Lặng Lẽ Yêu Anh - Chương 57

Cập nhật lúc: 2024-12-05 21:14:58
Lượt xem: 1

Mọi người đang nói chuyện rôm rả bàn luận về chuyện kinh doanh thì bất ngờ vài giây sau cửa phòng đột ngột mở ra, không gian trong phòng nhanh chóng thay đổi, mọi người cũng ngừng luôn câu chuyện dang dở mà quay ra.

Từ ngoài của một đám người đi vào. Tôi nhận ra trong số đó có cả Hoàng Phúc và con Tú Minh nữa. Nhìn cái mặt nó câng câng đi vào mà tôi ghét thật sự. Nhưng người khiến tôi chú ý nhất lại chính là người đàn ông trung niên mặc nguyên một cây đen quyền lực, ông ta đeo kính mát màu đen, tay cầm điếu xì gà đang hút dở đi vào. Nếu tôi đoán không lầm thì có lẽ ông ta là ông Vạn, ba của Hoàng Phúc, chủ tịch tập đoàn Vạn Phúc lừng danh.

Ông ta đi vào, Nhật thái đúng chuẩn một lão đại. Mọi người cùng chào hỏi ông ấy, ông ta cũng cười lại chào thân thiện với mọi người vì đã đến chúc mừng Vạn Phúc mở thêm một công ty mới. Nhưng đến khi ông ta đi tới đối diện với Nhật thì liền nụ cười trên môi ông ta tắt hẳn để lại cái nhếch môi trên miệng cực kỳ nguy hiểm. Ông ta cầm ly rượu sau đó vươn tay ra trước mặt Tuấn Nhật nói

-Đã lâu không gặp. Ba cháu ch.ế.t chưa?

Trước câu hỏi khơi màu kiếm chuyện này tôi cứ sợ Nhật sẽ tức giận mà hành động nông cạn nên khẽ liếc qua nhìn Nhật xem thái độ anh như thế nào chỉ thấy trên đôi mắt ấy xuất hiện vài tia m.á.u đỏ nổi lên tuy nhiên khuôn miệng vẫn thản nhiên trả lời như không chấp cố

-Chào bác… Nhờ ơn bác nhớ đến nên ba con vẫn khỏe?

-Thế à? Vậy mà bác cứ nghĩ sau cú sốc của Tuấn Nhật ba cháu đã c.h.ế.t nên biến mất luôn trên thương trường?

-Vậy thì phải làm bác thất vọng rồi ạ. Ba cháu không những rất khỏe mà còn Nhật độ hơn xưa. Chỉ là giờ đây có con tiếp quản công ty nên ba con ở nhà nghỉ ngơi rồi rảnh rỗi đi du lịch với mẹ con. Chứ không như ai kia suốt đời vẫn vì nỗi ganh ghét mà cực khổ toan tính suốt đời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/lang-le-yeu-anh/chuong-57.html.]

-Mày?

Ông Vạn tỏ ra vô cùng tức giận khi nghe Nhật đá xéo mình, còn Nhật trước sau như một đối với ông Vạn không hề tỏ ra một thái độ nao núng sợ sệt. Thế mới biết trên thương trường tại sao Tuấn Nhật tuy tuổi đời còn nhỏ nhưng lại dẫn dắt được tập đoàn Tuấn Nhật lớn mạnh đi đến ngày hôm nay. Đó là do anh không sợ trời không sợ đất, cũng không hề nao núng trước một ai cả. Anh vẫn là anh. Một phiên bản duy nhất và không có ngoại lệ.

Tình hình giữa hai người đàn ông có thế lực mạnh một chín một mười đang đấu khẩu với nhau khiến cho không khí buổi tiệc cùng trở nên vô cùng căng thẳng. Mọi người dừng hẳn từng cuộc nói chuyện để theo dõi giữa Tuấn Nhật và ông Vạn, có kẻ còn háo hức để hóng xem coi có kịch hay diễn ra hay không?

Tôi đứng bên cạnh lo lắng cũng không kém hay thấy tình hình căng thẳng nên nhanh chóng đưa tay níu lấy tay ba mình, ba quay sang nhìn tôi, tôi nháy mắt ra hiệu với ba ý nhờ ba can thiệp. Cũng may là ba hiểu ý nên gật đầu. Sau đó ba tôi lập tức cầm chay rượu vang đỏ trên bàn rót ra một ly, ba cầm lấy ly rượu đi tới để cạn ly với ông Vạn, cũng là để giải vây cho Tuấn Nhật

Thái độ đứng trước ông Vạn của ba tôi không hề tầm thường, cho nên khi được ba tôi mời rượu ông Vạn nhanh chóng thay đổi ngay thái độ mà quay sang niềm nở tiếp chuyện với ba tôi liền

-Tôi mời anh? Chúc công ty cũng như riêng anh làm ăn phát đạt nhé!

-Cảm ơn anh. Mời anh

Nhìn thấy tình hình có lẽ đã ổn, tôi cũng thở phào nhẹ nhàng. Tiếp theo đó ông Vạn nhanh chóng cũng đi tiếp khách không còn gây sự với Nhật nữa.

Tiếng nhạc nổi lên, trên sân khấu những vũ công bắt đầu biểu diễn. Nhật lại nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, ung dung cầm ly rượu lên nốc cạn. Tôi nghĩ nãy giờ anh đã cố gắng kiềm chế bản thân rất nhiều để cho không xung đột sảy ra.

Loading...