“Không, nàng thể nghĩ như . Nàng hạnh phúc ? Ta cũng là một trượng phu , để cho nàng gả liền cuốn trong một đám mây đen nhận hết oan khí. Hôm nay chúng thể sống , là bởi vì nàng dũng cảm đổi tình huống hiện tại mà ; cho dù sủng ái nàng như thế nào, một khi nàng đủ kiên cường, bất cứ lúc nào cũng thể khác ám toán cùng khi dễ, thể bảo vệ nàng bình an. Liền lấy Kha Thế Chiêu mà ! Nếu hôm nay gặp khinh bạc là Đỗ tiểu thư, nàng thể trở đánh cho là vết thương ? Ngọc Hồ! Ta tin tưởng ông trời an bài tự đạo lý của . Hơn nữa, sẽ yêu nàng là bởi vì nàng, mà bởi vì là nàng Ngọc Hồ, nàng cho rằng cho nàng hạnh phúc, cho rằng , là bởi vì nàng chê; giả như hôm nay gả đến là Đỗ tiểu thư, lẽ chúng sẽ mắt mà thành oán ngẫu. Bởi vì là nàng, mới viên phòng với nàng, bởi vì nàng đáng yêu cởi mở như thế, mới câu tâm hồn của . Đừng tưởng rằng là nam nhân lạm tình, gặp một một ! Ta cũng loại hứng thú hái hoa .” Hắn nhẹ giọng tố cáo, đầu tiên nghiêm túc nghiêm túc thổ lộ tình cảm nội tâm với nàng. Ngọc Hồ chính là điểm nghĩ , sợ c.h.ế.t chiếm tiện nghi của khác! tình cảm là miễn cưỡng đến, nàng thể cho rằng Đỗ tiểu thư gả đến Tề gia cũng sẽ dùng lòng trìu mến đối đãi. Hắn cũng là loại nam nhân nữ nhân là , nàng quá xem thường !
Nàng đáng thương : “Ta cũng nghĩ như , Băng Nhạn nhất định sẽ ứng phó với những đáng ghét ; nhưng…… càng lý do gì để tỷ chịu đựng Viên Bất Khuất! Cả đời đều lương tâm bất an! Cho nên tìm nhất định tận mắt thấy tỷ bình yên vô sự mới !”
Hắn gật đầu.
Ynehni Ruan
“Trước mắt, sẽ âm thầm mời tìm hiểu tin tức của Đỗ tiểu thư. Về phần tự thăm nàng ── đợi thêm mấy tháng nữa ! Một tháng qua bố trí xong, liền dự định thu lưới! Ít nhất sẽ bận rộn hai tháng, Tề gia sẽ một nguy cơ tài vụ xuất hiện, sửa trị Thế Chiêu mới . Đến lúc đó hết thảy sự tình kết thúc, cùng nàng Dương Châu, ? Lúc cho dù như thế nào, chúng cũng thể rời .”
Chuyện kế hoạch nhiều năm, giờ phút chính là thời điểm khẩn yếu, nàng lấy chuyện của đến gia tăng gánh nặng cho , trong lòng Ngọc Hồ bất an, lòng tràn đầy áy náy gật đầu. “Thực xin , Thiên Lỗi, đặt thêm chuyện của ở ! Nếu như thể, thật sự sẽ tự giải quyết……”
“Không !” Hắn hôn nàng, nặng nề hôn xuống. “Nếu phân và nàng, sẽ đánh m.ô.n.g nàng! Đã mang thai hài tử của , còn coi là ngoài. Ta tức giận lên đáng sợ, nàng sợ ?” Hắn giả biểu tình hung ác dọa nàng.
Ngọc Hồ mắng ── “Không đắn! Ai! yêu ! Vì cơ chứ?”
“Bởi vì ai tranh với nàng! Nữ dấm chua nàng thích độc chiếm một nam nhân.”
Nàng nâng mặt lên.
“Đó là khi ‘bệnh nặng’, hiện giờ Tề tam công tử ‘bình phục’, sẽ hại sắp quét ngoài. Tương lai sống lâu trăm tuổi là mộng tưởng, sẽ khiến bao nhiêu danh viện thiếu nữ thầm hứa đây! Nhìn khuôn mặt tuấn tú của xem, cũng kém Lưu .”
“Có đang ghen ? Ta nhớ rõ nàng chỉ ăn mơ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/len-nham-kieu-hoa-duoc-chong-nhu-y-ytgj/chuong-34.html.]
“Chàng thật sự ăn đòn! Ngày đó loạn bổng đánh c.h.ế.t đừng lóc kể lể với Diêm La Vương, bởi vì đáng đời!”
Hắn thấp giọng , thể thu hút sự chú ý của Ngọc Hồ là mục tiêu nỗ lực của , hy vọng nàng quá nhớ chuyện Đỗ tiểu thư. Nhìn nàng là nguồn sức sống vui vẻ của . Đương nhiên, cũng mau chóng điều tra rõ tình hình hiện tại của Đỗ tiểu thư, nếu quá ba ngày, Ngọc Hồ sẽ ồn ào đòi về Dương Châu!
Ngọc Hồ nửa dậy, nghiêm mặt : “Ba năm hạ độc là Phương đại thẩm là Kha cô mẫu?”
Hắn nhướng mày, kinh ngạc : “Ta nghĩ nàng sẽ nhận định Thế Chiêu là hung thủ.”
Thật sự là sỉ nhục chỉ thông minh của nàng! Nàng chống nạnh : “Trong tình huống nhận định hẳn chết, động thủ với gì? Người nóng vội ngược là những đầu óc hơn , thực sự vui khi thấy nữ nhân ngu xuẩn như ! lòng độc ác nhất cũng là sự thật. Kha cô mẫu trở về nương tựa nhà nương, nếu trở nên nổi bật, chỉ thể để nhi tử trở thành thừa kế duy nhất. Mà một nghi phạm khác là Phương đại thẩm, bà lòng chủ nhân, thoát khỏi phận hầu, trúng Kha Thế Chiêu, cố ý gả Phương Tiểu Xảo cho ; kể từ đó, bà cũng nhất định hy vọng loại bỏ những cản trở bà . Còn thể khả năng thứ ba ? Theo nghĩ, Kha Thế Chiêu mưu cầu chuyện danh lợi tiền bạc hơn, mấy năm qua ít. Chỉ là khi thừa kế Tề gia liên tiếp xảy chuyện ngoài ý , chỉ đợi quân địch mệt mỏi tấn công tiếp thu hết thảy.
Nhìn bộ dáng ai bì nổi của nàng, buồn nhiều cũng thể gật đầu, dù nàng đoán đúng!
“Là cô mẫu cùng Phương đại thẩm hợp mưu. Chẳng qua, oán hận của Phương đại thẩm đối với ngược dòng đến từ song Phương Tiểu Xảo chết. Năm đó phu phụ Phương thúc theo cha phương bắc bàn bạc, trong một đánh gặp thổ phỉ cướp bóc, phu phụ Phương thúc mất mạng, khiến Phương đại thẩm lòng mang oán hận, cũng bởi thái quân mới đặc biệt lễ ngộ ba tổ tôn các nàng.”
Ngọc Hồ kinh ngạc : “Phải chăng bởi vì như thế, mới ý định vạch trần bà ?” Khó trách Thiên Lỗi bất kỳ động tác gì đối với hung thủ, hại chính một nàng lo lắng đến gần chết, kết quả là tự tìm khổ não!
“Các nàng thành công , hơn nữa cũng cơ hội tay thứ hai. Phương gia nàng đuổi khỏi cửa, cộng thêm cô mẫu thất thế, còn thể gì? So với chuyện , những chuyện khác đều vẻ giống chuyện chính.” Lại rót chén sâm cho nàng. “Nàng ngủ một lát, cam đoan trong vòng ba ngày sẽ cho nàng tin tức của Đỗ tiểu thư. Chỉ đợi chuyện bên , sẽ đích dẫn nàng gặp nàng .”
Dưới tình huống hiện tại, cũng chỉ thể như thế, Ngọc Hồ cầm tay , lo lắng hỏi: “Hết thảy đều sẽ thuận lợi ?”
“Ta bảo đảm.”