Nàng   vắt óc suy nghĩ, nghi ngờ tất cả những  nàng  từng tiếp xúc.
Chỉ duy nhất  hề nghi ngờ  phu quân đầu ấp tay gối,  phu quân mà nàng  yêu thương hết lòng.
Giờ   hiểu . Làm  của nhà đế vương,   thể  trái tim?
Ta  thể để nương nương  sự thật.
Ta gắng gượng nở một nụ : "Người đừng lo,  sẽ   con thôi. Giờ điều quan trọng là  dưỡng cho thật ."
Nương nương khẽ xoa đầu , giọng  dịu dàng: "Liễu Nhứ,  thấy  gầy  nhiều quá. Làm việc ở Thượng Thiện Cục  thuận lợi ? Nếu ở đó  quen, cứ về đây, Chung Túy Cung mãi mãi là nhà của ."
Nước mắt   trào .
Nương nương ơi,    , Thượng Thiện Cục   đổi  bộ .
Những  cũ ở đó, ngoài  , chẳng còn ai sống sót.
Làm  của nhà đế vương,   thể tàn nhẫn đến .
"Thuận lợi ạ." Ta hít hít mũi: "Phương Cần mấy hôm nay xin nghỉ . Đầu bếp mới nấu ăn cũng  ngon, chỉ là khẩu vị  thể  khác,    hợp với khẩu vị của  ."
“Ta còn tâm trí  mà kén chọn chuyện ." Nương nương  buồn: "Đại ca sắp trở về ,       thương . Tiếc là   giam lỏng trong cung sâu thế , e là khó mà gặp mặt   ..."
"Nô tỳ  cách." Ta siết c.h.ặ.t t.a.y Dung phi.
Hôm ,  đến ẩn   cột đá lớn ở Tuyên Chính Điện từ sớm.
Dung Thầm hôm qua về triều, hôm nay chắc chắn sẽ  cung yết kiến hoàng thượng.
Ta chỉ cần thu hút sự chú ý của  khi tan triều là .
Ánh mặt trời buổi sớm chiếu rọi,  mấy cột đá  điện sáng bóng.
Các quan viên mặc triều phục, đầu đội mũ cánh chuồn lục tục  .
Ta nấp ở xa quan sát, liếc mắt một cái  nhận  Dung Thầm.
Hắn mặc triều phục màu tím sẫm, tóc đen búi cao gọn gàng, dáng  cao lớn thẳng tắp như cây tùng, khóe miệng mỉm .
Nhìn  chẳng ai nghĩ đó là một vị tướng quân lăn lộn  chiến trường ngày đêm.
Trông  nho nhã hệt như một thư sinh.
Dung Thầm đang  đám quan viên vây quanh bước  khỏi điện.
Đợi đoàn   đến gần,  nép  cột đá, chụm hai ngón tay đặt lên môi, đầu lưỡi  cong, thổi  hai tiếng chim hót lảnh lót.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lieu-nhu-co-nuong/chuong-8.html.]
"Lạ thật, giữa mùa đông lạnh giá thế , chim   ?"
Có  xu nịnh: "Hay quá! Dung tướng quân khải  trở về, đến chim chóc cũng kéo đến chúc mừng!"
Có vẻ  ai nghi ngờ gì.
Không  Dung Thầm đáp lời, đoàn  dần dần  xa.
Chẳng mấy chốc, ngoài điện  còn bóng  nào.
Một lúc lâu , khi   gần như ngủ gục  cột đá, bỗng mơ hồ  thấy hai tiếng chim hót.
Giống hệt như tiếng   huýt sáo.
Ta giật  tỉnh giấc. Dung Thầm đang  cách đó  xa, mỉm   .
"Năm xưa dạy nàng thổi sáo chim, nàng nhất định  chịu học, ai ngờ  lén lút tập ."
-------------
Dung Thầm   , vẻ mặt  chút ngơ ngác hỏi: "Chui qua lỗ chó ư?"
Ta nhẹ nhàng chui qua, ở bên  giục : "Mau lên, nương nương còn đang đợi."
Dung Thầm ngập ngừng một chút,  cũng khom lưng chui qua.
Sau khi chui xong,  cảm thán: "Lâu lắm  mới  cái cảm giác trộm chó trộm gà ."
Người   vấn đề gì ?
Dù mặc bộ đồ thái giám, Dung Thầm vẫn vô cùng nổi bật.
Ta bắt đầu cảm thấy khó xử.
Chiều cao , khí chất . Ai mà tin    là thái giám chứ?
"Ngài đừng  thẳng quá, khom  xuống một chút."
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Dung Thầm ngoan ngoãn  theo.
"Không  bảo ngài cúi đầu... Nhớ  cái cảm giác khom lưng chui lỗ chó  .  , khom thêm một chút... Tốt nhất là làm hoa lan chỉ. Nhớ cúi đầu thật thấp nhé, đừng để ai thấy mặt, bám sát ."
"Được."
Đoạn đường  tuy  chút nguy hiểm nhưng   chuyện gì xảy , chúng   đến  Chung Túy Cung.
Có lẽ vì hoàng thượng  nửa tháng  đến, Chung Túy Cung  còn náo nhiệt như ,   đó là vẻ tiêu điều lạnh lẽo.
Nương nương trong lòng cô đơn, nhưng vẫn  hề oán trách hoàng thượng.