Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 220
Cập nhật lúc: 2024-09-14 21:50:37
Lượt xem: 51
Nàng khoanh chân ngồi ở trên giường, một tay chống cằm nghiêng đầu, tay kia thanh thản đặt ở một bên, đôi mắt thần bí khó lường kia nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mắt, trong đôi mắt mang theo tin tức nổ mạnh, để cho Cố Sướng nhìn đến một trận trung tâm quá nóng, dĩ nhiên không dám trả lời đán án tốt nhất mà chính mình phán đoán ra.
Một lúc lâu sau mới nói: "Nghiên cứu cô không phải nhiệm vụ của tôi, chỉ là, chỉ là... sở thích của một mình tôi?"
Ngay từ đầu anh đúng là bởi vì tò mò, thế giới Thiên Cơ không có quỷ thần, cũng không có huyền học kỳ dị như vậy. Đến bây giờ, phần tò mò này không chỉ không có giảm bớt, ngược lại càng ngày càng sâu, mà phần tò mò này cũng không phải xuất phát từ suy tính vì thế giới của mình, mà là tựa hồ phát ra từ trí não của chính mình — tâm, là tâm sao?
Không biết tại sao lại nói ra câu trả lời có chút ngu ngốc như vậy, sắc mặt Cố Sướng bỗng dưng có chút đỏ lên, mặc dù anh lập tức khống chế phản ứng kỳ quái của con người, nhưng vẫn bị Lâm Hạ Vy vào giờ khắc này bắt được.
“Thật xin lỗi!”
Trong lòng có rất nhiều phương án bù đắp, Cố Sướng lựa chọn một cái nghe nói ở rất nhiều thời điểm rất vô dụng, nhưng cũng có thể rất hữu dụng đơn giản nhất ba chữ, sau đó chính là ảo não!
Ở bên ngoài phân ra một tia lực chú ý trở lại phòng, hệ thống đột nhiên mở miệng: "Các người đang làm gì nha! Cố Sướng, tại sao anh lại đột nhiên xin lỗi?”
Nói xong, nó lại thập phần "mẫn cảm" kêu to lên: “Woa, không phải là anh lén lút làm chuyện xấu sau lưng chúng tôi chứ!”
Thậm chí còn mang tâm trạng nhiều chuyện mà gọi tới Tiểu Viên đang tu luyện: "Vừa rồi Cố Sướng đột nhiên xin lỗi ký chủ, cô mau tới đây! Kỳ thật tôi đã sớm phát giác nửa năm nay Cố Sướng đều kỳ lạ, ánh mắt nhìn tôi cũng không thích hợp, sẽ không phải anh làm chuyện gì đó rất có lỗi với chúng tôi đi!"
Căn phòng lập tức trở nên ồn ào, Cố Sướng lạnh lùng nhìn chính mình lúc ấy ngẫu nhiên thiết lập tính cách cơ bản, hiện giờ đã biến thành vật nhỏ này, nhịn không được liếc mắt xem thường, hận không thể đem nó lại một lần nữa mang trở về xưởng!
Dựa theo cách nói của con người: Nhóc con! Ba chính là ba của con!
Cho nên, có thể đừng tùy tiện chen vào lúc người lớn nói chuyện hay không?!
Cuối cùng, anh lại chỉ có thể mang tâm trạng mệt mỏi cho ra kết luận: Trách tôi, đều do tôi dạy không tốt.
Trong lòng biết rõ quan hệ của một người một hệ thống này, Lâm Hạ Vy nhìn bọn họ tương tác, nhất là trong chớp mắt cảm nhận được Cố Sướng biểu hiện ra ngoài nghẹn khuất, trong ánh mắt không khỏi hiện ra ý cười, một câu nói kết thúc sự tìm tòi nghiên cứu của hệ thống: "Tìm được nhà ở thích hợp cùng phương án trang hoàng sao?"
Cái miệng ríu rít lập tức dừng lại, hệ thống chớp chớp mắt to quăng bình luận cho cô: "Đại khái tìm ra mấy cái, ký chủ, cô xem thích cái nào!"
Trái tim của Cố Sướng cũng nhấc lên, lo lắng đối phương lập tức sẽ đuổi mình ra ngoài.
"Tôi thích phong cách này hơn..."
Lâm Hạ Vy nhìn bản mẫu trang hoàng phong tình các quốc gia cùng hệ thống chọn lựa ra mấy ngôi nhà thích hợp, lựa chọn một cái thập phần truyền thống cổ kính có một sân lớn, địa điểm cũng đủ rộng rãi, tựa hồ cũng rất yên tĩnh, rất phù hợp với sở thích của cô.
Thuận tiện, cô quay đầu hỏi Cố Sướng: "Anh cảm thấy thế nào?”
Ánh mắt Cố Sướng sáng lên, trên khuôn mặt lạnh lùng giống như là đột nhiên phát ánh sáng nào đó, lại không hiểu lộ ra có chút ngoan ngoãn: "Tôi đều thích!"
Hệ thống nhìn nhìn hai người, âm thầm nói thầm giống như ký chủ không có tức giân Cố Sướng nha, vậy anh kỳ thật không có làm chuyện xấu gì lớn cả, xin lỗi thành công?
Quả nhiên, người đàn ông tâm cơ như vậy sợ là không thể từ trong đoàn thể này đi ra ngoài, haizz!
Hừ, cũng may nó cũng có chút thói quen!
“Hả, nơi này cư nhiên ở tỉnh Tấn, ngươi chọn thật xa nha!”
Tiểu Viên nhìn căn nhà này cùng với ảnh chụp sân vườn siêu lớn cũng rất thích, chỉ là nhìn thấy địa điểm xa xôi như vậy cảm thấy có chút kinh ngạc, bọn họ không chỉ chuyển nhà, mà là muốn chuyển hộ khẩu nha!
"Không đúng, căn nhà này sao lại rẻ như vậy?"
Cho dù không hiểu giá phòng hiện tại, Tiểu Viên cũng nhìn ra giá phòng này có chút không đúng, thật sự là quá mức rẻ.
Lúc này, hệ thống mới lại thả ra tin tức của một căn nhà khác, đĩnh đạc nói: "Ký chủ có tiền, Cố Sướng có tiền, hơn nửa năm nay ta cũng một mực ở trên mạng cho người ta làm công kiếm tiền đây này. Ta đây nghĩ muốn mua nhà cũng không chỉ mua một căn nha!"
"Luôn sống ở một chỗ thật sự nhàm chán nha, người có tiền đều là sẽ mua vài căn, đi khắp nơi nghỉ phép! Vừa vặn ta nhìn thấy căn nhà cực lù rẻ này, chúng ta đi nhìn xem trước đi!”
“Có thể dùng để ở thay phiên nha!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-220.html.]
Lâm Hạ Vy nhìn căn nhà ẩn ẩn lộ ra hắc khí, đích xác cũng nên đi xem một chút.
Nghỉ phép gì gì đó, cho dù là cô cũng sẽ không chán ghét đâu?
Diện tích lãnh thổ ở Hoa Quốc rộng lớn, đất rộng của nhiều, ai cũng không biết hệ thống làm như thế nào có thể đột nhiên tìm được nhà ở tỉnh Tấn cách hơn một ngàn cây số như vậy.
Nhưng nhóm người, hệ thống, quỷ này đều chưa từng tới tỉnh Tấn, dứt khoát coi chuyến đi xem nhà lần này là đi du lịch nghỉ phép, tựa như hệ thống nói đi nơi khác ở một chút.
【 Tuy tốc độ phương tiện giao thông hơi chậm, nhưng ngắm phong cảnh cũng rất tốt, cảnh sắc bên này thật đẹp nha. 】
Hệ thống nhìn ra ngoài cửa sổ hiện ra diện mạo địa chất hoàn toàn khác với quê hương của nó, còn có diện mạo địa chất hoàn toàn khác với khu vực phía Bắc lấy Thủ Đô làm đại biểu, líu ríu bình luận về cảnh sắc với Lâm Hạ Vy.
【 Ký chủ, cô có muốn tôi chụp cho cô mấy tấm ảnh lưu niệm không! 】
Lâm Hạ Vy từ chối đề nghị này, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Nơi này có địa lý ưu việt, thảm thực vật che phủ tỷ lệ cao, thiên địa linh khí vốn dĩ tương đối nồng hậu.
Trong khoảng thời gian cô bế quan hơn nửa năm, hoàn cảnh các nơi tựa hồ đều có chút chuyển biến, một ít nguyên bản không hề xuất hiện thực vật, động vật cùng với mọi người cũng đều một lần nữa bị dựng dục ra tới dấu hiệu.
Mặc dù, những biến hóa này từ phạm vi thế giới xem ra có chút nhỏ bé, cũng đã đủ rồi không dậy nổi.
“Phong cảnh nơi này đích xác không tệ.”
Càng đi tới mục đích, rừng núi cây xanh vờn quanh, hồ nước thanh tú xinh đẹp lại càng nhiều, không khí xuyên qua khe hở xuyên vào trong xe cũng mơ hồ trở nên ướt át.
Bỗng nhiên, Lâm Hạ Vy nghe thấy một thanh âm cắn hạt dưa răng rắc, vừa quay đầu lại thế nhưng là hệ thống?
Trong tay hệ thống đang cầm một nắm hạt dưa ăn say sưa, hạt dưa bình thường nhìn không thấy kia thập phần lớn, làm cho một người một quỷ cũng phảng phất ngửi được mùi thơm độc hữu của quả hạch, đặc biệt nồng đậm.
Hệ thống nhận thấy được ánh mắt của các cô, lập tức đem hạt dưa trong tay tích cực đẩy mạnh tiêu thụ lên: "Các người cũng nếm thử đi?"
Tiểu Viên đang muốn nói chẳng lẽ nó đang cắn số liệu hạt dưa, bọn họ cũng không có cách nào ăn, chợt nghe thấy Cố Sướng nói: "Các người thử một lần, hẳn là cũng có thể nếm được mùi vị.”
Đây là giả thuyết đồ ăn vặt mà anh mới làm ra ở thế giới Thiên Cơ, con người hẳn là cũng có thể "Ngửi được", "Ăn được".
Tuy rằng, hệ thống có đôi khi còn có thể mạnh miệng, nhưng từ khi Cố Sướng trang bị rất nhiều ngoại quải cho nó, quan hệ của bọn họ liền trở nên "Tốt hơn rất nhiều".
Gần đây, Cố Sướng không chỉ cập nhật chức năng mới cho nó, còn làm ra vẻ ngoài hư cấu cùng đồ ăn vặt!
Tiểu Viên nửa tin nửa ngờ ngửi hạt dưa hư cấu này, cư nhiên thật sự có mùi rất dễ ngửi! Thật thần kỳ a!
Hệ thống cùng Tiểu Viên lầm bầm nói lên đồ ăn vặt này bởi vì là hư cấu, hẳn là ai ăn cũng không có gánh nặng, muốn phân cho bọn họ cũng nếm thử một chút.
Dọc theo đường đi cũng bởi vì có những đồ ăn vặt này, hệ thống khó có được an tĩnh không ít, cũng không uổng công Cố Sướng một phen "Khổ tâm".
“Bạch bạch bạch!”
Phía sau đột nhiên truyền đến tiếng chạy bộ cố ý dùng sức dậm chân, Lâm Hạ Vy cùng Cố Sướng quay đầu lại liền thấy một cậu bé chạy tới, còn đem cả khuôn mặt đều tiến đến vị trí phía sau bọn họ.
Thấy bọn họ quay đầu lại, còn làm mặt quỷ với bọn họ!
“Các người đang ăn cái gì vậy, thơm quá! Chia cho tôi một chút!”
Nhìn thấy cậu bé khoảng tám chín tuổi trực tiếp vươn tay ra đòi hỏi bọn họ, ánh mắt còn đang không ngừng nhìn loạn. Tựa hồ đang tìm nguồn gốc mùi thơm, xem hai người này đều mang theo đồ ăn vặt gì.
Hệ thống lập tức câm miệng, đem những người bình thường căn bản không nhìn thấy đồ ăn vặt giả định toàn bộ giấu đi.
Lâm Hạ Vy cùng Cố Sướng nghe nói như thế cũng không có phản ứng gì, xoay đầu đi, không để ý tới cậu bé không quá lễ phép này.
Cậu bé thấy hai người lớn này cư nhiên cất giấu không cho mình, mặt nhăn lại, lắc lắc thân thể liền muốn chơi xấu: "Các người như thế nào nhỏ mọn như vậy a! Mau cho tôi, mau cho tôi!”
“Nếu không tôi sẽ kêu người! Quỷ keo kiệt! Quỷ keo kiệt!”