Lặng Lẽ Yêu Anh - Chương 58
Cập nhật lúc: 2024-12-05 21:15:00
Lượt xem: 0
Hai chúng tôi đang đứng thì Hoàng Phúc đi tới vừa nhìn thấy tôi Phúc liền dùng ánh mắt háo sắc nhìn tôi rồi lên giọng bỡn cợt
-Chào em, lâu quá không gặp, em vẫn xinh đẹp và quyến rũ rất nhiều, chỉ tiếc là em chọn sai người để yêu rồi.
Tôi nhìn thấy hắn ta là lại nhớ đến chuyện hắn dám bỏ thuốc k.í.c.h d.ụ.c hại tôi, nếu như lần nó Nhật không cứu tôi kịp thì không biết bây giờ tôi đã ra sao rồi. Thế nên càng nhìn tôi càng hận. Chỉ tiếc không thể rút chiếc giày dưới chân lên mà đập vào khuôn mặt bỉ ổi của hắn thôi
-Chọn ai là quyền của tôi. Miễn không phải chọn anh là tôi thấy đúng đắn nhất.
-Em lại sai rồi, chỉ có anh mới yêu thương em mà thôi. Còn thằng Nhật này nó m.á.u lạnh lắm, ở bên cạnh nó em sẽ chẳng được gì ngoài sự ruồng rẫy đâu. Em thấy không cuối cùng người phụ nữ của nó yêu bây giờ còn quay về bên anh đây này.
Tôi nhìn vẻ tự hào của Hoàng Phúc mà chỉ thấy thật khinh bỉ. Đúng là cha nào con nấy, mở miệng ra chỉ thích gây sự với người khác là giỏi
-Tôi thấy nó và anh xứng mà một con sống chó và một thằng khốn nạn nên về một đôi là quá hợp lý.
Tôi không kiêng nể nói ra câu đó liền khiến cho Hoàng Phúc tức điên lên. Hắn trừng mắt nhìn tôi rồi nghiến răng gằn lên thành tiếng
-Em vừa nói gì? Ai khốn nạn hả?
Tôi không chút sợ hãi, vẫn mạnh miệng nói
-Tôi nói anh đó.
-Em?
Phúc bị tôi chọc cho tức điên liền đưa tay lên định đánh tôi, nhưng chưa kịp giáng xuống mặt tôi thì đã bị Nhật đưa tay ra nắm lấy. Nhật dùng lực bóp thật mạnh vào cổ tay của hắn rồi lạnh giọng nói
-Mày dám đụng đến Mỹ Trang thì bàn tay mày cũng sẽ không giữ được đâu?
Hoàng Phúc bị đau nên nhăn nhó, đứng bên cạnh thấy sự việc đang căng thẳng , lại đang giữa buổi tiệc nữa nên Tú Minh chắc sợ gây chú ý đến mọi người nên nó liền lên tiếng
-Hai người thôi đi. Hôm nay không phải là ngày để đấu đá nhau đâu. Đừng gây thêm sự chú ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/lang-le-yeu-anh/chuong-58.html.]
Hoàng Phúc nghe vậy dù tức giận lắm nhưng cũng đành hậm hực giựt tay ra khỏi tay Nhật, hắn nhìn chúng tôi bằng cặp mắt cảnh cáo rồi hằn học bỏ đi.
Sau khi Hoàng Phúc đi rồi. Tú Minh vẫn còn đứng lại. Nó nhìn Nhật, nhẹ giọng khuyên nhủ
-Anh đừng cố chấp gây chuyện với Vạn Phúc nữa, sẽ không có kết quả đẹp đâu. Bây giờ Vạn Phúc đã lớn mạnh rồi.
Mặc cho Tú Minh nói, Nhật không thèm nhìn lấy nó một lần nào cả. Chắc có lẽ từ những chuyện nó gây ra, Nhật đã không còn đặt nó vào lòng cảm lụy nữa rồi. Cho nên một ánh nhìn, một câu nói Nhật cũng không dành cho nó
Mà cách đối xử này của Nhật khiến cho nó bị quê nên liền hậm hực quay sang tôi kiếm chuyện
-Một con đàn bà ngu ngốc, đi theo anh ấy chẳng giúp được việc gì? Lại còn gây ra phiền toái.
Tôi nhếch môi mỉm cười nhìn nó đáp lại
-Vậy theo mày thì phải ăn cắp thông tin của công ty bán cho người khác, khiến Tuấn Nhật ngày càng đi xuống và có thể phá sản, khiến anh ấy phải ra đường ở mới là yêu anh ấy đúng không?
-Mày…
-Không phải chuyện mày làm chẳng ai biết đâu? Chỉ là người ta chưa tính tới mày đó?
Tôi nói xong, có lẽ nó nhột nên lập tức quay lưng bỏ đi ngay. Cũng ngay lúc này có một nhân viên đi tới anh ta mời tôi và Nhật lại bàn nhập tiệc cùng mọi người. Nhưng nãy giờ đủ chuyện sảy ra cũng no rồi nên tôi và anh đâu có tâm trạng mà ăn nữa, cho nên hai chúng tôi từ chối ngay.
Sau khi anh nhân viên đó đi khỏi, Lúc này Nhật mới nhìn lại tôi, hai chúng tôi nhìn nhau cười. Rồi Nhật lên tiếng
-Em mệt chưa? Hay là anh đưa em về?
Tôi gật đầu rồi đáp lại
-Để em đi qua đó nói với ba một tiếng rồi mình về nha anh.
-Ừ.