LẤY CHỒNG LÀM VIỆC XA NHÀ, TÔI BỊ EM CHỒNG GIÁM SÁT - 1

Cập nhật lúc: 2025-12-08 15:28:12
Lượt xem: 175

Em chồng lúc nào cũng thích dính lấy .

 

đang thử son ở quầy mỹ phẩm, em kéo tay : “Chị dâu, chị bao nhiêu thỏi son mà còn mua nữa? Đi nhanh lên!”

 

Trên đường tình cờ gặp một nam sinh thời đại học, dừng trò chuyện vài câu, em lập tức chen giữa hai chúng , cảnh giác :

 

“Chị dâu, là ai ? Mẹ chuyện nhiều với lạ, bảo chị mau về nhà đó!”

 

tưởng em còn trẻ con, nên cũng nghĩ nhiều.

 

Cho đến hôm đó, em chỉ chiếc điện thoại mới mắt: “Chị dâu, em tiền, chị mua cho em cái !”

 

từ chối, em liền giở trò ăn vạ tại chỗ:

 

“Chị mua cho em thì mua cho ai? Mẹ em đúng mà, chị chỉ dùng tiền của em để nuôi trai lạ thôi!”

 

Lúc đó, mới bừng tỉnh.

 

Tình chị em gì chứ, em chồng chẳng qua là con sói mắt trắng mà chồng phái đến để giám sát .

 

 

Chồng – Chu Hạo – là một thủy thủ, quanh năm lênh đênh biển, hiếm khi ở nhà.

 

Mới cưới một tháng, tuần trăng mật xong, vội vàng tàu.

 

Anh lo tự chăm sóc bản , sợ ở nhà buồn chán.

 

Chu Hạo sắp xếp cho sống chung với nhà chồng, chủ yếu vì trong nhà còn cô em gái nhỏ đáng yêu, hoạt bát – Chu Điềm.

 

Nhà họ Chu là một gia đình điển hình ở vùng ven biển, bố chồng – Chu Bảo Khánh – cũng từng là thủy thủ như chồng , những năm tháng lênh đênh khiến ông trở nên trầm lặng, ít .

 

Từ khi về hưu, ông gần như sống luôn thuyền đ.á.n.h cá ở bến tàu, chẳng quan tâm gì đến chuyện trong nhà.

 

Mẹ chồng – Vương Xương Liên – do sống xa chồng lâu năm, nên dần trở nên mạnh mẽ và đa nghi.

 

Đặc biệt là với con dâu mà bà bỏ 180 nghìn tệ tiền sính lễ để cưới về – lúc nào bà cũng ánh mắt dò xét, đầy đề phòng.

 

Còn Chu Điềm – em chồng – chính là duy nhất trong nhà (ngoài Chu Hạo) tỏ thiết với .

 

Chu Điềm kém Chu Hạo 15 tuổi, năm nay mới 13, đang học cấp hai.

 

Khi và Chu Hạo còn đang yêu , Chu Điềm mới học tiểu học thích chạy theo , suốt ngày gọi “chị ơi” một cách ngọt xớt.

 

Miệng con bé ngọt lắm, và Chu Hạo đính hôn xong, nó đổi cách gọi, gọi là “chị dâu” luôn.

 

Mỗi ngoài, dù là dạo phố chỉ là công viên gần nhà hóng gió, Chu Điềm đều hí hửng chạy theo, mật khoác tay , nũng nịu :

 

“Chị dâu, cho em với~ Ở nhà một chán c.h.ế.t ! Với em cũng ngán cơm nấu , cho em đổi khẩu vị ~”

 

vốn mềm lòng, cộng thêm tính con bé cũng đáng yêu, ngoài ăn mấy món vặt mà cho ăn, nên nào cũng gật đầu đồng ý.

 

Mỗi Chu Điềm với , đều mua cho nó sữa, đồ ăn vặt, blind box, thẻ sưu tầm các kiểu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lay-chong-lam-viec-xa-nha-toi-bi-em-chong-giam-sat/1.html.]

 

Chu Điềm lúc nào cũng reo lên vui vẻ: “Chị dâu là nhất! Em thích chị dâu nhất luôn đó!”

 

Sự thiết và lệ thuộc của Chu Điềm khiến từng cảm động, nghĩ nó thật lòng coi nhà.

 

Vì thế, thời gian chờ Chu Hạo về nhà dường như cũng còn buồn tẻ và khó chịu nữa.

 

Việc Chu Điềm thích dính lấy , chồng vô cùng ủng hộ.

 

Hôm đó, định tranh thủ đợt giảm giá đổi mùa ở trung tâm thương mại để mua quần áo cho cả nhà.

 

chuẩn xong túi xách, Chu Điềm như cái đuôi dính lấy: “Chị dâu, chị sắp ngoài ? Chờ em với!”

 

quá quen với tín hiệu “ cùng” của Chu Điềm .

 

Lúc chờ đợi, chồng thò đầu từ bếp hét về phía Chu Điềm:

 

“Điềm Điềm, nhanh lên một chút , chị dâu con đang đợi ở cửa kìa!”

 

“Đây đây, con kẹp tóc mái xong là liền!”

 

Chu Điềm hớt hải từ phòng chạy , xỏ giày, nhảy chân sáo đến khoác tay :

 

“Xong chị dâu, thôi!”

 

Mẹ chồng quên dặn: “Điềm Điềm, ngoài sát chị dâu nhé, học hỏi nhiều , cũng để mắt tới nó, đừng để nó tiêu tiền bừa bãi, con kiếm tiền dễ dàng gì !”

 

“Biết , yên tâm !” – Chu Điềm đáp nhanh như chớp.

 

Tuy chồng nào cũng mấy câu đó, nhưng mỗi , đều cảm thấy khó chịu.

 

ăn bám, chỉ là kiếm ít tiền hơn Chu Hạo thôi mà!

 

Dù giờ truyện còn kiếm bao nhiêu, nhưng tiền tiêu vặt thì vẫn , mua đồ cho bản là chuyện nhỏ, thành “tiêu tiền bừa bãi”?

 

Đang vội ngoài, cũng cãi vã.

 

Chỉ nghĩ đơn giản chồng sống quen tiết kiệm, nên suy nghĩ nhiều.

 

Hôm nay trung tâm thương mại chương trình khuyến mãi, mua một thỏi son full-size sẽ tặng một bản mini.

 

Không tranh thủ là phí mất một món hời!

 

quầy son thì Chu Điềm – đang cắm đầu điện thoại – kéo mạnh tay áo :

 

“Trời ơi chị dâu, chị cả đống son còn mua gì nữa? Mau thôi!”

 

Giọng điệu của Chu Điềm đầy sự thiếu kiên nhẫn, hề che giấu.

 

nghĩ chắc nó hứng thú với mấy thứ , nên định dắt nó mua sữa dỗ ngọt lát chọn màu.

 

“Hứa Tâm?”

 

Loading...