Lặng Lẽ Yêu Anh - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-12-05 21:11:18
Lượt xem: 2

Tôi bị sốc khi nghe tận miệng nó nói ra cái sự thật này nên tôi chỉ biết đứng im chịu trận cho nó càu cấu tôi. Vốn dĩ háo hức, vui mừng bao nhiêu khi được vào đây thì bây giờ tôi càng buồn bã và thất vọng bấy nhiêu. Thật trớ trêu, làm sao tôi biết được rằng nó và Tuấn Nhật… nó đã bao giờ nói với tôi đâu mà tôi biết. Thật buồn cười đến đau đớn, người mà tôi đơn phương yêu lại đi yêu người khác. Quá đáng hơn nữa, bây giờ tôi lại vô tình là một kẻ xấu xa trong mắt của Tú Minh khi mà tôi vào đây nhận chức thư ký của giám đốc, đồng nghĩa chính tôi là người trực tiếp làm cho nó mất việc.

Hít một hơi thật sâu, bao ngỗn ngang trong lòng tôi cố gắng kiềm chế xuống rồi nhanh chóng lựa lời giải thích với nó

-Mày giữ bình tĩnh mà nghe tao nói được không? Thật sự là tao không cố ý? Tao cũng không hề biết chuyện của mày với Nhật? Mày buông tao ra đi, tao với mày là bạn, tao hứa tao sẽ xin anh ta một công việc khác, tao không giành chức thư ký của mày, và không liên quan gì đến Tuấn Nhật của mày đâu.

Vốn dĩ tôi dùng lời thật lòng để nói với nó thì nó cũng sẽ hiểu cho tôi mà ngừng ngay cái việc chửi bới. Thế nhưng không bằng cách nào đó mà nó đã tự tay cầm tay tôi rồi đẩy mạnh nó ngã chổng vó xuống nền gạch khi mà tôi chưa kịp hiểu nó đang làm gì? Thì ngay lúc này nó đã nằm sài xuống gạch rồi vội oà khóc lên nức nở.

Phát ra từ khuôn miệng nó là những câu uất ức như thể nó là nạn nhân

-Mỹ Trang nếu mình có làm gì cho bạn ghét mình thì bạn cho mình xin lỗi nha, mình, mình sẽ viết đơn thôi việc, trả lại chức thư ký này cho bạn. Mong bạn bỏ qua cho mình, đừng ganh ghét rồi đánh mình thế này mình đau lắm. Dù sau chúng ta cũng từng là bạn thân mà…

Tôi ngớ người, đang còn không hiểu tại sao con Ý nó lại làm thế thì bỗng giật mình vì câu nói lạnh tựa như băng đang phát ra thật lớn sau lưng tôi

-Mỹ Trang đây là công ty của tôi, người cũng của tôi ai cho cô cái quyền được tự do đánh người như thế hả?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/lang-le-yeu-anh/chuong-9.html.]

Tôi quay lại, là Tuấn Nhật đang đi tới, lời nói đanh thép phát ra như muốn cảnh cáo tôi, nhưng đôi mắt màu hổ phách kia lại dán chặt lấy thân người sõng soài nằm dưới đất mà lo lắng cùng cực sau đó bước vội tới dùng thân ảnh của mình đỡ vội Tú Minh lên rồi ôm trọn vào lòng như thể sợ nó vỡ tan ra.

Nhìn cảnh này mà tôi nực cười. Hóa ra là vậy? Tú Minh mày giỏi diễn hơn tao nghĩ đó!

Vốn dĩ xem nó là bạn thân đến bây giờ tôi mới nhận ra hóa ra bao lâu nay tôi tin lầm người. Tú Minh tiếp cận tôi cũng vì tôi giàu, nó thân với tôi cũng vì muốn lợi dụng để moi tiền của tôi thôi. Giờ phút này tôi còn hiểu ra từ lúc nó biết tin tôi sắp vào Tuấn Nhật, nó càng lộ ra bản chất ích kỷ và có lẽ nó càng sợ tôi cướp luôn Tuấn Nhật của nó.

Nhìn nó giả vờ yếu đuối trước mặt anh ta, nhìn người mình thầm yêu đang ôm ấp người con gái khác, tim tôi bất chợt đau nhói. Vốn dĩ tôi không muốn tranh giành, nhưng nó dám lừa dối tôi thì tôi cũng không nhân từ mà để cho nó được đắc ý.

Đưa hai tay lên vỗ vào nhau mấy tiếng thật lớn ngầm khen ngợi vở diễn của nó thật xuất xắc. Tôi nói

-Tú Minh? Tao không giỏi diễn như mày nhưng chuyện mà tao muốn chắc chắn tao sẽ làm được. Ngày hôm nay tao cũng nói luôn cho mày biết vốn dĩ chưa bao giờ tao muốn giành thứ gì với mày nhưng thái độ của mày đã khiến cho tao phải suy nghĩ lại. Bây giờ tao không muốn làm bạn với mày nữa, cũng không muốn giành chức thư ký của mày…

Nói đến đây tôi dừng lại, bước đi tới thật gần nơi Tuấn Nhật đang ôm nó trong lòng. Tôi nhếch môi cười, rồi khom xuống đối diện với con bạn thân của mình. Nhẹ nhàng buông lời

-Mà thứ tao muốn giành với mày đó chính là TUẤN NHẬT!

Nói xong tôi ngẩng đầu lên, dù trong lòng đang rất khó chịu nhưng nét mặt tôi vẫn vô cùng bình thản, tôi đang muốn cho Tú Minh thấy tôi là một kẻ cao cao tại thượng, chẳng một ai có thể làm phiền đến cảm xúc của tôi.

Loading...