Liêu Xuân: Dùng Sắc Hầu Người - Chương 53:
Cập nhật lúc: 2025-10-16 16:04:19
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghĩ , Lục Yến Đình đột nhiên mày mắt khẽ trầm xuống, lười Ôn Cửu Khanh thêm một cái, chỉ trong khoảnh khắc dùng khóe mắt liếc Thẩm Lệnh Nghi một cái, một lời nhưng ý tứ vô cùng rõ ràng.
Thẩm Lệnh Nghi tức khắc hoảng loạn, bưng khay vội vàng theo , suýt chút nữa vấp chân.
“Cẩn thận!” Vẫn là Ôn Cửu Khanh, giơ tay khẽ đỡ nàng một cái.
, ngăn Thẩm Lệnh Nghi nữa, ngược còn nghiêng nhường đường cho nàng, bụng nhắc nhở nàng:
“Lục đại nhân câu nệ, điểm tâm đều gió thổi nguội cả , ăn . Ta lệnh cho lấy một phần mới gửi đến khoang thuyền của Lục đại nhân.”
“Đa... đa tạ.”
Nhất thời, Thẩm Lệnh Nghi cũng là nên tiếp tục theo Lục Yến Đình, là hành lễ với Ôn Cửu Khanh cho phép.
Ngược là Ôn Cửu Khanh tiên khẽ vỗ vỗ vai nàng, dịu dàng gật đầu với nàng, : “Đừng ngây đó, mau , đừng để Lục đại nhân đợi lâu.”
Nhìn bóng lưng vội vã rời của Thẩm Lệnh Nghi, nụ khóe miệng Ôn Cửu Khanh lúc mới từ từ tắt .
“Thạch Tu.”
Im lặng một lát, Ôn Cửu Khanh gọi tiểu tư cận đến.
“Chủ tử gì phân phó ạ.” Thạch Tu từ bên cạnh nhanh như chớp hiện nhưng ánh mắt của cũng tò mò về phía Thẩm Lệnh Nghi biến mất.
“Đi dò hỏi xem, vị cô nương đó và Lục đại nhân mối quan hệ gì.” Ôn Cửu Khanh từ từ dời tầm mắt mặt sông quên dặn dò: “Nhớ kỹ, đừng quá phô trương.”
“Tiểu nhân hiểu .” Thạch Tu gật đầu, định , bỗng Ôn Cửu Khanh gọi .
“Mang phần điểm tâm trong nhà bếp gửi thêm cho Lục đại nhân một phần nữa. Nhớ kỹ, đổi bánh đường cuộn sợi , Lục đại nhân thích đồ ngọt.”
Thạch Tu gật đầu, nhanh như bay chạy xuống khoang thuyền...
Nói Lục Yến Đình vốn dĩ cảm thấy đói mới nghĩ đến việc tìm Thẩm Lệnh Nghi, tiện thể dẫn nàng về cùng dùng bữa trưa. Kết quả là một vòng về đến khoang thuyền, Lục Yến Đình cảm thấy no vì tức .
Thẩm Lệnh Nghi và một một phòng còn kịp một lời, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.
Thẩm Lệnh Nghi mở cửa, ngoài cửa là Thạch Tu, giơ tay đưa một phần điểm tâm còn bốc nóng cho Thẩm Lệnh Nghi.
“Cô nương cẩn thận khay nặng.” Khóe miệng Thạch Tu nở một nụ nhiệt tình.
Thẩm Lệnh Nghi vội vàng cảm ơn , bưng điểm tâm phòng thì thấy Lục Yến Đình đang bên bàn chằm chằm .
Nàng nhất thời nên lời, lúng túng đặt khay lên bàn, trong đầu là suy nghĩ rốt cuộc nên mở miệng gì với Lục Yến Đình .
Kết quả Lục Yến Đình lạnh giọng hỏi: “Ra ngoài một vòng , nghĩ tối nay ngủ ở ?”
Thẩm Lệnh Nghi sững , lúc mới nhớ quả thực còn chuyện giải quyết, lẩm bẩm nhỏ: “Thiếp cùng với khác... chen chúc một chút là ạ.”
“Người khác, ai? Tê Sơn bọn họ? Nam nữ thụ thụ bất , huống hồ ngươi cũng hạ nhân.”
Lục Yến Đình duỗi tay kéo cả cái khay về phía , đợi Thẩm Lệnh Nghi tiếp lời bình tĩnh : “Ngươi ở chung với .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lieu-xuan-dung-sac-hau-nguoi/chuong-53.html.]
Thẩm Lệnh Nghi cứng đờ tại chỗ, nửa ngày cũng thể tiếp lời.
Lời lẽ của Lục Yến Đình vi diệu, chỉ phận của nàng và Tê Sơn khác , nam nữ khác biệt, chính là ngầm chỉ nếu nàng cố ý ngủ ở khoang thuyền của các tớ, chỉ e sẽ gây dị nghị cho Lục Yến Đình và chính .
Chuyện , Thẩm Lệnh Nghi dĩ nhiên thể .
Vậy thì so sánh hai bên, nàng dường như chỉ thể chọn vế .
Nàng khỏi về phía Lục Yến Đình, ý tứ dò xét trong đôi mắt của đàn ông quá rõ ràng, dường như vô cùng chắc chắn nàng sẽ lựa chọn thế nào.
Thẩm Lệnh Nghi bèn suy nghĩ kỹ mối quan hệ rõ ràng gần đây giữa và Lục Yến Đình, liền khẽ gật đầu, một tiếng “Được”.
Lục Yến Đình chỉ cảm thấy trong lòng đột nhiên một tia thoải mái nhưng đợi đáp một tiếng, tiểu nữ nhân mở miệng :
“Tối nay ở bên cạnh trải một tấm đệm là .”
Bực tức của Lục Yến Đình nuốt xuống tức khắc dâng lên tận tim.
Hắn nhướng mi mắt Thẩm Lệnh Nghi, ngón tay thon dài xoa xoa miếng ngọc bội đồng tâm miệng vuông treo bên hông, đột nhiên chỉ hai phần điểm tâm bàn :
“Xem xem, gì khác .”
Thẩm Lệnh Nghi hiểu nhưng vẫn theo lời Lục Yến Đình về phía mặt bàn, so sánh kỹ lưỡng : “Phần mới mang đến đổi bánh đường cuộn sợi thành bánh sơn tra.”
“Ôn Cửu Khanh con tâm tư cẩn mật, việc vô cùng chu . Ta và chỉ mới cùng dùng bữa vài , vốn thích đồ ngọt.” Lục Yến Đình gõ gõ lên mép bàn:
“Vậy thì Giảo Giảo, ngươi quen từ lúc nào?”
Thẩm Lệnh Nghi từ lúc theo Lục Yến Đình phòng luôn chờ hỏi câu .
Nàng và Ôn Cửu Khanh quen là thật, đây là một sự thật thể chối cãi, huống hồ ban nãy Lục Yến Đình cũng thấy họ boong thuyền trò chuyện.
câu hỏi của Lục Yến Đình chút thâm ý.
Hắn hỏi nàng “quen từ lúc nào”, chứ hỏi nàng “quen ”, chỉ khác mấy chữ nhưng ý nghĩa một trời một vực.
Dựa theo những lời Tê Sơn tán gẫu với đó, khó để nhận sự đối đầu giữa Lục Yến Đình và Ôn Cửu Khanh. Lục Yến Đình hỏi như , tức là trong lòng nảy sinh nghi ngờ.
Hắn lẽ đang nghi ngờ, nàng là của Ôn Cửu Khanh , là tai mắt mà Ôn Cửu Khanh cài cắm bên cạnh .
Nghĩ , Thẩm Lệnh Nghi ngược đột nhiên thấy thản nhiên, bởi vì chuyện , nàng thẹn với lòng.
“...Là hai năm , lúc đó vẫn còn ở Thu Thủy Viện, một giúp mama đến một tiệm ở Tây Thị đưa đồ, lúc ngoài gặp trời mưa, vội nên cẩn thận va Tiểu hầu gia.”
Thẩm Lệnh Nghi hít một thật sâu, sắp xếp dòng suy nghĩ một chút kể bộ quá trình nàng và Ôn Cửu Khanh quen cho Lục Yến Đình .
Dĩ nhiên, trong đó, nàng vẫn giấu chuyện bán tranh giả.
Lục Yến Đình im lặng lắng nàng hồi tưởng, thỉnh thoảng dùng ngón tay nghịch ngợm những món điểm tâm trong khay, vẻ mặt chán ghét hiện rõ mặt dường như đến che giấu cũng lười che.
Thẩm Lệnh Nghi quên chú ý đến nhất cử nhất động của Lục Yến Đình. Lúc xong nàng cũng chẳng màng đến lễ tiết chủ tớ gì nữa, tự tay rót cho một chén nóng giải khát.