Ngoại truyện 2 – Nha đầu đó, là của 
(Góc  của Chu Thiên Thành)
Làng   những chuyện,  cần hỏi cũng tự đến tai.
Ví như việc… một tiểu nha đầu nào đó suốt bảy ngày  ló mặt  khỏi nhà.
Ta .
Mỗi sáng sớm qua lò mổ,  vẫn liếc  mái hiên nhà nàng.
Không thấy bóng , chỉ  mấy vết chân mèo lấm lem đất  bậc thềm.
Ta nghĩ…  lẽ nàng đang .
Vì thất tình.
Mà cái “tình”  —  là với .
Ta  dám đến.
Không dám phá vỡ thứ cảm xúc mềm yếu .
Vì  … khi nàng mạnh mẽ trở , nàng sẽ tự xuất hiện, như thể  từng  vết thương nào.
Quả nhiên, hôm nay, trong tiệc cưới, nàng đến.
Lúc   nâng chén rượu, nàng  bước .
Vẫn là dáng vẻ  càm ràm, ánh mắt  kịp ngước  vội cụp xuống — như thể chỉ cần lỡ   thêm một chút… nước mắt sẽ rơi.
Tim  khẽ nhói.
Mọi    rôm rả, mà  chỉ  thấy tiếng lòng  trôi nổi.
Cho đến khi — cái giọng eo éo như vịt đực của quả phụ Vương chen ngang  tai :
“Chu lang~ ăn miếng đậu hũ ~”
“Đậu hũ mềm mịn nhà nô gia~ đảm bảo ăn là mê~”
“Chu lang~ ăn miếng hẹ nè~ giúp... cường tráng đó nha~ khà khà~”
...
Ta nhịn.
Ta vẫn im lặng, giữ  cách,  để nàng hiểu lầm.
 càng  mụ  ríu rít như gà đẻ,  càng nhức đầu.
Mắt  vẫn lơ đãng  quanh — đến khi thấy nàng…
Đứng bật dậy.
Đập bàn cái bốp.
Ta suýt bật .
Một cái bàn gỗ dày như ,  cái tay nhỏ xíu đập xuống, thế mà kêu vang cả mâm.
Nàng bước tới, tay run run, mặt đỏ phừng phừng, răng nghiến chặt:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lang-ta-co-mot-anh-do-te-dep-trai/ngoai-truyen-2-cung-xiu-nha.html.]
“Bà buông tay ! Chu Thiên Thành   để bà đụng !”
Không khí khựng  một nhịp.
Cả … cũng khựng theo.
Ta   dậy, kéo nàng về,  một câu “Ta ở đây,   cần sợ”.
  kịp  gì, nàng   quả phụ kéo ngược, cả hai ngã nhào xuống đất.
Ta bật dậy.
Mọi  xúm  đỡ quả phụ, riêng nàng — lồm cồm  dậy một , đầu tóc rối bù như nhím con  vặt lông, nhưng vẫn cố ngẩng mặt, hất cằm đầy kiêu hãnh.
Ta  chịu nổi nữa.
Vươn tay   mặt nàng.
Không cần  một lời.
🐥 Hế lô hế lô! Bạn đang ghé nhà Cúc Cúc Dịch Truyện đó nha~
🌸 Dù mới chân ướt chân ráo vào nghề, Cúc Cúc vẫn miệt mài gọt từng câu, mong truyện mượt như tóc vừa hấp dầu~
🌟 Thấy ổn áp thì thả tim, follow tụi mình liền tay tại đây nè:
👉 https://www.facebook.com/cuccuc.dichtruyen 👈
Nàng  , ngập ngừng,  nắm lấy.
Bàn tay nhỏ bé … lạnh ngắt, nhưng vẫn run vì tức.
Ta nhẹ nhàng kéo nàng lên.
Nàng nhanh như chớp  phắt xuống chiếc ghế bên cạnh  — cái ghế mà quả phụ  .
Ta  ngăn.
Vì   nàng hiểu — đó là chỗ của nàng.
Quả phụ gào lên:
“Con nha đầu thối ! Đó là chỗ của !”
Ta  kịp  gì, nàng   khẩy, đáp tỉnh bơ:
“Ghế    khắc tên ai. Nếu quả phụ  tin, thử gọi nó xem, nó trả lời thì  nhường.”
Ta suýt sặc rượu.
Cả tiệc cưới c.h.ế.t lặng, chỉ  tiếng mụ quả phụ nghiến răng ken két.
Rồi nàng  thẳng lưng,  nghiêng về phía  — mùi cúc dại thoảng qua.
Lúc đó,  .
Nha đầu , là của .
Cả làng   cũng . Có thấy cũng chẳng .
Người con gái , dám yêu dám hận, dám  dám  — khiến   thể rời mắt.
Ta chậm rãi nhấp một ngụm rượu,  khẽ :
“Cứ để   .”