Lệ Phí Cho Tình Yêu - Chương 35
Cập nhật lúc: 2024-12-02 20:21:49
Lượt xem: 0
Bà Lệ Hoa ung dung bước ra, trên khuôn mặt đậm nét thời gian nhẽo miệng cười rất vui vẻ, trong phòng Việt Long cũng vừa kịp đứng dậy, anh ta cất mấy tấm ảnh vào hộc bàn làm việc sau đó đứng lên, chỉnh chu thân vest chỉnh tề rồi cũng vội bước đi ra phía bên ngoài…
.......
Đúng lúc này trong phòng,phía sau tấm rèm cửa bị động, một người con gái mang khuôn mặt một bên đã bị huỷ hoại được che kín bằng một cái nón trùm đầu đang dần kéo tấm rèm bước ra,bàn tay nắm chặt đầy tức tối ,ánh mắt gian manh,cô ta đi đến chiếc bàn làm việc chậm rãi ngồi xuống,đưa bàn tay sau lớp da nhăn nheo sau vụ tai nạn kéo nhẹ cái hộc tủ ra rồi rút xấp ảnh lên,cô ta ngó xuống nhìn tầm mắt tối màu hiện lên đầy tia tức giận ,tầm 3s sau đôi môi căng đỏ nhếch lên một đường cong đầy đắc ý. Cô ta nghiến răng phá lên
cười,giọng cười thật to đầy quỷ dị rồi nói
" Việt Long, ngày tàn của mày sắp đến rồi.hahaha
Quay lại nhà Tú Vi
Trời sập tối, Tú Vi kéo tay của Hoàng Trung đi vội ra sau nhà trong sự khó hiểu của anh, còn cô, cô cứ bước đi mãi cho đến khi ra đến cái giếng nhỏ, xung quanh là vườn chuối xanh um cô mới đứng lại,nhìn xuống bàn tay mình đang nắm c.h.ặ.t t.a.y Hoàng Trung, lúc này Tú Vi mới bẽn lẽn vội vàng buông tay anh ra, trong bóng đêm xen lẫn ánh sáng trăng mờ mờ gương mặt cô ửng đỏ vì ngại. Cô khẽ hắng giọng chữa ngượng
"Tôi...tôi...à mà tôi với anh ra đây ngồi nói chuyện cho tiện, trong đấy để yên cho mẹ tôi ngủ.
Nói dứt câu, Tú Vi liền ngồi bệt xuống cái bờ nhỏ, cô quay mặt né tránh ánh mắt của Hoàng Trung. Cô nhìn ra xa xa tít trên bầu trời, ánh trăng dịu dàng soi sáng khung cảnh xung quanh, đâu đó có tiếng ếch nhái kêu rền vang cả xóm nghèo.. Lúc này không gian yên ấm lạ thường, nơi làng quê chỉ có tiếng ếch nhái kêu rên inh ỏi
Ở bên cạnh khẽ nhìn thái độ của Tú Vi, trong lòng Hoàng Trung tự dưng khe khẽ có dòng cảm xúc lạ thường rót vào,từng đường nét trên gương mặt tuấn mỹ của anh khẽ nhíu lại,hướng đôi mắt ngây ngốc nhìn cô, điệu bộ e thẹn ấy đột nhiên khiến anh lại muốn trêu chọc
" Mới vừa rình tôi tắm, bây giờ lại lôi kéo tôi ra ngoài này, cô đang có âm mưu gì đúng không?
Khẽ giấu đi nụ cười vừa xuất hiện,Hoàng Trung cất tiếng hỏi khiến cho Tú Vi giật mình ngoảnh đầu lại. Đôi mắt hai người bất chợt chạm nhìn nhau,đối diện trực tiếp Hoàng Trung thế này Tú Vi ngây người cô lúng túng trước vẻ đẹp ấy, gương mặt nam tính không góc c.h.ế.t tỏa sáng giữa màn đêm làm cho cô không thể nào cưỡng lại được, cứ thế mà đăm đăm đắm đuối nhìn
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/le-phi-cho-tinh-yeu/chuong-35.html.]
"Này...tôi biết tôi đẹp trai nhưng cô cũng nên tém tém lại đi.coi kìa trên trán khắc chữ luôn rồi kìa.
Mặt mày Tú Vi chợt đỏ bừng, cô đưa tay lên sờ lấy mình, cảm giác hơi âm ấm nóng nóng truyền vào lòng bàn tay khiến cô càng thêm xấu hổ, cô vội di chuyển tầm mắt sang hướng khác rồi quay gắt đi. Bỏ lại bên này Hoàng Trung với nụ cười thích thú vừa nở trên đôi môi mỏng đầy thâm tình ấy.
" Này.
Hoàng Trung tiện tay chạm lên bờ vai của Tú Vi rồi lay lay mấy cái, khi Tú Vi quay lại Hoàng Trung mới thấy mình hơi tự tiện nên liền rút tay lại, anh cười cười nhìn Tú Vi.
"Cô muốn nói gì hay làm gì tôi thì tự nhiên đi. Đương không ban đêm ban hôm lôi lôi kéo tôi ra đây rồi cô nhìn đâu đâu không vậy?
Tú Vi quay lại ấp úng trả lời
" Thì lúc nãy anh nói anh muốn biết anh là ai nên tôi mới lôi anh ra đây dự định nói anh nghe nè?
Hoàng Trung nôn nóng khi nghe cô nói thế liền vội cất lời
"Cô biết gì nói tôi nghe đi?
" Mà anh mất trí nhớ thật à? Nhìn anh không đáng tin là mấy?
Hoàng Trung lúc này nhìn Tú Vi thêm phần khó chịu. Đôi mày rậm ấy khẽ cau có lên,giọng anh mang theo vài phần khó chịu trả lời cô
"Nhớ không lầm tôi đã giải thích với cô tôi có mất trí nhớ hay không 1 lần rồi đó, cô nghĩ sau tôi đem chuyện này ra đùa hả? Cô có biết 1 người đang sống mà trong đầu trống rỗng như một trang giấy trắng chẳng biết ký ức gì về bản thân cả ba mẹ gia đình ở đâu cũng chẳng rõ. Cô có biết tôi sống không bằng c.h.ế.t đó hiểu không?