo. Cũng không quên cùng Hoàng Ngọc Sơn bắt chuyện, hỏi anh ta gần đây đang bận việc gì, tiền lời năm ngoái thế này, tại sao không đi ra ngoài làm công cùng những câu thăm hỏi linh tinh thông thường.
Ngay khi ông Hoàng lấy bánh gạo và cân ra, hỏi bọn họ cần bao nhiêu ký thì phó sở trưởng Vương đột nhiên đặt câu hỏi: “Con dâu chú hôm nay không ở nhà sao?”
Tay ông Hoàng run lên, ấp úng không nói thành lời, sắc mặt của Hoàng Ngọc Sơn hơi trầm nói cô ấy đang ngủ ở trên lầu.
Phó sở trưởng Vương thuận miệng nói số ký, nhận lấy hai túi bánh gạo vàng mà đối phương đưa cho. Dưới sự thoái thác không muốn nhận tiền của ông Hoàng, phó sở trưởng kiên trì tỏ vẻ hiện tại kỉ luật nghiêm minh nhất định phải trả tiền. Hai người trì hoãn một chút thời gian.
Nhưng Ngũ Ngọc Kha đã có chút thiếu kiên nhẫn, vẻ mặt mất tự nhiên cùng hành động luôn hướng ánh mắt nhìn vào trong nhà cũng khiến cho mẫn cảm như Hoàng Ngọc Sơn chú ý.
Đang lúc cô ấy muốn trực tiếp dứt khoát hỏi xem gia đình này có gặp qua con trai của mình không, thì đột nhiên có tiếng động ở phía sau nhà. Trong thôn yên tĩnh liền có vẻ đặc biệt khiến người chú ý.
Bộ đàm trên người phó sở trưởng Vương cũng vào lúc này đột nhiên vang lên, không chờ người đối diện nói câu nào, đã nhanh chóng liếc mắt ra hiệu cho Tiểu Trương, hai người ngầm hiểu ý tiến lên, trực tiếp kìm chế hai vợ chồng ông Hoàng và Hoàng Ngọc Sơn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-28.html.]
Ẩu đả bất ngờ xảy ra khiến Ngũ Ngọc Kha giật mình, cô ấy nhanh chóng phản ứng lại thâm ý hành động của cảnh sát, không thể chờ đợi thêm nữa, cô ấy lập tức chạy lên lầu tìm con trai!
Cô ấy vừa kêu tên Tiểu Triết vừa chạy lên lầu. Gia đình nhà họ Hoàng bất ngờ trước tình thế đảo ngược đột ngột này, nghe được lời của người phụ nữ lạ mặt nói rốt cuộc ý thức được: Mục đích của bọn họ thật sự là “con trai” của mình.
Ngũ Ngọc Kha như phát điên không ngừng la hét, tìm kiếm khắp ngôi nhà nhỏ do người dân tự xây dựng, không dám bỏ sót một phòng nào.
Ngay lúc cô ấy sắp tuyệt vọng bởi không tìm thấy bóng dáng ai cả, thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng còi xe cảnh sát phía sau nhà. Cô ấy nhanh chóng đứng dậy chạy về phía cửa sổ, nhìn về hướng phát ra âm thanh.
Nhìn thấy hai chiếc xe cảnh sát đậu sau nhà, bốn năm người cảnh sát đứng ngoài xe tóm lấy một người phụ nữ, hình như còn có một bóng người nhỏ bé!
Ngũ Ngọc Kha dùng tốc độ nhanh nhất có thể chạy xuống lầu, đi tới cửa sau, băng qua dòng suối, ôm lấy bóng dáng nhỏ nhắn gầy gò đó!
Cô ấy thực sự đã tìm được rồi!
Đại sư thật sự giúp cô ấy tìm được con trai của mình!
Trong đồn công an, Ngũ Ngọc Kha gắt gao ôm chặt con trai Triết Triết ngồi trong văn phòng, một nữ cảnh sát tốt bụng lấy bánh mì mà bọn trẻ yêu thích, lại pha thêm hai cốc sữa ấm đưa cho hai mẹ con.
“Yên tâm đi, ở đây hai người tuyệt đối an toàn! Sáng mai đồng nghiệp của chúng tôi sẽ đưa cô cùng con trai mình ra ga xe lửa, sẽ có cảnh sát hộ tống suốt chặng đường. Chúng tôi nhất định sẽ bắt những kẻ đó phải trả giá cho những việc đã làm!”
Nữ cảnh sát nhìn người phụ nữ một cách dịu dàng nhưng đầy kiên quyết. Sau đó, cô ấy nhìn đứa trẻ đang đẫm nước mắt trong lòng mẹ mình, không có tùy tiện chạm vào đứa nhỏ, chỉ ngồi xổm xuống nói: "Bạn nhỏ, hai mẹ con chờ thêm một lát nữa nhé."
"Chờ một chút, trả lời mấy câu hỏi của cô chú, giúp chúng ta cùng nhau trừng phạt kẻ xấu, được không?"
Ở phía bên kia, 4 người nhà họ Hoàng cũng bị đưa về đồn cảnh sát và giam ở các phòng khác nhau để thẩm vấn.
Thứ bọn họ đối mặt đương nhiên không phải là những gương mặt ôn nhu và cốc sữa bò ấm áp như phòng bên cạnh mà là những chiếc ghế sắt lạnh lẽo, ánh đèn nhợt nhạt và những lời chất vấn nghiêm khắc của cảnh sát.
“Thành thật khai báo, đứa trẻ đó là bắt từ đâu về?”
—— Tầng cao nhất của tòa nhà công ty Thiên Cơ ——
Luật sư cố vấn của công ty Thiên Cơ cùng người phụ trách của bộ phận ngoại giao đang ngồi trong phòng hội nghị tiếp đãi những vị cảnh sát đột nhiên đến thăm.
“Công ty Thiên Cơ vẫn luôn tuân thủ quan điểm thúc đẩy sự tiến bộ của thời đại và hoạt động một cách liêm chính. Không chỉ là một trong 100 doanh nghiệp nộp thuế hàng đầu cả nước, hỗ trợ phát triển khoa học kỹ thuật quốc gia, ngoài ra phương diện thực hiện trách nhiệm xã hội của doanh nghiệp cũng được mọi người biết đến ——"
Phòng hội nghị to lớn được trang trí theo phong cách cực kỳ hiện đại, kể từ lúc tiến vào tòa nhà này Hồ Chí Vĩ cùng đồng nghiệp đã cảm nhận được công ty này có trình độ công nghệ kỹ thuật rất cao, hoặc có thể nói là phong cách cá nhân của lãnh đạo công ty.
Nghe luật sư và nhân viên được đối phương cử đến đang nghiêm túc nói chuyện, đội trưởng Hồ nhanh chóng ngắt lời anh ta, nói thẳng mục đích của mình.
“Lần này chúng tôi đến là muốn điều tra một vị chủ kênh của nền tảng phát sóng trực tiếp Thiên Cơ, hy vọng mọi người phối hợp. Chúng ta trực tiếp nói rõ tình huống?”