Lệ Phí Cho Tình Yêu - Chương 57
Cập nhật lúc: 2024-12-02 20:23:35
Lượt xem: 0
Thật sự trong lúc này mà nói Việt Long hận chỉ không g.i.ế.c c.h.ế.t Thư Huyền tức khắc thôi, nhưng nghĩ lại hành động ngay bây giờ chắc chắn anh sẽ bị ảnh hưởng liền, với lại ba mẹ Hoàng Trung vừa về nước, Hoàng Trung lại c.h.ế.t rồi thì trước sau gì cái công ty cũng thuộc về tay anh ta thôi. Bứt dây sẽ động rừng, Việt Long anh mà đi tù thì sự nghiệp sẽ bay theo cát bụi, không thể để vì một người đàn bà như Thư Huyền phá nát tương lai của anh ta được thế nên giờ đây Việt Long đành phải giả vờ dụ dỗ Thư Huyền thôi. Chờ một ngày thích hợp anh sẽ tận tay đưa Thư Huỵền xuống địa ngục để trả những hận thù từ trước mà cô ta mang đến cho anh.
Thư Huyền nghe Việt Long hỏi đúng trọng tâm liền trả lời dứt khoát
"5 tỷ
Việt Long nghe xong liền cười giễu một cái
"5 tỷ mày bị điên à? Tao làm gì có 5 tỷ.
"Giữa 5 tỷ và chiếc ghế Tổng giám đốc công ty tao nghĩ chắc mày sẽ không hẹp hòi với tao đúng không?
À mà tao còn điều tra được ba mẹ Hoàng Trung đã về nước. Nếu tao đem đoạn ghi âm này đưa cho họ, chắc sẽ có kịch hay đúng không nhỉ?
" Mày..mày
Việt Long không giữ được bình tĩnh xém chút là lao đến giơ tay đ.ấ.m một phát vào mặt Thư Huyền cho hả dạ, nhưng khi nhìn thấy Thư Huyền đang ngước mặt như thách thức với lại trong tay cô ta đang giữ bản ghi âm thì cánh tay của Việt Long chợt khựng lại rồi dần buông thõng.
Suy nghĩ một lúc Việt Long đành tặc lưỡi trả lời
"Ok 3 ngày nữa tao sẽ đưa cho mày. Nhưng bản ghi âm đó…
Việt Long chưa nói hết Thư Huyền đã mỉm cười xen vào
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/le-phi-cho-tinh-yeu/chuong-57.html.]
" Tiền qua tay bản ghi âm sẽ trao lại tay mày…
…..
Xe chạy bon bon trên đường lướt qua những dòng người qua lại, sau mấy tiếng trước mắt Tú Vi là cánh đồng lúa quen thuộc, một lần nữa cách không bao lâu cô lại buộc phải trở về, nhưng lần này sau tim cô lại giá buốt, cảm giác thân thuộc bây giờ thay vào đó là sự căm phẫn bởi những con người vô lương tâm ở đây mà đã từng có lần cô xem họ là người thân của mình.
Đúng lúc này Hoàng Trung cũng từ từ mở mắt, có lẽ tác dụng của thuốc đã không còn. Trước mắt anh mờ mờ rồi rõ dần là hình ảnh của Tú Vi cùng hai người xa lạ,lại phát hiện mình đang ở trong một chiếc xe. Anh nhanh chóng ngồi bật dậy, gương mặt tràn đầy sự tức giận nhìn Tú Vi
"Tôi đang ở đâu? Còn cô tại sao lại cũng có mặt ở đây hả, và mấy người đó nữa. Mấy người đưa tôi đi đâu đây?
Bà Hằng thấy Hoàng Trung tĩnh liền không dấu đi được sự mừng rỡ.Tay chân bà vô thức cứ lúng ta lúng túng, khuôn miệng đỏ hồng vội mấp máy lên tiếng hỏi anh
" Hoàng Trung con con nhớ ta là ai không?
Hoàng Trung cau mày nhìn bà, một sự quen thuộc xẹt qua ánh nhìn của anh, nhưng trong đầu anh vẫn không thể nào nhớ ra bà là ai được.
"Tôi không quen mấy người.
Bà Hằng kích động giải thích
" Ta ta là mẹ của con đây?
"Hừ mấy người đừng có hòng mà gạt tôi. Nói mấy người đang có âm mưu gì hả.
Hoàng Trung giận dữ trừng mắt trả lời bà Hằng khiến cho bà Hằng cùng chồng mình nghe xong chỉ dâng trong lòng một sự thất vọng vô cùng, gục luôn trên vai ông Hoàng, gương mặt bà Hằng chợt đượm buồn, nước mắt từ đáy lòng trượt dài xuống hai gò má.Chẳng phải vợ chồng bà không lường trước được câu trả lời đó vì vốn đã biết Hoàng Trung thật sự mất trí nhớ rồi, nhưng tại vì họ đã đặt mong mỏi của mình quá nhiều nên giờ đây nghe đứa con trai mình yêu thương không nhận ra mình bà như muốn ngã quỵ.Ông Hùng nhìn Hoàng Trung cũng ngậm ngùi chua xót không kém, nhưng ông chỉ im lặng đưa tay ôm lấy bả vai của vợ mình vỗ vỗ lấy bà an ủi.Ông không lên tiếng vì ông biết nói gì trong lúc này điều vô nghĩa, ông chỉ hy vọng sớm tìm được người mà Tú Vi đã nói hy vọng chữa được bệnh tình cho con trai ông thôi.