Lệ Phí Cho Tình Yêu - Chương 20
Cập nhật lúc: 2024-12-02 20:20:22
Lượt xem: 1
Những ngày sau đó dường như ông trời rất hiểu lòng người, ngồi bên cửa sổ trong phòng bệnh nhìn ra, bầu trời từ sáng đến giờ âm u ảm đạm đến phiền cả lòng, lại thêm mưa cứ rơi ngày một nặng hạt,trong lòng Tú Vi càng thêm trăn trở.
Hướng mắt nhìn về nơi giường bệnh, ba ngày rồi mẹ cô vẫn chưa tỉnh,vẫn cứ đều đặn thở nặng nhọc theo bình tiếp hơi trên người, nhìn mẹ chống chọi từng hơi tàn, cơ thể ốm o dần mòn, lại còn cả những lời ông bác sĩ già nói bên tai khiến cô thêm nặng nề tâm trí
"Chi phí phẫu thuật tầm một đến khoảng bốn trăm triệu, mẹ cô có bảo hiểm nên có thể giảm nhẹ một phần.Nhưng quan trọng số tiền còn lại để chi trả vẫn khá cao.Tôi có thể nhìn thấy cô và mẹ mình đang khó khăn nhưng nếu có thể cố gắng được tôi nghĩ cô nên sắp xếp cho mẹ phẫu thuật gấp đi. Tính mạng của bà ấy bây giờ cô cũng có thể nhìn được là ngàn cân treo chỉ mành rồi…
Lòng Vi thêm nặng, cô ngước mắt nhìn lên trời thầm hỏi sao số cô và gia đình mình lại hẩm hiu đen bạc thế này… bây giờ vỏn vẹn trong túi sau khi đóng viện phí cho mẹ Vi chỉ còn vài đồng bạc lẻ thì làm sao cô có con số hàng trăm triệu bây giờ đây...Vi thất thần, hai tay nắm chặt thành cửa trong sự vô vọng.
Từ bên ngoài Trâm Anh bước vào, tay mang cặp lồng cháo, Trâm Anh ngó nhìn bác gái nằm đó, lại thấy sự ủ dột của Tú Vi, sự tình thì Trâm cũng có nghe qua Vi kể nên cũng hiểu được nổi lòng của bạn mình, thấy Vi buồn Trâm cũng muốn đứt ruột, nhưng phải vờ giả bộ vui cho Vi cảm thấy thoải mái hơn
" Tao có đem cháo vô nè, bác gái chưa tỉnh nên chắc phần mày rồi đó.
Trâm vừa nói, vừa đặt cặp lồng trên bàn rồi kéo luôn chiếc ghế nhựa đi đến ngồi cạnh Vi.
Thấy Trâm Anh đến Vi liền nở một nụ cười, cô cảm thấy may mắn vì tình bạn này, nó khiến cô cảm thấy tình người còn ấm áp không phải thấy cô đơn nơi xứ lạ.
"Cảm ơn mày nha Trâm!
" Có gì mà cảm ơn, tao là bạn mày mà. À mà tao có cái này nè?
Nói đoạn Trâm đưa tay vào túi xách rút ra một Long bì dày cộm, Trâm đẩy về phía Vi và nói
"Mấy năm qua tao đi làm có tích góp được một số tiền phòng thân,do tao còn gửi về quê nữa nên trong đây có 20 triệu thôi. Mày cầm lấy mà lo cho bác. Xin lỗi tao không giúp mày được nhiều.
Tú Vi bất ngờ, liền đẩy Long bì sang tay của Trâm nói
" Tao không nhận đâu, hoàn cảnh của mày cũng đâu khá giả gì mấy chứ? Cảm ơn mày, nhưng mày cầm đi, tao lo được cho mẹ tao mà?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/le-phi-cho-tinh-yeu/chuong-20.html.]
Nghe cô nói Trâm Anh liền cau mày quát lên
"Đến giờ này mà mày còn khách sáo cái gì hả, mày nhìn kìa mẹ nằm đó kìa, không mau kiếm tiền mà còn tự ái cái m...ẹ… gì nữa cơ chứ? Lấy đi này là tao tự nguyện, tao có cho mày luôn đâu, cho mày mượn đó, sau này có nhớ trả lại tao là được.
Trâm Anh bực bội đập mạnh Long bì vào tay Vi, lúc này Vi không lấy cũng chẳng được, cô biết Trâm nó lớn tiếng vậy là do nó thương mẹ con cô nên cô không ác cảm với nó ngược lại mấy lời nó vừa nói càng thấm vào đầu cô.Đúng đến bây giờ đối với mẹ con cô tiền là thứ duy nhất mới mang lại mạng sống.
" Cảm ơn mày nha? Nhưng mà bao nhiêu đây cũng chẳng đủ, bây giờ tao không biết phải làm gì tiếp theo nữa, tao bất lực rồi Trâm.
Tú Vi nhìn ra ngoài trời, ánh mắt đượm buồn thâm thẩm, hai tay cầm lấy cái Long bì tiền Trâm Anh vừa đưa mà vân vê bấu víu trên từng tờ tiền cao quý, mà nổi bất an lo lắng vẫn hằn sâu trong đôi mắt cô gái nghèo.
Trâm Anh nghe Vi nói lòng dạ cô cũng nặng nề thêm. Rồi Trâm Anh im lặng, trong đầu đắng do suy nghĩ một lúc liền mạnh dạng nói với Vi.
"Tao có ý này,không biết mày chịu không, xin lỗi nếu làm cho mày bực.
Tú Vi nhìn sang Trâm Anh đầy tin tưởng
" Mày nói đi Trâm, miễn là có tiền lo cho mẹ tao thì tao là hết.
Đến lúc này Trâm Anh lại lưỡng lực, cô đắn đo mãi mới thành lời
"Mày...mày đi khách đi. Thật ra thì trên thành phố này đi khách dễ kiếm tiền lắm,đại gia nhiều vô kể, nếu may mắn thì tầm 10 ngày mày có thể kiếm đủ tiền cho mẹ phẫu thuật rồi…
" Mày nói gì vậy Trâm…
Tú Vi tức giận hét lên ngắt ngang lời Trâm nói, ánh mắt cô long lên trông thật đáng sợ
"Mày đang coi thường tao đó Trâm Anh, có c.h.ế.t tao cũng không làm chuyện nhơ nhớp đó đâu.