Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 114
Cập nhật lúc: 2024-08-29 17:29:48
Lượt xem: 130
Kinh doanh ở Thủ Đô, giàu có nhất Lâm Cao Sầm chính là niềm tự hào trong gia tộc. Mỗi năm, trong gia tộc có chuyện lớn gì cũng hỏi ý kiến ông ta trước tiên.
Lâm Cao Sầm hào phóng, chẳng sợ người chưa về nhưng nhất định sẽ chuyển tiền duy trì gia tộc tu sửa từ đường, từ thiện bố thí, nâng đỡ người trẻ tuổi trong gia tộc đọc sách, làm việc,....
Lúc này, tộc trưởng cũng sớm chờ Lâm Cao Sầm ở ngay nhà cũ, dự định giống như trước mời gia đình Lâm Cao Sầm ăn bữa cơm.
“Cao Sầm có nói lần này về mấy người không?”
Khâu Mỹ Hoa tò mò hỏi chồng, tộc trưởng Lâm Hoành Bá không thèm để ý mà trả lời: “Không phải đều là người một nhà về sao, có gì khác đâu.”
Hoạt động khác có thể vắng mắt nhưng việc tế tổ ba năm một lần này sao có thể vắng được.
“Không phải đã tìm về con gái thứ hai rồi sao, vậy Thi Tình có tới không?”
Con trai út của Khâu Mỹ Hoa mở miệng hỏi ra nghi vấn trong lòng mẹ mình.
Lông mày của Lâm Hoành Bá nhíu lại lại nhanh chóng buông ra, ông ta thiếu chút nữa đã quên chuyện này, nhưng dù sao phụ nữ là không được phép tham gia nghi thức tế tố, tùy ý dù có dẫn về hay không, dẫn ai về cũng chẳng ảnh hưởng gì.
“Từ ban đầu tôi đã thấy con bé Thi Tình lớn lên chẳng giống những người khác trong nhà, không ngờ tới đúng thật là ôm nhầm rồi, quả thật là quá ly kỳ.”
Khâu Mỹ Hoa cảm thán, nghĩ đến Lâm Thi Tình được nuôi dưỡng thành bộ dáng xinh đẹp như thiên kim đại tiểu thư, ngoài cảm thán trường hợp này như cốt truyện trong tiểu thuyết thì càng tò mò con bé lưu lạc bên ngoài kia như thế nào. Chắc chắn không thể ưu tú hơn Lâm Thi Tình, học thức, khí chất con bé đều là thành quả của biết bao nhiêu tiền của hun đúc ra được.
Nghĩ thế, Khâu Mỹ Hoa không nhịn được đồng tình cô tiểu thư thật đáng thương chưa từng gặp mặt kia, số phận thật lận đận.
“Lần trước, Cao Sầm có nhắc đến việc sửa gia phả, chắc là lần này sẽ dẫn con ruột trở về.”
Thật lâu trước đây, gia phả của nhà họ Lâm không có tên phụ nữ. Theo sự tiến bộ của thời đại, bọn họ mới thêm tên phụ nữ vào, Lâm Thi Tình cũng có trong đó, chỉ là nghi thức tế tổ vẫn như cũ chỉ có đàn ông mới được tham gia.
Xe của người nhà Lâm Cao Sầm đã đến, chiếc thứ nhất là vợ chồng Lâm Cao Sầm cùng Lâm Họa Ý. Chiếc thứ hai là Lâm Hòa Trạch và Lâm Thi Tình.
Tất cả giống như trước đây ngược lại làm đám người Khâu Mỹ Hoa chuẩn bị tâm lý thấy “Lâm Thi Tình” chân chính có chút kinh ngạc.
Lâm Hoành Bá mở miệng liền hỏi, hàn huyên vài câu, đến chỗ ít người mới hỏi Lâm Cao Sầm.
“Cao Sầm, con gái ruột em đâu?”
Lâm Cao Sầm nghe được lời này, ánh mắt phức tạp mà nhẹ nhàng chợp mắt vài giây: “Có chút việc, không tiện lại đây.”
Rõ ràng là không nghĩ nói chuyện nhiều, Lâm Hoành Bá biết điều ngậm miệng lại, nhưng trong lòng rõ ràng không tán đồng.
Dù thế nào thì cùng một dòng m.á.u khẳng định quý giá hơn là đứa bé ôm nhầm, Cao Sầm sao có thể dẫn đứa bé kia trở về, ngược lại không dẫn con gái ruột trở về?
Gác lại mọi suy nghĩ xuống không hề đề cập nữa, ông ta dự định buổi tối sẽ tìm Lâm Cao Sầm tán gẫu một chút về việc sửa gia phả, trên đường đi ăn cơm lại khiến nhóm người Lâm Hoành Bá phát hiện ra một việc vô cùng khủng bố.
Lâm Thi Tình này sao lại có cử chỉ thân mật với anh trai Lâm Hòa Trạch như vậy.
Nhìn Lâm Hòa Trạch ân cần múc canh, gắp đồ ăn cho Lâm Thi Tình, Lâm Thi Tình ôm bờ vai của anh ta nói nhỏ, đã biết hai người không có quan hệ huyết thống Lâm Hoành Bá cảm thấy khung cảnh này cực kỳ chói mắt.
Lại không phải trẻ con, cũng không phải anh em ruột, cho dù không phải là ruột thịt nhưng đều đã trưởng thành cũng phải chú ý chừng mực chứ.
Vợ chồng Lâm Cao Sầm và Lâm Họa Ý cũng chú ý đến tương tác của cả hai trên bàn cơm, sắc mặt kỳ quái lại xấu hổ, kèm theo sự phẫn nộ cùng nan kham khó lòng giải thích.
Cha mẹ người ta không nói lời nào, Lâm Hoành Bá xưa nay đều nịnh bợ gia đình này nên cũng không tiện trực tiếp mở miệng, nhưng Lâm Họa Ý lại không kiềm chế được, không ăn uống bao nhiêu đã trực tiếp gác đũa nói mình ăn no, rồi quay về tòa nhà.
Biểu cảm cùng giọng điệu của Lâm Họa Ý thể hiện sự bất mãn rõ ràng, giống như đang tức giận, làm không khí trên bàn cơm đã quái dị nay càng đông cứng hơn.
Vợ chồng Lâm Cao Sầm không có tâm trạng ăn uống, bộ dáng thất thần khiến nhóm người Lâm Hoành Bá muốn mở tiệc chào mừng bọn họ cảm thấy càng thêm ngờ vực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-114.html.]
Kết thúc bữa tiệc sớm, một nhà Lâm Cao Sầm rời đi, Lâm Thi Tình cùng Lâm Hòa Trạch ngồi chung một chiếc xe như cũ.
Khâu Mỹ Hoa cuối cùng cũng dám đem ý tưởng trong đầu nhỏ giọng ấp a ấp úng nói với chồng.
“Chắc không phải…… hai đứa nó……”
Lâm Hoành Bá lập tức bảo bà ta im miệng, không được nói tiếp!
Sao có thể xằng bậy như vậy được! Người cùng họ, năm trước mới vừa biết hai người không phải anh em ruột, như thế nào lại có thể sinh ra tình cảm như vậy!
Nói không chừng trước kia hai người quen thân mật với nhau, tám phần là như vậy. Lâm Hoành Bá còn nhớ rõ tháng trước Cao Sầm còn nói muốn liên hôn cho Hòa Trạch với thiên kim tiểu thư môn đăng hộ đối ở Thủ Đô, khen con trai có chí cầu tiến! Sao có thể có tình cảm nam nữ với người mà bản thân gọi là em gái mười mấy năm!
Kẻ có tiền như Lâm Cao Sầm đương nhiên có bất động sản ở quê quán, ngày thường đều có người chuyên môn quét dọn, chỉ chờ mỗi năm bọn họ trở về một hai lần như vậy. Nội thất biệt thự này là được trang trí từ trước, vợ chồng Lâm Cao Sầm ở phòng ngủ chính, ba đứa con mỗi người một phòng.
Chỉ là, lần này Lâm Thi Tình không có trực tiếp trở về phòng mình, mà là vào phòng Lâm Hòa Trạch.
Vừa mới vào phòng, thân thể Lâm Hòa Trạch lập tức kề sát, thân mật cùng mê luyến hôn lên cổ Lâm Thi Tình, tay không thành thật mà sờ soạng thân thể cô ta.
Trên mặt Lâm Thi Tình hiện lên vẻ ngượng nghịu cùng ghê tởm, lúc quay đầu lại nhìn anh ta lại trở nên quyến luyến cùng ngượng ngùng.
“Anh, đừng.... Cha mẹ, em gái đều ở.”
Cô ta nói thế nhưng lại không thật sự dùng sức đẩy Lâm Hòa Trạch ra, giống như tâm trạng cực kỳ mâu thuẫn của cô ta trong thời gian này.
Lâm Hòa Trạch giống như bị quỷ ám, hoàn toàn không có cách nào đè nén dục vọng của mình với cô em gái không hề có quan hệ huyết thống trước mặt, đang muốn ôm cô ta lên giường tiếp tục thân thiết, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng đạp cửa.
“Mới vừa cơm nước xong cũng đừng ở trong phòng, ra phòng khách nói chuyện với mọi người đi.”
Mở cửa, người ngoài cửa đúng là Hà Mộng Hạ.
Bà ta phức tạp mà nhìn “con gái” tuy rằng tóc cùng quần áo đều còn tính ngay ngắn nhưng trên mặt hiện lên ửng đỏ, nhìn con trai gần như không hề che giấu tình yêu của mình, xoay người đi xuống thang lầu.
“Nghe mẹ nói, đi xuống được không?”
Lâm Thi Tình rũ mắt nhìn không ra tâm tình, sau một lúc lâu mới khuyên Lâm Hòa Trạch.
Trong phòng khách, thái độ của Hà Mộng Hạ miễn cưỡng còn tính bình thường, còn nói với hai người mấy câu. Lâm Cao Sầm lại nhìn chằm chằm tin tức trên TV, liếc cũng không liếc hai người. Lâm Hạo Ý vừa từ trong phòng bước ra nhìn người dưới lầu, trong lòng dâng lên sự phẫn nộ, ghê tởm cùng khó hiểu!
Cô ta không hiểu, tại sao chỉ trong ngắn ngủi một năm nhà mình lại thay đổi lớn như vậy!
Đầu tiên là phát hiện ôm sai Thi Tình, mình còn một người chị ruột khác, sau đó là sự xuất hiện của Lâm Hạ Vy đáng ghét, lại đột nhiên phát hiện cô bị ung thư thời kỳ cuối. Sau đó, lại là các sự kiện không khoa học, người nhà hoàn toàn trở mặt.
Nếu nói đến bước này rồi, Lâm Họa Ý miễn cưỡng còn có thể an ủi bản thân coi như trở lại quá khứ.
Nhưng Lâm Thi Tình sao có thể cùng anh cả ở bên nhau!
Cô ta tuyệt đối không thể tiếp thu được anh chị mình nhiều năm như vậy lại trở thành người yêu, thật sự khiến cô ta buồn nôn! Quá ghê tởm!
“Tôi mặc kệ hai người nghiêm túc hay không, không cần lại để tôi nhìn thấy hai người lôi lôi kéo kéo ở bên ngoài! Càng không cho phép hướng bất kỳ ai lộ ra ý tưởng không bình thường của các người!”
Nhìn ánh mắt của con trai hoàn toàn dính trên người “con gái”, Lâm Cao Sầm sao có thể không cảm thấy ghê tởm, ông ta chỉ hận chính mình không sớm một chút tiễn Lâm Thi Tình đi! Hận năm đó thế nhưng sẽ ôm sai con!
Lâm Thi Tình nghe được lời này, cúi đầu không nói lời nào, chỉ là nắm c.h.ặ.t t.a.y mình.
Lâm Hòa Trạch cầm tay cô ta, kiên định mà nói ra dự tính của mình với cha mẹ.
“Con nhất định phải kết hôn với Thi Tình, lần này tế tổ con chính là muốn cho Thi Tình một danh phận!”