Trong lòng  bắt đầu thấy hoảng, nhưng ngoài mặt vẫn cố tỏ  bình tĩnh.
 cùng Trần Kỳ tiếp tục bước tới.
Càng đến gần, Trần Kỳ cũng nhận  gương mặt của Chu Từ.
"Đây... chẳng  là đội trưởng lính cứu hỏa ?" Trần Kỳ  ,   sang , hạ giọng hỏi
"Tô Tô,  tớ  cảm giác   đến là vì  đó?"
 nở nụ  gượng gạo:
"Tớ cũng  cảm giác đó, cảm ơn   xác nhận giúp."
Ánh mắt Chu Từ   quá mức nóng bỏng,  chú ý cũng khó.
"Trời đất... đội trưởng lính cứu hỏa mà nhỏ nhen  ?" Trần Kỳ lẩm bẩm.
Trong lòng  thì nghĩ:  thể là vì  từng là  yêu cũ của  .
Con hẻm khá hẹp, chỉ đủ để  và Trần Kỳ  song song. Chu Từ   chắn ngay chính giữa,   bịt kín lối .
"Làm ơn tránh  giùm!"  lên tiếng, giọng  mấy khách khí.
   vẫn  yên bất động. Không khí  phần căng thẳng.
 lúc , Trần Kỳ lặng lẽ buông tay  ,  sang Chu Từ  gượng:
"Ờm... đội trưởng, chuyện  thật sự  liên quan gì đến  cả... cho nên...    nha?"
Nghe , Chu Từ  nghiêng  nhường đường.
Trong ánh mắt sững sờ của , Trần Kỳ  nữa bỏ đồng đội chạy trốn!
  định chạy theo thì Chu Từ   chặn  lối .
"Chu Từ, rốt cuộc    gì?"
"  thể  gì chứ?" Anh nở một nụ  giả tạo quen thuộc.
"Dĩ nhiên là sợ cô  đường  vấp ngã,  tổn thương con của , nên  đến để đưa cô về nhà."
"Anh!"
Đối diện với ánh mắt đầy trêu tức của ,  hít sâu một , cố gắng giữ bình tĩnh.
"Vậy thì phiền  quá ."
"Không phiền, là việc nên  mà."
 nghiến răng ken két:
"Vậy giờ   thể tránh  ?"
"Dĩ nhiên."
 và Chu Từ  một  một .
Cảm nhận rõ tiếng bước chân của  bám sát phía ,   nghiến răng  nữa.
Thích theo dõi hả? Vậy thì   xem  theo  bao xa. Kết quả, Chu Từ còn kiên trì hơn  tưởng.
Anh theo  thẳng về tới tận cửa nhà trọ, vẫn   ý định rời .    cửa, hít sâu,   cảnh cáo :
"  , nếu   bước  nhà , thì xảy  chuyện gì  đó...   do  quyết định nữa ."
"Tất nhiên." Anh  đầy tự tin,  chút e ngại.
 đành  lấy chìa khóa .
Chìa  tra  ổ còn  kịp vặn thì cửa từ bên trong  bật mở.
"Con về  đấy ? Mau xem  mang cho con mấy thứ mới nè!" Mẹ   ,  định bước  nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/len-xem-cac-anh-linh-cuu-hoa-tap-luyen-toi-bi-ban-trai-cu-bat-tai-tran/chuong-3.html.]
Vừa thấy Chu Từ, bà liền khựng :
"Đây là...?"
Quất Tử
Tim  lập tức thịch một cái.
Tuy bình thường bà   càu nhàu khi ở cùng , nhưng lúc  dọn  ngoài, bà vẫn  nỡ.
( Truyện dịch bởi Quất Tử,  audio  youtube Quất Tử Audio )
Để bày tỏ tình cảm mẫu tử sâu nặng, bà mua một đống đồ và bảo sẽ mang đến .
Chỉ là   ngờ cái gọi là ""  chính là ngay bây giờ. Và còn va  Chu Từ!
"À, đây là... là bạn..."
 còn  kịp  xong, Chu Từ  bước lên  một bước, ôm lấy vai ,    mà  rành rọt:
"Cháu chào dì, cháu là cha của đứa bé trong bụng Tô Tô."
Không chỉ  , ngay cả  cũng  câu  của Chu Từ  cho choáng váng đến tê dại cả trong lẫn ngoài, hồi lâu vẫn  lấy  tinh thần.
Tên   điên  chắc?
Chỉ để đối đầu với  mà cũng dám mang trò đùa  xa đến mức chọc   ?
Thấy sắc mặt    đổi đột ngột,  vội vàng giải thích:
"Mẹ,   chỉ là..." bạn thôi.
Chưa kịp  hết câu,   bỗng nhiên nở nụ  rạng rỡ.
"Tránh !" Bà hất vai  sang một bên, mắt sáng rỡ  về phía Chu Từ.
"Ôi trời ơi! Thì  là con rể ! Nghe danh  lâu,  danh  lâu!"
Vừa  bà  kéo Chu Từ  nhà, nhiệt tình rót nước, cắt trái cây tiếp đãi.
"Cảm ơn dì."
"Khách sáo gì chứ,   chúng  là  một nhà  còn gì."
Thấy Chu Từ nhấp một ngụm ,   liền hỏi ngay:
"Này Tiểu Chu, con xem đấy, bây giờ   con với Tô Tô , khi nào tính đến chuyện kết hôn đây?"
"Dì , cháu..."
Thấy tình hình càng lúc càng trở nên khó kiểm soát,  vội lao  kéo   ngoài:
"Mẹ! Trước giờ con vẫn sống ở nhà, tuần  còn đang tới tháng mà. Mẹ chẳng lẽ  nhớ ?"
Nghe ,   khựng .
Rõ ràng bà cũng nhớ  chuyện hôm nọ còn đang càu nhàu vì  xuống tầng mua băng vệ sinh cho .
Tưởng  cuộc đối thoại vô lý  cuối cùng cũng sắp dừng , ai ngờ    trừng mắt  :
"Giờ   thì    thể  chắc? Tiểu Chu  trai thế,  cách ăn mặc với khí chất thì chắc gia cảnh cũng  tệ. Con   nắm bắt đấy!"
Bà      với ánh mắt đầy kỳ vọng,    phòng khách lấy túi xách, lẳng lặng rút lui.
Trước khi ,  còn tiện tay đẩy   trong nhà và đóng cửa  một cách chu đáo.
Rầm!
 và Chu Từ mắt trừng mắt. Thấy dáng vẻ đơ  của , Chu Từ cuối cùng cũng  nhịn  mà bật .
Thấy ánh  trong mắt ,   hồn , cơn tức trào dâng.
Anh là bạn trai cũ,   tử tế, thì đừng trách  chơi  !
 bước thẳng đến, ấn  ngã xuống ghế sô pha, khóe môi nở nụ  nguy hiểm:
"Đã là cha của đứa bé trong bụng ,  thì    gì , cũng hợp lý nhỉ?"