Lặng Lẽ Yêu Anh - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-12-05 21:11:17
Lượt xem: 3
Lần đầu đứng trước tập đoàn này, tim tôi đập thình thịch. Bao ước mơ cuối cùng giờ đây đã trở thành sự thật, dù cho tôi được ba lót đường, thế nhưng được làm việc trong tập đoàn mà mình từng ao ước tôi háo hức lắm.
Đi thẳng vào công ty, ngó nhìn mọi người vội vã vào làm khiến cho tôi cũng hơi bối rối, vì dù sao mình cũng là người mới, chẳng biết bộ phận mình làm việc nó ở nơi mô nào, cuối cùng giữa những phân vân tối rút điện thoại ra gọi cho Tú Minh. Hy vọng Ý sẽ giúp tôi làm quen với mọi người. Thế nhưng những tiếng chuông dài vô tận vang lên liên hồi, cuối cùng lại im thinh thích vì chẳng ai hồi đáp.
Thở dài tắt máy, không hiểu sao Tú Minh lại không nghe máy tôi, mà đứng ngay cửa nãy giờ cũng không thấy nó đi vào. Cuối cùng tôi phải kéo tay một chị đồng nghiệp rồi dò hỏi
-Chị ơi, cho em hỏi thăm chút ạ!
Chị ấy dừng chân lại, nhìn tôi rồi nhiệt tình trả lời
-Em muốn hỏi gì?
Thấy chị cũng dễ mến nên tôi mỉm cười với chị một cái rồi bắt chuyện
-Dạ em là nhân viên mới, muốn hỏi chị Phòng Giám Đốc ở chỗ nào ạ?
Chị ấy nghe tôi hỏi xong liền tỏ vẻ bất ngờ
-Nhân viên mới mà hỏi phòng giám đốc hả em?
Tôi hiểu chị đang nghĩ gì? Nhưng cũng làm biếng giải thích nên tôi chỉ gật đầu rồi đáp lại
-Dạ vâng ạ. Chị chỉ giúp em nha.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/lang-le-yeu-anh/chuong-8.html.]
Chị ta nhìn tôi trợn tròn mắt một lúc nhưng rồi cũng chỉ giúp tôi. Chắc là chị nghĩ con điên này từ đâu tới mà mới ngày đầu đi làm đã muốn gặp giám đốc ấy. Chứ chị đâu biết được cái con nhân viên mới như tôi sắp sửa là vợ của giám đốc rồi Hihi mà nói chơi trong lòng vậy thôi chứ chị ấy sẵn sàng chỉ chỗ cho tôi là tôi mừng lắm rồi.
Cúi đầu cảm ơn chị xong là tôi liền nhanh chân đi tới. Bấm cửa thang máy đi thẳng lên tầng năm. Định bụng vào trong tìm gặp Tuấn Nhật để hỏi anh ta về công việc tôi sắp làm, có thể anh ta đừng nghe lời ba tôi, đừng để tôi làm một con thư ký suốt ngày kè kè theo anh mà hãy để tôi toả sáng theo đam mê thiết kế của tôi cũng được, có gì nếu ba tôi hỏi tôi sẽ lựa lời nói với ba tôi sau.
Thế nhưng hí hửng đi đến đứng trước phòng anh bao nhiêu, tôi lại phải dừng ngay đôi chân lại và bất ngờ khi thấy Tú Minh đang đứng trước phòng của Nhật.
Bất ngờ vì thấy Tú Minh, nhưng tôi cũng rất vui vì gặp bạn mình nên lập tức vui vẻ đi tới rồi lên tiếng
-Ủa Ý sao lúc nãy tao gọi mày không được? Tưởng đâu hôm nay mày nghỉ làm nữa cơ.
Tôi vừa lên tiếng hỏi thì lập tức Tú Minh quay lại ngay, ánh mắt nó trừng lên trông thật hung dữ sau đó phóng tia sắc lẹm nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống. Bàn tay nó đặt trên bàn, cái khớp tay bóp chặt lại đến mức trắng bệch. Tôi không hiểu tôi đã làm gì nó mà nó lại có thái độ này với tôi nên vô cùng ngạc nhiên. Càng ngạc nhiên hơn khi nghe nó lớn giọng hỏi tôi
-Là mày? Mày cố tình đúng không?
Tôi cau mày, khó hiểu nhìn nó
-Cố tình cái gì? Mày nói gì tao không hiểu vậy Ý?
Nó cười lớn, tự nhiên lúc này tôi thấy nó như sắp điên đến nơi, nó lau vào tôi, hai tay bấu chặt vai tôi, vừa cười, vừa đanh mặt chất vấn tôi như một kẻ tội phạm.
-Mày không hiểu hay cố tình không hiểu? Mày có biết tao đã cố gắng biết bao nhiêu mới vào được Tuấn Nhật, chịu sĩ nhục của những nhân viên cũ như thế nào để ngày hôm nay tao leo lên được chức vụ thư ký, được Tuấn Nhật để ý yêu thương tao hay không? Tại sao? Tại sao mày đã có tất cả rồi, lại còn cố ý muốn tranh giành với tao? Mày có còn xem tao là bạn mày không hả Mỹ Trang.
Tú Minh nói như tát nước vào mặt tôi. Nó kích động đến mức bấu hai bả vai tôi muốn nát bét cả thịt. Nhưng tôi không hề thấy đau, cũng không hề run sợ trước cơn thịnh nộ này của nó mà ngược lại nó cho tôi một bất ngờ lớn mà có nằm mơ tôi cũng không nghĩ đến. Đó là con bạn thân của tôi, nó cũng thích Tuấn Nhật như tôi…