Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Lệ Phí Cho Tình Yêu - Chương 16

Cập nhật lúc: 2024-12-02 20:20:16
Lượt xem: 0

Trâm Anh dừng xe lại,cô bước xuống đợi Trâm Anh dẫn xe vào bãi gửi, đứng trước cửa quán, tiếng nhạc dập ra xập xình khiến Vi cảm thấy hơi khó thở và không quen nên căng thẳng lắm, cho đến khi Trâm Anh quay lại, nắm tay cô kéo đi vào thì cô lại chần chừ chẳng muốn đi.

"Tao sợ?

" Sao sợ?

"Tao không quen mấy chỗ này, nên hơi ngại vào á.

" Yên tâm có tao nè, với lại vào đó mày chỉ việc ngồi cạnh tao, muốn ăn gì cứ việc lấy ăn, hoặc muốn hát thì bấm chọn bài hát, xong tiệc tao chở mày về.

Tú Vi đành gật đầu, rồi từng bước ngại ngùng sau theo Trâm Anh bước vào quán.

Bên ngoài tiếng nhạc đã to, nhưng bên trong còn to hơn gấp mấy lần, rồi cả những bóng đèn mờ cứ chớp tắt xoay vòng khiến cho Tú Vi thêm phần khó chịu, cô cứ đi nép vào người của Trâm Anh, cô ấy đi đâu cô bước theo đến đó,bởi cô sợ sẽ phải va vào người lạ, cho đến khi Trâm Anh vẫy tay hỏi một bạn nhân viên và được bạn đó hướng dẫn lên đến tầng ba của quán thì tiếng nhạc mới được tắt hẳn bên trong lỗ tai của Vi.

Tú Vi ngó ngàng xung quanh, lạ thiệt bên dưới sôi động đông vui bao nhiêu thì trên này lại yên tĩnh rất nhiều, và hầu như ở đây được thiết kế cách âm hết thì phải, vì trong mỗi căn phòng cô ghé mắt nhìn qua khe cửa kính, đều thấy rõ trong đó cũng có rất nhiều người cũng có ánh đèn chiếu sáng nhưng không gian bên ngoài hành lang lại chẳng nghe được gì, Tú Vi thầm nghĩ trong lòng, đúng là mọi thứ ở nơi này đều hiện đại cả.

Bạn nhân viên và Trâm Anh dừng lại ngay cái phòng ở cuối dãy, phòng này bên trên cửa còn có tấm biển vàng khắc chữ Phòng vip. Trâm Anh ngó ra phía sau, thấy cô còn đứng nhìn ngó xung quay liền đưa tay vẫy cô lại

"Vi ơi nhanh lại đây đi.

" Ừ mình lại liền.

Rồi Trâm Anh đẩy cửa, cô và Trâm bước vào, trong này đông lắm, trai gái có đủ khoảng hơn 20 người có lẻ thế nên càng khiến cho Tú Vi khớp và thêm ngại ngùng.Một người đàn ông khi thấy cô và Trâm Anh đi vào, anh ta liền đứng lên bước tới, trông anh ta khá chuẩn chạc, có vẻ cũng là dân công sở thì phải, và không ngoại trừ anh ta, tất cả mọi người ở đây cũng thế vì cô thấy họ ăn mặc rất chỉnh tề.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/le-phi-cho-tinh-yeu/chuong-16.html.]

"Em đến muộn vậy?

Trâm Anh và anh ta nhìn nhau tình tứ, cô đoán không lầm có lẽ đây là bạn trai của Trâm Anh

" Dạ bọn em mới tan làm là đến liền đó anh, à đây là Tú Vi, bạn làm cùng với em, em rủ bạn đến đây chung vui với anh. Chúc anh yêu của em sinh nhật vui vẻ.

Trâm Anh nhìn anh ta, nụ cười bẽn lẽn, đưa tay mở lấy túi xách rút ra một chiếc hộp nhỏ, trong đó đựng gì thì cô chẳng biết vì cô không được nghe Trâm Anh kể về món quà này. Trâm Anh chìa ra trước mặt bạn trai mình, gương mặt ửng hồng như hai quả cà chua chín mộng.Tú Vi đứng một bên nhìn họ, thấy anh ta cũng ngại ngùng nhận quà, rồi cảm ơn bạn mình, tự dưng khoé môi Vi cũng khẽ cong lên, cô cười khẽ trong lòng qua rồi, cô đã qua rồi cái thời còn mơ mộng.

Thấy họ làm xong thủ tục,nhưng cứ đứng trao nhau ánh mắt si tình mà bỏ quên cả cô, Tú Vi hắng giọng một cái rõ to rồi lịch sự gật đầu với anh ta rồi mở lời

"Chào anh chúc anh sinh nhật vui vẻ?

Anh ta thu tầm mắt về nhìn cô ái ngại khẽ cười

" Cảm ơn em. Thôi mời hai em vào bàn ngồi uống nước nha.Đợi thêm tí nữa sếp anh đến rồi chúng ta nhập tiệc

"Dạ.

Nói rồi anh ta đi vào trước Trâm Anh liền nắm lấy tay cô vào bàn, cô ngồi bìa cạnh chỗ Trâm Anh, gật đầu chào xã giao với mọi người ở đây một lược là cô thu mình liền,trên chiếc bàn lớn, có nến có hoa, trái cây bánh ngọt rựu bia đầy cả,nhưng hình như chưa cắt bánh kem thì phải, cô thấy mọi thứ vẫn còn nguyên, chắc là còn chờ ai đó chưa đến như lời của bạn trai Trâm Anh vừa nói…

Cô ngồi im lặng,hai chân bắt chéo,tay cầm lấy ly nước ngọt uống mấy ngụm, sau đó yên lặng nhìn vào màn hình lớn trước mặt nghe mọi người thay phiên nhau hát rồi mình đung đưa theo nhịp, mặc kệ bên cạnh Trâm Anh đang trao đổi liên tục với mọi người, lâu lâu ai hỏi cô thì cô chỉ mỉm cười nhẹ lịch sự trả lời, còn không cô vẫn cứ ngồi im ở đây, chờ đợi giây phút tàn tiệc rồi về phòng trọ.

Cạch

Loading...