“Hôm nay việc gì ?” Mấy ngày gần đây, nàng tỉnh tuyệt đối gặp , luôn đến nửa đêm canh ba mới thấy trở về.
“Sau giờ ngọ mới việc. Ta xin nghỉ với thái quân, dẫn nàng gặp đại phu.”
Trước cửa sắp xếp một chiếc xe ngựa, đỡ nàng lên xe.
“Ta bệnh ?”
“Có!” Dặn dò phu xe đánh xe, cũng lên xe.
“Rốt cuộc chuyện lớn đặc biệt gì?”
Hắn vuốt ve gò má nàng.
“Mấy ngày nay lạnh nhạt với nàng, cần bao lâu nữa, tất cả đều thể kết thúc, đến lúc đó sẽ bồi thường cho nàng.”
“Không tại ! Đột nhiên cái , thể tự đắc vui vẻ trượng phu cũng thể sống khoái ý ? Ta bệnh đau, dính cái gì? Thật chướng mắt!” Nàng vẻ chán nản phất tay, trượng phu ôm trong lòng. Hiển nhiên lão công nàng hài lòng với lời của nàng.
“Nữ nhân, nàng hiểu dỗ trượng phu cần một chút lời ngon tiếng ngọt ? Nàng như tình thú, thể dỗ nam nhân vì nàng sinh tử?”
“Xin , ăn chua ăn cay ăn ngọt! Chàng tới dạy ? Lời ngọt thể dỗ nam nhân?”
Tìm một vị trí thoải mái vai dựa , nàng khiêu khích đưa bàn tay nhỏ bé vạt áo khẽ vuốt ve.
“Ta chỉ một thê tử, thê tử tư chất đần độn, sẽ lời dễ , khiến gì để gương. Không bằng như ! Hôm nào Câu Lan viện học một bản trở về cho nàng tham khảo…… Ai nha!”
“Chàng dám!” Hai tay nàng bóp lấy cổ .
Ynehni Ruan
“Ta dám!” Hắn nắm lấy hai tay nàng, môi an phận đánh thẳng cổ nàng, ngứa đến mức nàng trốn xung quanh.
Ngọc Hồ thở hổn hển che miệng .
“Để cho nàng vui vẻ một chút, cả nhà Thư đại nương tới đây! Thừa dịp sáng nay, chúng tận tình tròn bổn phận của chủ nhà. Lưu đặc biệt mang đến một ít dược liệu an thai trân quý cho nàng bồi bổ.”
Nàng rõ : “Bọn họ đến thật vui mừng, nhưng vì mời bọn họ đến nhà chúng ? Lén lút gì? Không thể để khác thấy ?” Như cũng thật với khách.
Tề Thiên Lỗi thương hại sờ bụng nàng, liên tục thở dài!
“Đáng thương con còn sinh định ngu ngốc, ngay cả bản mẫu cũng ảnh hưởng……”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/len-nham-kieu-hoa-duoc-chong-nhu-y-ytgj/chuong-38.html.]
Nàng một chưởng đẩy miệng quạ đen của ! Nếu là thai phụ thích hợp động tác quá thô lỗ, kế tiếp nàng sẽ một cước đá xuống xe ngựa.
“Chàng dám phê bình con ngốc! Là ai cho mang thai hả?”
“Cái gì? Chàng ? Vậy nghĩ đương nhiên tai càng rõ ràng ......”
“Tề Thiên Lỗi, c.h.ế.t !” Lý Ngọc Hồ nhào lên , đè xuống đánh một trận!
May mắn trong xe ngựa trang cách âm, nếu sẽ cho rằng bên trong đang trình diễn án g.i.ế.c phu. Chẳng qua, phu xe ở bên ngoài đánh xe ngựa nhiều ít một ít tiếng vang, trong lòng trực niệm A Di Đà Phật roi thúc ngựa đưa Tam thiếu gia đáng thương đến nơi an ! Hy vọng lúc đến nơi, còn một thở thể cho đại phu chữa bệnh!
Tình hình chiến đấu kịch liệt thể thấy rõ ràng!
Lưu Nhược Khiêm tấm tắc tiếng vòng quanh Tề Thiên Lỗi. Đương nhiên, mặt Tề công tử thương tích gì, kết cục hơn nhiều so với Thư Đại Hồng. trong tay áo, vạt áo khẳng định tích lũy ít vết bầm tím của dấu răng.
“Đã lâu gặp, lão Thiên Lỗi cùng tức càng thêm ân ái, quả thực đủ để sánh ngang với phu phụ Thư thị!”
Tề Thiên Lỗi để ý , ôm Ngọc Hồ trong ngực. Người đánh ngược còn mặt mũi nào trốn thẳng lòng , khuôn mặt trắng nõn đỏ bừng hiếm thấy, khác với hồng nhuận khỏe mạnh , chọc tất cả trong phòng khách điếm.
“Cái cũng hiểu, chỉ nam nhân cưới kiều thê mới thể lĩnh hội thú vị trong đó, Lưu ở ngoài cửa chỉ thấy mặt ngoài, vội vàng kết luận như e rằng hồ đồ. Thư , cho rằng tiểu sai ?”
Hai nam tử thành trao đổi hiểu ý, bộ suy nghĩ sâu xa to. Sức mạnh của một nữ nhân thể lớn đến mức nào?
Mà khi nàng đánh nam nhân yêu, lực đạo xem mãnh liệt, giảm bảy giảm tám khấu mới cảm thụ thực chất. Thư Liễm Hồng cũng lưu tình là bởi vì nàng khí lực nhỏ, mà lão công da dày thịt thô, đánh cũng đánh chết, lúc thể cho bầm tím, nàng cũng càng nhiều khí lực đánh . Mà Ngọc Hồ từng học qua võ công, khi tức giận trượng phu, lực đạo là điều giữ , khi xác định Tề Thiên Lỗi chịu đựng , nếu cẩn thận đánh c.h.ế.t thì bây giờ? Đáng thương nàng tuổi trẻ xinh quả phụ quá , hơn nữa nhi tử trong bụng còn gặp cha đẻ! Hắn thể c.h.ế.t quá sớm!
Cho nên, Lưu Nhược Khiêm chỉ thấy hai nam nhân thành bệnh hoạn, than thở thuốc nào cứu , đương nhiên thể hiểu ân tình ngọt ngào quyền cước.
Thư đại nương để ý tới một đám nam nhân bọn họ, kéo Ngọc Hồ phòng ngủ, tán gẫu đề tài của .
“Thiên Lỗi mang thai sắp ba tháng !
Ngọc Hồ gật đầu cái bụng nhô của . Đứa bé lớn lên nhanh, gần đây nàng thể cảm nhận dấu hiệu chuyển động của thai nhi; nàng nghĩ rằng chắc là một nam hài nhi.
“ , là mẫu bằng tử quý.”
Một tay Thư Liễm Hồng đặt lên cái bụng bằng phẳng của , thở dài: “Chuyến huyện Phú Lâm , thiếu chút nữa thể lên đường đến đây, ngay cả Thư Đại Hồng cũng theo, để Tiểu Thiện Thiện cho v.ú em chăm sóc.”
Nhìn như là oán giận, kỳ thật vui sướng đuôi lông mày là lừa : Thư đại nương ở bất kỳ phương diện nào đều thanh thoát rộng rãi, đối mặt với tình quan cũng là miệng khỏi tâm, triển lộ phong tình độc đáo của nữ tử.
“Vì cái gì? Thư đại ca cùng tỷ cái gì đúng ? Nếu ngoài, Thiên Lỗi nhất định thể theo. Tỷ như , ai yên tâm để cho tỷ một ngoài chứ?”