Lặng Lẽ Yêu Anh - Chương 79
Cập nhật lúc: 2024-12-05 21:16:17
Lượt xem: 1
…
Từ hôm qua ba đã kể cho tôi nghe về chuyện nội bộ của Tuấn Nhật, kể cả chuyện Tuấn Nhật đã trả lại cho ba tôi 30 tỷ đã mượn nhưng vẫn để 50% cổ phần lại cho tôi mà không hề có một chút tính toán. Cũng vì tính cách của Tuấn Nhật như thế mà ba tôi tuy là ba vợ nhưng ông rất nể anh, và hôm nay ba mẹ lại nhắc tôi một lần nữa về việc này, cũng như cuộc họp cổ đông hôm nay sẽ diễn ra có thể gây bất lợi cho Tuấn Nhật nếu như tôi không đến. Vì vốn dĩ với 50% cổ phần hiện có chức chủ tịch sẽ thuộc về tay tôi. Hoặc tôi sang nhượng lại cổ phần của mình cho Tuấn Nhật thì những ông già kia sẽ không làm gì được…Cuối cùng vì không muốn cho một tập đoàn lớn, cùng công sức và tài năng của Tuấn Nhật bị người ta giành lấy, đến khi cuộc họp gần như sắp kết thúc, những con người có lòng tham vô đáy sắp được đắc ý. Thì cũng là lúc tôi xuất hiện và thay đổi cục diện hoàn toàn… những gương mặt vàng trong làng đắc ý từ giây phút nhìn thấy tôi xuất hiện đứng bên cạnh Tuấn Nhật thì nụ cười của họ cũng nhanh chóng tắt lịm đi luôn…
…
Cuộc họp kết thúc, những gương mặt tham lam giờ đây bỗng nhiên trở nên rất khó coi, giây phút họ ngậm ngùi bước ra khỏi phòng họp cùng với vẻ mặt xấu hổ thì tôi cũng hiểu được những ngày tháng sau này chắc chắn Tuấn Nhật sẽ không để họ có kết cục tốt. Cũng như hai người đàn ông từng có mối quan hệ tốt đẹp với ba Hiệp trước đó, cũng có một phần cổ đông trong công ty, nhưng vì cấu kết với Vạn Phúc mà nghe đâu bây giờ họ sống khổ sở vô cùng…
Mọi chuyện kết thúc tôi cũng nhanh chóng rời đi. Nhưng khi tôi vừa bước được mấy bước thì phía sau lưng tôi đã nghe Nhật lên tiếng gọi
-Mỹ Trang!
Bàn chân tôi khựng lại, giọng nói trầm ấm quen thuộc dù đã qua bao nhiêu thời gian đi nữa thì với tôi vẫn chưa bao giờ khiến tim tôi không bị bấn loạn.
Tuấn Nhật bước đến thật gần với tôi, anh đưa hai tay nắm lấy vai tôi rồi kéo tôi quay lại.
Tôi nhìn anh, gương mặt ấy với nét đẹp ấy dẫu thời gian có trôi qua cũng không làm tàn phai đi mà ngày càng thăng hạng, anh trưởng thành hơn, nam tính hơn, nhưng lạnh lùng cũng rất nhiều. Vẫn khiến tôi một lòng một dạ chung thuỷ với anh, vẫn dành cho anh một vị trí quan trọng trong lòng mình, chỉ là giờ đây sau bao nhiêu chuyện trải qua lòng tôi không còn sự cuồng nhiệt, có bên nhau hay không tôi cũng không còn quan trọng nữa mà tôi chỉ cần những ai bước qua đời tôi đều được bình yên, đường rời xa tôi để lại tôi những nỗi đau đớn khiến cho tôi sống mãi trong sự day dứt là được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/lang-le-yeu-anh/chuong-79.html.]
-Tại sao em lại làm vậy? Em có biết đối với anh dù có địa vị hay không anh cũng không quan trọng, mà anh chỉ cần ở bên em mà thôi. Em hiểu không hả?
Nghe Nhật hỏi tôi hiểu anh cũng đau lòng vì tôi, cũng đã oán trách tôi rất nhiều khi mà tôi quyết định rời xa anh bằng cách trốn tránh anh thế này, và tôi cũng biết anh đủ bản lĩnh để gánh vác tập đoàn, sẽ không vì sự tranh giành mà tỏ ra sợ mất đi chiếc ghế mình đang ngồi, cho nên từ khi xảy ra chuyện anh chưa một lần gọi hoặc đến nhà nói với tôi, hoặc cầu xin tôi nhường lại 50% cổ phần cho anh. Cho nên nếu bây giờ tôi nói là do tôi muốn giúp anh anh sẽ tự ái mà không cần. Bởi vậy tôi chỉ đành giả vờ tỏ ra lạnh lùng không quan tâm đến anh mà bình thản nói
-Em chỉ vì nghĩa vụ mà đến, không phải vì anh, với lại sẵn đây em cũng muốn trao đổi với anh một chuyện?
-Em nói đi?
-50% cổ phần này em muốn đổi lại Vạn Phúc, hy vọng em trai của Hoàng Phúc là Vạn Thành sẽ được anh giúp đỡ.
Tôi nói đến đây, chắc Nhật hiểu ý tôi nên tôi thấy Nhật tỏ ra rất bất ngờ, rồi mấy giây sau tự nhiên tôi thấy anh cười lớn, nụ cười lạnh nhạt nhưng trong đó chứa đựng nỗi đắng cay.
-Em vì Hoàng Phúc mà ra điều kiện với anh?
Tôi hít một hơi thật sâu, trong lòng cũng không dễ chịu là mấy, thật ra tôi biết tôi làm như vậy sẽ khiến Nhật tổn thương thế nhưng vì lời trăn trối gửi gắm em mình của Phúc, tôi không thể không giữ lời
-Hy vọng anh đồng ý!