Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

LẤY CHỒNG KHÙNG - Chương 35

Cập nhật lúc: 2025-06-16 14:28:47
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi tặc lưỡi rồi ngồi lên giường, sau đó từ từ mở tấm vải y tế trên lòng bàn tay ra cho Phong, vết thương khép miệng rồi nên không còn chảy m.á.u nữa.

Xong xuôi tôi nói

"Xong rồi đó, khuya rồi anh ngủ đi. Em cũng ngủ sớm đây.

Nói đoạn tôi vội bước xuống giường thì trong phút chốc phía sau Phong với tay nắm lấy bàn tay của tôi.

Tôi quay lại sững người nhìn Phong không biết nói gì, bất ngờ Phong kéo nhẹ tôi ngã luôn vào lòng anh,áp tay chạm lấy gương mặt tôi ,dưới ánh sáng vàng dịu nhẹ của chiếc đèn ngủ trông gương mặt Phong lúc này cực kỳ quyến rũ, khiến tôi không khỏi rời được tầm mắt, quên mất luôn cả việc phải phản kháng .

" Em ngủ trên giường luôn đi. Mấy đêm rồi em ngủ ở dưới cả đêm anh không chợp mắt được.

Phong nghiêm túc nhìn tôi mở lời.

Tôi bất ngờ tột độ khi nghe những gì Phong vừa nói,nhưng nữa lại sợ mình đang nghe nhầm rồi hiểu sai ý Phong nên nghi hoặc hỏi lại anh

"Anh vừa nói gì thế?

Phong chậm rãi nhắc lại

" Anh bảo em nằm ngủ ở đây!

"Vậy anh...anh ngủ ở đâu?

" Ngủ cạnh em…

Tôi chưng hửng nhìn Phong bờ môi mỏng đỏ hồng run run phát ra tiếng nói

"Anh...anh giỡn em đúng không?

Phong lắc đầu nhanh tay kéo tôi vào lòng anh một lần nữa rồi vòng tay ôm chặt lấy cả cơ thể của tôi. Hơi thở anh ấm nồng mấp máy khuôn miệng

" Anh không giỡn.Bắt đầu từ hôm nay không cho phép em ngủ riêng nữa.

Phong không cho tôi cơ hội từ chối, nhanh chóng vật tôi nằm luôn xuống giường, một tay anh kê chiếc gối dưới đầu cho tôi nằm, một tay chủ động vòng sang người tôi ôm chặt.

Tim tôi đập mạnh, cảm xúc lúc này rất hỗn loạn vì không nghĩ hôm nay Phong lại hành động thành ra thế này nên tôi chưa kịp chuẩn bị tâm lý. Hi hí đôi mắt tôi ngẩng đầu lên nhìn Phong, thấy mắt anh đã nhắm nghiền không có một hành động nào tiếp theo khác nữa thành ra tôi cũng thấy yên trong dạ mà thở phào, vô thức mấy ngón tay tôi chạm nhẹ lên cánh tay của Phong đang ôm mình, ui sao mà cảm giác trong người nó cứ rần rần thế này,không biết phải diễn tả ra sao cho hợp lý nữa chỉ là lúc này tôi cũng không nỡ rời khỏi anh nên cứ thế nằm im mặc tình cho anh ôm mình mà không có chút ý nghĩ sẽ phản kháng.

Tôi nằm im như thế, không cựa quậy nhúc nhích chi cả, cạnh bên Phong dường như đã yên giấc ngủ say rồi, hơi thở cứ đều đều nhè nhẹ vang bên tai tôi, ngắm nhìn khuôn mặt khôi ngô trắng trẻo của Phong, điểm nhấn nổi bật là đôi mày rậm cứ khiến cho tôi say mê ngắm nhìn mãi thôi, cũng công nhận là Phong dễ dỗ giấc ngủ thật, vừa nằm xuống anh đã ngủ say mất rồi.

Nằm được một lúc tôi cảm thấy cả người tê cứng, chắc do không trở mình được với lại nằm mãi một tư thế thời gian dài nó đơ luôn, vã lại cảm giác cổ họng đang khát nước nên tôi đành nhẹ trở mình, cầm tay Phong đặt sang một bên rồi ngồi dậy, dù đã hành động rất khẽ nhưng vô tình đánh thức luôn giấc ngủ của Phong.

Khẽ nhấc mi Phong mở mắt ra ,anh nhìn tôi thều thào

"Em ngủ không được à?

Tôi gật đầu nhẹ giọng nói

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lay-chong-khung/chuong-35.html.]

" Ừ, em chưa quen với việc ngủ cạnh người khác, mà em làm anh thức giấc à?

"Không? Nảy giờ anh cũng chưa ngủ?

" Hả? Em thấy anh nằm im em tưởng…?

"Anh sợ em ngại nên nằm yên cho em ngủ. Ai ngờ em cũng như anh.

"......

" Em định đi đâu à?

Nghe Phong hỏi tôi mới chợt nhớ ra mình định làm gì liền trả lời nhanh

"Em định đi ra ngoài uống nước, tự nhiên thấy khô cổ quá!

" Ừ vậy em đi uống nước đi, tranh thủ rồi vào ngủ. Khuya rồi.

"Ừ. Anh cứ ngủ trước. Xíu em vào sau.

Tôi với tay lấy cái áo khoác thêm vào người rồi mở cửa đi xuống bếp. Vì đã khuya, mọi người đã ngủ say, ngoài hành lan chỉ mở mỗi bóng đèn nhỏ,nên ánh nhìn của tôi cũng bị hạn chế,bước đi cũng khó khăn hơn vì không nhìn thấy rõ mọi vật.

Cuối cùng cũng xuống được tới phòng bếp, tôi mò mẫm đi đến cái bình nước lọc, định vặn nước ra ly uống rồi đi trở về phòng thì bất ngờ bên tai tôi nghe được một âm thanh lạ.

Kẹt…

Tôi đứng hình, tay chân hơi run,cố nín thở,vểnh tai lên nghe lại một lần nữa xem là có phải mình đang nghe nhầm hay không…

Kẹt…..kẹt….kẹt…

Trong đêm khuya tiếng kèn kẹt vang lên nghe sao mà rợn cả óc, sống lưng tôi lạnh toát, mồ hôi trên người nhanh chóng túa ra ướt đẫm.

Tôi đã từng nghe qua những câu chuyện ma mà mọi người hay đồn thổn rồi kể lại, dù không biết ma có tồn tại thật hay không nhưng những câu chuyện ấy vẫn rất ám ảnh đối với tôi, ngay lúc này cũng thế, giữa bốn bề im lặng, cái âm thanh quỷ dị đó vang lên,nỗi sợ hãi trong tôi mỗi lúc càng nhiều, đôi chân mềm nhũn, muốn chạy cũng chẳng chạy được.

Tôi rùng mình,tim đập liên tục như muốn văng ra khỏi lồng ngực,trong miệng hai hàm răng va liên tục vào nhau run lên cầm cập,cả thở cũng chẳng dám thở mạnh.

Vẫn nghĩ chắc là mình gặp ma thật rồi nên tôi nhắm tịt luôn hai mắt, trong miệng liên tục niệm phật để trấn an, cũng như theo quan niệm dân gian niệm phật để ma quỷ không đụng chạm được đến mình rồi nhanh chân chuồn đi.

Thế mà khi tôi vừa lấy lại được tinh thần, sẵn sàng ba chân bốn cẳng chạy đi khỏi cái phòng bếp này thì bất ngờ bên tai tôi, tôi nghe được tiếng xì xào, cũng còn run lắm, nhưng cảm nhận được là tiếng người nói chuyện nên tôi bình tĩnh cố nán lại

Tiếng lầm bầm của bà v.ú cất lên. Tôi nghe rõ là tiếng của bà ấy không nhầm đi đâu được.

"Cái con này, cất cũng kín nhĩ.Để xem ngày mai mày làm sao ăn nói với mọi người. Cái tội cãi tao thì nhận hậu quả thôi.

Tôi nhẹ bước chân đi đến gần hơn, rồi cố căng mắt ra nhìn, phía cái tủ bếp bóng bà v.ú mờ mờ một màu đen thui, rồi tiếp theo đó là tiếng sột soạt rất nhỏ vang lên, tôi thấy bà ấy mở từng thang thuốc trong tủ sau đó đưa tay vào trong áo lấy ra cái thứ gì đó, bà ấy rắc từng tý vào mấy thang thuốc sau đó gói lại cẩn thận và cất vào chỗ cũ.

m thanh kèn kẹt một lần nữa lại phát ra, lúc này tôi mới biết là do tiếng động của cánh cửa tủ. Rồi bà v.ú lẻn đi nhanh trong bóng tối,chắc đang đắc ý lắm, còn tôi tôi chỉ khẽ thở dài, trên miệng vô thức nở ra một nụ cười lạnh lẽo.

Loading...