Lật Bàn! Sau Khi Lấy Lại Vận Khí Thì Không Nhịn Được Nữa - Chương 26
Cập nhật lúc: 2025-10-16 11:46:57
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mặt đất rung chuyển dữ dội, miệng núi lửa phun những cột khói đen kịt.
Trì Thiển nhanh chóng lấy ván trượt mà cô chuẩn sẵn từ suối nước nóng , lắp ráp từng đoạn một với tốc độ nhanh nhất, đó lên.
"Mọi ơi, kịp nữa , mau lên xe thôi!" Cô lớn tiếng hô.
Trì Phong Tiêu là phản ứng nhanh nhất, lập tức lên phía cô, tiếp theo là hai bố con Thẩm Tĩnh.
Một mạnh hơn một .
Mỗi một đoạn, càng ngày càng vững chắc.
Trì Thiển nắm c.h.ặ.t t.a.y cầm phía ván trượt, đạp chân một cái, bánh xe phát tiếng "ken két", đó lao thẳng xuống dốc núi theo quán tính!
"Yuhu!" Trì Thiển dang hai tay đón gió, còn vui vẻ ngân nga: "Cảm giác như đang bay!"
Trì Phong Tiêu phía túm lấy cổ áo cô: "Đừng bay nữa! Dung nham sắp phun kìa!"
Thẩm Tĩnh: "Thiển Thiển, lái ván trượt theo hướng vuông góc với dòng chảy của dung nham!"
Trì Thiển đầu ngọn núi lửa: "Không , chỉ là phun trào cấp một thôi, tốc độ của dung nham chậm, bộ còn thể né ."
Thế nhưng Cố Họa và những khác hề điều .
Bóng ma tử thần bao trùm lấy bọn họ.
[Lúc nãy còn tưởng Trì Thiển đang nghịch gỗ, ai ngờ là đang linh kiện ván trượt! Cái bánh xe bằng gỗ đó thế nào mà trượt "mượt" đến ?]
[ sắp căng thẳng c.h.ế.t , đây là đầu tiên chứng kiến tận mắt một hiện tượng thiên nhiên đáng sợ đến thế .]
[Tội nghiệp cho Cố Họa và những quá, bảo đừng leo lên miệng núi lửa gì, giờ thì chạy trốn cũng kịp.]
[Trì Thiển, cô còn là con ? Chỉ lo chạy trốn một ! Phía còn mấy mạng mà cô thấy ? Mau cứu bọn họ chứ!]
[Nhà nhiều tranh tường thế cơ ? Thiển nợ gì bọn họ ?]
Chiếc ván trượt lao vun vút về phía , đến cuối dốc, nó "rầm" một tiếng.
Quán tính khiến bốn ván trượt hất văng xa hai mét.
Trì Thiển chuẩn từ , cô mượn lực quán tính, lộn một vòng trung, đó vững vàng tiếp đất.
Nguy hiểm thật, suýt chút nữa thì "đo sàn" .
Ba còn chồng lên như bánh ú: "..."
Cô giỏi, cô cao tay, chỉ mỗi cô "tốc biến" để bảo vệ bản .
[A a a! Vừa nguy hiểm thật đấy, nhưng mà bọn họ chơi cũng thấy kích thích ghê, thử một cho !]
[Thử là "thử" đời luôn đấy, mà canh góc chuẩn là mấy phía "bay" hết, "ngủm củ tỏi" tại chỗ luôn.]
[Kích thích thì kích thích thật, nhưng mà nguy hiểm c.h.ế.t cũng là thật.]
như dự đoán của Trì Thiển.
Núi lửa chỉ phun trào trong vòng đầy nửa tiếng là ngừng .
Trì Phong Tiêu phẩy phẩy lớp tro bụi mặt: "Biết thế mang theo khẩu trang , khói bụi mù mịt thế , ngạt thở c.h.ế.t mất."
Trì Thiển: "Chỉ là phun trào cấp độ một thôi, lượng dung nham phun ít, đất đá và tro bụi trong khí cũng ảnh hưởng quá nhiều đến con và môi trường . Chúng tránh xa một chút là ."
Trì Phong Tiêu xoa đầu cô: "Trong cái đầu nhỏ xíu của cháu chứa cái gì thế? Sao mà thông minh ?"
"Đầu cháu chứa gì ." Trì Thiển toe toét, để lộ hàm răng trắng tinh: "Chỉ chứa mỗi thôi."
Trì Phong Tiêu ngẩn mất hai giây, đó mới hiểu , véo má cô, nghiến răng nghiến lợi: "Con bé , lớn nhỏ! Lại còn dám cháu là thứ gì!"
"Cháu thế , nhưng nếu nghĩ như thì cháu cũng chịu thôi."
"..."
Thẩm Gia Thư vội vàng chạy đến can ngăn Trì Phong Tiêu: "Dừng tay! Sao chú thể bất kính với công chúa như chứ!"
Thẩm Tĩnh nhịn cắt ngang lời bọn họ: " thấy dấu hiệu của khu trú ẩn an , ở hướng Nam cách đây mấy trăm mét."
Trong lúc chuyện, cuối cùng đoàn Cố Họa cũng chạy xuống.
Trên mặt ai nấy đều phủ một lớp tro đen, hòa lẫn với mồ hôi trông chật vật.
Tần Việt thấy Trì Thiển và Trì Phong Tiêu hề bẩn, ánh mắt lóe lên: "Vừa hai cũng ở đó, mà chạy —— "
Anh mở miệng, miệng đầy tro đen phun khắp nơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lat-ban-sau-khi-lay-lai-van-khi-thi-khong-nhin-duoc-nua/chuong-26.html.]
Trì Thiển: "Phụt."
Sắc mặt Tần Việt nhất thời còn đen hơn cả tro mặt.
Cố Họa lau mặt, dịu dàng hỏi: "Thiển Thiển, ý của Tần tiền bối là hai chạy nhanh như ? Bọn ở phía cũng đuổi kịp."
"Ý của cô là trách chúng chờ các ?" Trì Phong Tiêu nhíu mày.
Thẩm Tĩnh tính khí cũng bất mãn: "Là chính các lên đó, xảy chuyện thì tự chịu trách nhiệm, chẳng lẽ trông cậy khác ? Chúng nghĩa vụ giúp các ."
【 Ngoại trừ fan của tổ Cố Họa, chẳng lẽ ai cũng cảm thấy đám Trì Thiển về cứu là sai lầm? Gần c.h.ế.t đến nơi ai còn mà quan tâm khác 】
【 Giúp là tình cảm, giúp là bổn phận, lớn mà đạo lý đơn giản như cũng hiểu 】
【 Trì Thiển thể ván trượt, thêm một cái để phòng hờ? 】
【 Người quấn là chân, còn các quấn là não đấy, ăn xin mà còn vênh mặt hất hàm 】
Hệ thống trong đầu Cố Họa: "Nhiệm vụ bôi đen thất bại, ký chủ sắp tiếp nhận trừng phạt, trả cho Trì Thiển 1% khí vận."
Cố Họa nghiến răng nghiến lợi.
Đôi mắt Trì Thiển sáng lên!
Khí vận của cô!
Đồ Cố Họa ăn , hóa cũng thể nhả cho cô!
Tuyệt!
Tâm trạng hệ thống cho khó chịu của Trì Thiển, bỗng chốc trở nên vô cùng .
Quyền chủ đạo, quả nhiên vẫn là nắm giữ trong tay thì hơn!
Lúc Cố Họa đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn, mắt cá chân sưng lên.
Lăng Càn xổm xuống với Cố Họa: "Em lên đây cõng em ."
" mới chạy lâu như cũng mệt mỏi..."
"Nếu em cõng, cũng thể ôm em."
Khuôn mặt Cố Họa lớp tro bụi dày đặc che khuất, mà mơ hồ thể thấy một tia đỏ ửng.
Cô liếc mắt Trì Thiển, đó sấp lên lưng Lăng Càn.
Thế nào? Trì Thiển thấy cảnh trong lòng đang sụp đổ, ghen tị đến c.h.ế.t ?
Thế nhưng Trì Thiển chỉ đáp cô bằng một cái gáy, cộng thêm một câu: "Sắp đến giờ ngủ trưa , tìm một chỗ ăn cơm ."
Cố Họa: "..." Cả ngày chỉ ăn với ngủ, chẳng lẽ cô chí lớn của một nữ phụ phản diện ?!
Không , nhất định giành khí vận của cô!
Sau khi đoàn rời xa núi lửa, tìm một đất trống để nghỉ ngơi.
Đồ ăn mang theo bên ăn hết, bọn họ nhất định rừng tìm đồ ăn.
Người đông sức mạnh lớn, bốn nhóm quyết định tạm thời hợp tác.
Chia thành hai nhóm hành động, nhóm Trì Thiển phụ trách tìm kiếm nguồn nước và củi, còn nhóm Cố Họa tìm thức ăn, như thể tiết kiệm nhiều thời gian.
Mọi chuyện vốn dĩ thuận lợi.
Cho đến khi Trì Phong Tiêu dẫm chân đầm lầy.
Thẩm Tĩnh định kéo lên, kết quả càng kéo càng chìm xuống nhanh hơn, lập tức dừng dám động nữa.
Trì Thiển: "Cậu, cháu là tham gia chương trình sẽ gặp đại nạn mà."
Trì Phong Tiêu kêu lên: "Ngực của đủ lớn , cần lớn hơn nữa! Nhanh kéo lên!"
"Cậu, cháu là bây giờ đang gấp, nhưng đừng hoảng." Trì Thiển : "Cậu hãy thả lỏng cơ thể, hít thở sâu, đừng vùng vẫy."
Trì Phong Tiêu lời cô theo, quả nhiên tốc độ chìm xuống chậm .
Trì Thiển tiếp tục : "Bây giờ hãy giơ hai tay lên, cố gắng đừng dùng sức ở phần ."
"Rồi nữa?"
"Tiếp theo, hãy từ từ gập về phía , giống như là đang mặt đầm lầy..."
Trì Phong Tiêu cúi xuống, cố gắng rút tay : "Làm thì thể nhanh hơn ?"
Trì Thiển thản nhiên : "Làm lúc tắt thở thể thoải mái hơn một chút."