Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Lệ Phí Cho Tình Yêu - Chương 58

Cập nhật lúc: 2024-12-02 20:23:37
Lượt xem: 0

Quay sang Tú Vi với ánh mắt chẳng có chút thiện cảm, Hoàng Trung nhanh ta túm lấy cánh tay cô bóp chặt rồi lạnh giọng hỏi cô

" Là cô phối hợp cùng với bọn họ âm mưu muốn hại tôi có đúng không hả? Mau thả tôi xuống.

Tú Vi nhìn Hoàng Trung hỏi lại

"Tôi g.i.ế.c anh? Để được gì?

" Để chồng cô được hưởng lợi. Chẳng phải Việt Long là chồng cô hay sao?

"Anh bị mất trí nhớ sao anh lại có cái suy nghĩ đó? Mà Việt Long là ai, anh ta thế nào anh có biết hay không? Còn nữa anh có gì để tôi và anh ta phải hại anh. Anh kể tôi nghe xem. Hay là anh chỉ nghe có một phía rồi tự nghĩ oan cho tôi.

" Tôi….

Hoàng Trung cứng miệng khi nghe mấy lời này của Tú Vi. Đúng như cô nói Việt Long là ai anh cũng chẳng biết, anh cũng chẳng nhớ được anh là ai nữa thì sao mà biết rõ được người nào là người nào cơ chứ? Nhưng mà Thư Huyền nói anh nghe là do Việt Long và Tú Vi hại anh nên anh mới mất trí nhớ, anh mất trí nhớ thì sao nhớ được họ hại anh bằng cách nào? Nghĩ đến đó bàn tay Hoàng Trung càng dùng lực siết chặt lấy cổ tay của Tú Vi hơn. Anh gằn giọng nhìn cô đáp lại

"Tôi chỉ cần là cô có liên quan đến hắn, và tôi mất trí nhớ là do cô và hắn dở trò. Cô không cần nhiều lời nữa. Bây giờ các người muốn gì?Đưa tôi đi đâu đây. Các người nói mau đi.

Tú Vi nhìn hành động không mấy nương tay của anh trái tim nhanh chóng như có ai khứa vào, tim cô xé ra làm hai đau lắm, đau đến mức chẳng thở được, đau hơn cả nỗi đau ngay cánh tay truyền đến,đôi mắt cô đượm buồn nhìn xuyên vào anh,cô muốn tìm thử xem tình cảm anh từng dành cho cô bây giờ nó có còn tồn tại hay không?hay là nó đã c.h.ế.t rồi nên bây giờ gặp lại anh lại tỏ ra xa cách và nghi ngờ cô nhiều đến như vậy?Giết anh,làm sao cô nỡ ra tay g.i.ế.c anh cơ chứ? Tú Vi cười trừ trong xót xa thôi thì giải thích nhiều cũng chẳng được gì nên cô chỉ nhìn anh rồi gào lên nói cho anh nghe tâm can của mình

"Tôi không có hại anh, cũng chẳng ai muốn hại anh cả, chỉ muốn đưa anh đi tìm lại trí nhớ, tìm lại gia đình và cả ký ức đã mất của chính anh mà thôi.

Hoàng Trung nhất thời im lặng, từng lời Tú Vi rót vào tai anh nhẹ nhàng nhưng sâu lắng như trách móc anh rằng anh không tin tưởng cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/le-phi-cho-tinh-yeu/chuong-58.html.]

Hướng ánh mắt đầy suy tư nhìn về Tú Vi. Chẳng hiểu sau miệng anh nói ra tuy lạnh lùng và như ghét cô rất nhiều nhưng khi cô trả lời thì trong lòng anh lại có rất nhiều sự tin tưởng rằng Tú Vi chưa từng có ý gì sẽ hại anh,biểu cảm trên gương mặt cô có vẻ như trách anh rất nhiều.

Tại sao vậy, tại sao anh đã dặn lòng phải tránh xa cô ra,anh muốn mình hận cô nhiều lắm mà, vậy sao bây giờ nhìn thấy sự mong manh buồn bã trong cô khi đối diện với anh, cô không buồn giải thích với anh anh lại muốn lao đến ôm lấy cô thế này...

Tại sao vậy cơ chứ?

Tầm nửa tiếng sau chiếc mers cuối cùng cũng dừng lại. Thấy mọi người chuẩn bị bước xuống riêng Hoàng Trung vẫn chẳng động tĩnh gì. Mãi khi tất cả đã đứng bên ngoài, ngó sang Hoàng Trung Tú Vi cau mày hỏi

"Anh không định xuống à?

Hoàng Trung thẳng thừng trả lời cụt ngủn

" Không?

"Anh không muốn biết chúng tôi đưa anh đi đâu à?

" Không muốn biết?

"Vậy được thôi. Nếu anh không muốn đi thì tôi kêu mọi người đưa anh về, đảm bảo với anh khi anh về vẫn an toàn và không mất sợi tóc nào cả.

Nói đoạn Tú Vi quay gắt định gọi mọi người lên xe về vì thật lòng cô cũng nản Hoàng Trung quá rồi. Anh bị mất trí nhớ đã đành giờ lại thêm cái thói ngan bướng cô không thể lụy theo anh mãi được nữa.

Nhìn thấy thái độ Tú Vi cứng ngắc Hoàng Trung liền tự thấy hình như anh nghĩ sai về cô rồi. Cứ nghĩ cô và mấy người kia bắt anh,đưa anh đến một nơi vắng rồi hại anh, nhưng sao cô lại nói anh không muốn xuống thì sẽ chở anh về. Vậy ý cô là...Từ lúc lên xe đến bây giờ anh không hề nhìn ra ngoài xem thử là đi đâu, giờ đây anh mới len lén liếc mắt ra nhìn.Thấy cảnh vật quen thuộc Hoàng Trung khá bất ngờ liền nhìn Tú Vi hỏi

" Nơi này là nhà ông 6 đò đúng không? Tại sao…?

Loading...