Sau ngày hôm đó,   ít khi  ngoài.
Yên tâm ở nhà thêu áo cưới.
Giữa các thế gia trăm năm qua vẫn luôn  hôn nhân liên kết.
Chủ mẫu hiện tại của Bùi thị ở Hà Đông, chính là cô mẫu của .
Tuy là kế thất, nhưng  quán xuyến nhiều năm, uy danh trong gia tộc  thể xem thường.
Cũng chung sống hòa thuận với đích tử do chính thất sinh .
Ta gả sang đó,   càng thêm .
Vừa  chịu cảnh  chồng nàng dâu,   thể giúp mối quan hệ giữa Bùi thị và Thôi thị thêm khăng khít.
Trăm lợi mà   cái hại nào.
Ngày tháng cứ thế êm đềm trôi .
Lúc gặp  Sở Hoài và Lư Quỳnh Hoa là ở thi hội của Ninh Viễn Hầu phu nhân.
Tin tức Thế tử của Phụ Quốc Công sắp cưới con gái ân sư  bình thê,  lan truyền khắp kinh thành từ nửa tháng .
Hôm nay Lư Quỳnh Hoa đến dự tiệc với danh nghĩa là vị hôn thê của Sở Hoài.
Mỗi cử chỉ đều  dáng thiếu phu nhân của phủ Quốc công.
Hai   bên , bất kỳ ai trông thấy cũng đều  khen một câu trai tài gái sắc.
Chỉ là  hiểu tại .
Trông Sở Hoài  hề vui vẻ.
Môi mỏng mím chặt, ánh mắt hữu ý vô tình rơi   .
Ta tránh ánh mắt của ,  theo  mẫu ,   và Ninh Viễn Hầu phu nhân hàn huyên.
Ninh Viễn Hầu phu nhân là   ruột của đương kim Hoàng hậu.
Khi còn ở khuê phòng   danh xưng  nhất tài nữ kinh thành.
Sau khi thành hôn  càng phóng khoáng, thỉnh thoảng  tổ chức một buổi thi hội, lấy thơ kết bạn, cùng  thưởng thức những thú vui tao nhã.
Nghe bà  và mẫu   chuyện, giải thưởng của thi hội   là bản gốc "Huyền Huyền Kỳ Kinh" của Yến Thiên Chương,  đó còn  cả lời phê của chính ông.
Từ nhỏ   yêu thích cờ vây, hôm nay vốn chỉ đến để giải khuây, nhưng  bà  , lòng  lập tức khấp khởi.
Chỉ tiếc là, cuối cùng vẫn kém một nước cờ, thua Uyển Ninh.
Nàng cầm kỳ phổ huơ huơ  mặt :
"Ôi chao, một cuốn kỳ phổ quý giá như , nên đặt ở  đây ."
"Hay là cứ đặt trong rương hồi môn của Hứa tiểu thư, nhờ Hứa tiểu thư giữ hộ   ?"
Ta  nàng chọc cho bật , đuổi theo đòi xé miệng nàng.
Vừa   , chẳng  Sở Hoài    lưng hai chúng  từ lúc nào:
"Lệnh Nghi,  thể  chuyện riêng một lát ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lenh-nghi/chuong-3.html.]
Ta do dự một lát, cuối cùng vẫn đồng ý.
Vừa   một  chuyện, nên  rõ ràng với .
Trong hành lang dài, Sở Hoài chắp tay  lưng,  mở lời,  là lời trách móc:
"Quỳnh Hoa mời hôm nay cùng nàng  đến dự tiệc,  nàng  đồng ý?"
Ta   hỏi đến sững sờ.
Hôm qua, Lư Quỳnh Hoa quả thực  cho  đưa thư đến.
Nói rằng nàng  ở kinh thành    quen.
Hẹn  hôm nay cùng  dự tiệc.
Từng câu từng chữ đều ngụ ý rằng    và nàng  sẽ chung một chồng, nên   thiết hơn những  khác.
Đọc xong  thấy trong lòng khó chịu, liền cho   đáp  nàng .
Không ngờ, chuyện   thành  của .
Ta hỏi vặn :
"Lư Quỳnh Hoa là gì của ,  bắt buộc   lời cô   ?"
Mày Sở Hoài càng nhíu chặt, mắt ánh lên vẻ giận dữ:
"Hứa Lệnh Nghi. Nàng còn  quấy đến bao giờ."
"Ta   , chỉ xem Quỳnh Hoa như  ."
"Cưới nàng   phủ, cũng chẳng qua chỉ là để cho ân sư  nhắm mắt nơi cửu tuyền thôi."
Cho đến tận hôm nay, Sở Hoài vẫn cho rằng  đang giận dỗi với .
Nói nhiều vô ích,    tâm trí dây dưa với  nữa nên định rời .
Sở Hoài  chặn đường , dùng giọng điệu như thể đang   cho :
"Cuốn kỳ phổ  , Quỳnh Hoa   hứng thú."
"Lát nữa  mặt  , nàng cứ tặng cho nàng , coi như là tặng quà xin  nàng  ."
Ta lạnh lùng  Sở Hoài, đáy lòng  một chút gợn sóng:
"Thế tử,  đây  lẽ là    đủ rõ ràng."
🌻Chào các cậu đến nhà của Ngạn.
🌻Đọc xong hoan hỉ cho tớ xin vài dòng cmt nhen.
🌻Theo dõi tớ tại fanpage "Bỉ Ngạn Vọng Nguyệt" để cập nhật truyện mới nhaaa
"Ngài  cưới ai, cưới cô   chính thê  bình thê, đều   bất kỳ quan hệ gì với ."
"Hơn nữa,    sai bất cứ điều gì,  cần  tặng quà xin  ai cả."
Sở Hoài  khẽ một tiếng, mắt mày nhuốm vẻ tức giận:
"Hứa Lệnh Nghi, nàng còn  chơi cái trò lạt mềm buộc chặt  đến bao giờ?"
"Thế gia đại tộc nhà nào mà  chẳng tam thê tứ ."
"Quỳnh Hoa chỉ là một cô nhi,  chỉ là một bình thê."
"Dù thế nào cũng  thể vượt mặt một thiên kim của phủ Thượng thư như nàng ."
"Hà cớ gì nàng cứ  gây khó dễ cho nàng ?"