LEO CÀNH CAO - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:26:59
Lượt xem: 1,593

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta bình thản kể nguồn gốc cây trâm, cùng quá khứ giữa Văn Hành và mẫu .

 

Hoàng đế cần một con trai khỏe mạnh, nhưng ông là một vị đế vương đầy thủ đoạn, tuyệt đối dễ qua mặt.

 

Nghe xong lời , ông lập tức sai gọi Văn Hành đến, cho mời Tông lệnh hoàng gia đến để kiểm nghiệm huyết mạch.

 

Hoàng thất tự phương pháp nghiệm riêng biệt.

 

Buổi nghiệm chỉ bốn .

 

Ta và Văn Hành quỳ đất, hoàng đế nghịch cây trâm chúng chằm chằm bằng ánh mắt soi xét.

 

Văn Hành còn hiểu chuyện gì xảy , theo bản năng chắn ở phía , che khuất ánh của hoàng đế.

 

Hành động bộc phát khiến hoàng đế bật khẽ một tiếng — còn trong lòng thì bỗng chốc ấm áp.

 

Ta nghĩ… Văn Hành thật sự là thể phó thác cả đời.

 

Nửa khắc , Tông lệnh mặt mày tái nhợt, run rẩy dâng kết quả lên.

 

Ngay cả hoàng đế vốn luôn trấn định cũng thoáng hiện chút bối rối, bất an.

 

Thế nhưng ngay giây tiếp theo — ông đột nhiên bật lớn.

 

“Ha ha ha ha —— trời tuyệt đường sống của trẫm! Trẫm mà… vẫn còn một đứa con trai!”

 

Tình cảm mà hoàng đế dành cho mẫu của Văn Hành — kỳ thực vô cùng hữu hạn.

 

Nếu thật sự tình, ông chẳng để bà lưu lạc bên ngoài nhiều năm, càng thể quên luôn chuyện tìm , rước bà hồi cung.

 

điều ông thực sự cần — là một con trai khỏe mạnh.

 

Huống hồ, bản Văn Hành cũng xuất sắc.

 

Thời gian gần đây, nhờ phụ tiến cử, bắt đầu gây thiện cảm trong giới văn thần thanh liêm.

 

Còn cả Lâm Thừa tướng.

 

Vì chuyện giữa Lâm Tạ An và Lý Tố Thanh, Lâm Thừa tướng sớm bước nửa chân về phía Văn Hành.

 

Rất nhanh, hoàng đế liền công khai thừa nhận phận hoàng t.ử của Văn Hành.

 

Thậm chí chút do dự hạ chỉ truy phong mẫu Quý phi, cho nhập lăng mộ hoàng gia.

 

— nhờ màn ứng đối xuất sắc mặt hoàng đế hôm — cũng thuận lý thành chương trở thành Tứ Hoàng t.ử phi.

 

“Phu quân, thể thực hiện lời hứa đó — cây trâm vàng của ?”

 

Lúc , Văn Hành chính thức đổi tên thành Văn Nhân Hành.

 

Ta mỉm , đưa tay mặt .

 

Văn Nhân Hành liền kéo ôm chặt lòng.

 

“Ỷ La, giờ thể bảo vệ nàng thật .”

 

Giờ đây, hiểu rõ quyền lực ý nghĩa thế nào.

 

Kể từ khi chúng thành , Từ Duệ cũng ít mượn thế lực phủ Ninh Quốc công để gây chuyện. Ngay cả Tiết Minh Châu cũng từng âm thầm tay với tiệm y phục của và Tố Thanh.

 

Nếu nhờ hai trưởng công chúa chống lưng, e rằng khó lòng yên đến giờ.

 

Cũng chính vì thế, Văn Nhân Hành hề kháng cự phận hoàng t.ử — mà ngược , càng ngày càng dốc lòng theo hoàng đế học hỏi chính sự.

 

Dĩ nhiên, thứ học đầu tiên — chính là cách sử dụng quyền lực.

 

Phủ Ninh Quốc công chẳng hiểu liên tiếp quở trách, giáng tội. 

 

Lão Quốc công dứt khoát dùng lý do “bất hiếu” để tước quyền thừa kế của Từ Duệ, còn đem nhốt về quê, chỉ sợ ngoài sẽ chướng mắt và Văn Nhân Hành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/leo-canh-cao/chuong-7.html.]

🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻

 

Sau đó, lão Quốc công còn vội vàng nạp thêm vài phòng thất, hòng sớm sinh một đứa con trai khác, triệt để thế Từ Duệ.

 

Tiết Minh Châu thì ngay đêm đó ép đưa về Tiết phủ. Tiết phủ nàng đắc tội với đôi phu thê mới sắc phong là tứ hoàng t.ử và tứ hoàng t.ử phi, bèn cuống cuồng đưa nàng đến chùa ni cô, coi như tỏ rõ lập trường.

 

Còn Tề Nguyên thì t.h.ả.m hơn nhiều. Bị chính phụ đ.á.n.h gãy chân, đó ép phân gia, cắt sạch tài sản. Nghe hiện tại ngày ngày hoảng loạn, sợ đến mức sắp phát điên.

 

Trong khi Văn Nhân Hành bận bịu chính sự, và Tố Thanh cũng hề nhàn rỗi.

 

Mẫu của Lâm Tạ An xuất từ đại tộc vùng Giang Nam, nắm trong tay bao nhiêu sản nghiệp vải vóc tơ lụa. Ta dẫn Tố Thanh tới bàn bạc, kết một mối hợp tác lớn, bận đến nỗi chân chạm đất.

 

Đặc biệt là Tố Thanh, thường xuyên giữa kinh thành và Giang Nam, việc buôn bán ngày càng rộng mở.

 

Ta vẫn luôn ý tác hợp nàng với Lâm Tạ An. Ta , Lâm Tạ An thật lòng si mê nàng, mà trong lòng nàng, cũng chút rung động nào.

 

“Ỷ La, tẩu với . bây giờ, vẫn thành …”

 

“Nếu tẩu một một Giang Nam, tự tay ký kết khế ước hợp tác, trở về kinh thành mở rộng cửa tiệm… Khi đều chúc mừng , tẩu trong lòng mãn nguyện thế nào ?”

 

Tố Thanh ở đầu thuyền, ngẩng đầu rạng rỡ.

 

“Ỷ La, thích cảm giác .”

 

Gió nơi bến cảng thổi tung tà váy nàng, từ đầu đến chân — nàng tỏa một khí chất tự do, đầy kiêu hãnh.

 

Ta mỉm , buông nhẹ một tiếng:

 

“Ừ, . Hãy bước con đường của chính — Lý Tố Thanh.”

 

【Lên đường, lên đường, xuất phát thôi! Nữ chính của chúng sắp bắt đầu hành trình trở thành nữ vương thương nghiệp !】

 

【Hu hu hu đúng là kiểu hỗ trợ sảng khoái! Nữ phụ và nữ chính đều cố lên nha!】

 

【Mục tiêu của là tinh tú và biển rộng! Xông lên nào!】

 

 

Năm Thiên Khải thứ mười hai, hoàng đế hạ chiếu sắc phong tứ hoàng t.ử Văn Nhân Hành thái tử.

 

Ban đầu, triều thần phần lớn đều lời dị nghị — dù tứ hoàng t.ử cũng chỉ mới trở về mấy năm, tuy từng phạm trong chính sự, nhưng từng trải qua nền giáo d.ụ.c chính thống hoàng gia, kinh nghiệm vẫn còn non nớt.

 

khi tin m.a.n.g t.h.a.i truyền tiếng xì xào đều lập tức lặng im.

 

Văn Nhân Hành là hoàng t.ử duy nhất khỏe mạnh, giờ còn sắp con nối dõi.

 

— thuận lý thành chương — trở thành thái t.ử phi.

 

Cùng năm , thương hành nhà họ Lý đạt thỏa thuận hợp tác với nhà họ Hạng ở vùng Tây Bắc, sự hậu thuẫn của hoàng thất, mở hội chợ thông thương, khuyến khích mậu dịch với các nước bên ngoài.

 

Năm Thiên Khải thứ mười ba, hoàng tôn Văn Nhân Minh đời, hoàng đế nhường ngôi, Văn Nhân Hành đăng cơ xưng đế. Triều đình lập thêm “Hải Bạc Ty” song song với “Hành Thương Ty”, giao cho hoàng thương Lý Tố Thanh đầu, mở đợt giao thương hàng hải đầu tiên trong lịch sử.

 

Năm Thiên Khải thứ mười sáu, Lý Tố Thanh mang theo một thuyền hàng hóa ngoại quốc đầy ắp về, phong Ty trưởng của Hải Bạc Ty.

 

“Ỷ La! Ta về !”

 

Tố Thanh da dẻ rám nắng, nụ rạng rỡ tươi sáng, chạy ào về phía như cơn gió mùa hạ.

 

Phía nàng — là một vẫn luôn lặng lẽ dõi theo nàng từ đầu tới cuối.

 

【Aaa là ! Hắn luôn âm thầm bảo vệ nữ chính! chuẩn nam phụ si tình bất biến! Ta thật sự bái phục !】

 

【Nữ cường và chú cún trung thành thâm tình, cũng là một cặp đôi đáng yêu đấy chứ!】

 

Ta híp mắt, nhẹ nhàng vẫy tay với nàng.

 

Tháng năm an , đời yên vui  — chẳng qua cũng chỉ đến thế là cùng.

 

Hết.

 

Loading...