Lặng Lẽ Yêu Anh - Chương 56
Cập nhật lúc: 2024-12-05 21:14:57
Lượt xem: 0
Mấy ngày sau nữa, Ngọc Hạnh cũng không hề hành động gì, nó vẫn chăm chỉ làm việc của nó, và không hề gây chuyện với tôi lần nào nữa. Theo tôi nghĩ chắc sự việc anh Phương bị đuổi nó cũng đã sợ rồi nên không dám làm càng nữa đâu. Nghĩ vậy mà lòng tôi cũng vơi đi lo lắng mấy phần, chứ mấy bữa trước cứ ngồi canh nó, rồi lo sợ chuyện bị nó hại mà tôi đau hết cả đầu.
…
Đang ngồi m.ô.n.g lung suy nghĩ xem bản thiết kế mới của mình đã ổn chưa thì điện thoại tôi vang lên. Ngó thấy là số của Nhật gọi tôi liền bắt máy ngay
-Em nghe!
Bên kia Nhật lên tiếng
-Em lên phòng gặp anh gấp nhé?
-Dạ.
Tắt máy tôi đi nhanh lên đến phòng của Nhật. Vừa hay anh cũng vừa đang vội vàng định đi đâu đó. Thấy tôi, anh lập tức dừng chân lại và nói
-Hôm nay anh có việc đột xuất nên chiều sẽ về hơi trễ. Em bắt xe về trước dùm anh nha.
Nói đoạn Nhật rút chùm chìa khóa nhà giao cho tôi. Chắc anh sợ quên rồi đem đi luôn tôi về không mở cửa được.
Cầm lấy chìa khóa nhà mà Nhật đưa tromg tay, tôi nhìn anh chơm chớp mắt khi hôm nay anh ăn mặc đẹp hơn ngày thường nên hỏi ngay
-Anh đi đâu vậy? Đi lén phén với con nào đúng không?
Nhật đang vội nhưng nghe tôi hỏi anh vẫn phải bật cười... Anh nói
-Anh đi ăn khai trương ?
Tôi hồn nhiên nói
-Anh cho em theo với?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/lang-le-yeu-anh/chuong-56.html.]
Nhật nghe xong mắt nhìn tôi đăm đăm, còn tôi vốn dĩ chỉ là tiện miệng nói chơi thôi, không ngờ là anh hỏi lại
-Được không?
Tôi gãi đầu cười cười nói
-Được mà? Với lại về nhà một mình em cũng thấy chán..
Nhật nghe xong liền cười, nụ cười anh thật tươi thật đẹp sau đó gật đầu đồng ý luôn.
Tôi đi theo Nhật cũng không hỏi là anh đi đâu. Chỉ là vừa đồng ý cho tôi đi thì anh cũng thay đổi luôn bộ trang phục trên người tôi, anh đưa tôi đi mua váy, rồi làm tóc các kiểu. Đến khi tạo hình cho tôi trông giống như một quý cô chính hiệu thì anh mới cho xe tiếp tục chạy đi.
Vốn dĩ bản thân tôi không hề xa lạ với tạo hình này, nhưng cũng thắc mắc không biết Nhật định đưa tôi đi đâu mà hỏi thì cũng không tiện vì anh đang tập trung lái xe nên tôi không muốn làm phiền anh ngoài chúng tôi ra thì trong xe có thêm hai người đàn ông mặc đồ đen đi theo cùng thế nên tôi chỉ biết im lặng bên anh, không dám nói gì nữa vì sợ lỡ lời lại khiến cánh truyền thông bẩn được dịp thêm mắm dặm muối. .
Xe đi tầm nữa tiếng hoặc hơn xíu thôi là đến nơi, mọi người xuống xe đứng trước vỉa hè, tôi nhìn quanh nơi đây mọi người tập trung đông một cách kinh khủng, dàn nhạc xập xình vỗ đến đinh tai điếc ốc. Ngẩng đầu lên nhìn một tập đoàn lớn mạnh có tên Vạn Phúc đang khai trương chi nhánh thứ 10 được nằm ngay trung tâm thành phố khiến cho tôi không giấu được sự ngạc nhiên nên níu tay hỏi anh
-Sao anh không nói trước với em là anh đi qua đây
Nhật điềm tỉnh nhìn sang tôi trả lời
-em xin theo anh mà?
-Nhưng em có biết anh đến đây đâu. Nếu biết vậy thà em ở nhà sướng hơn.
-Yên tâm, có anh đây không ai dám làm gì em đâu. Với lại cũng có ba em đi nữa đó.
Tôi nghe có ba mình đi nên đành bấm bụng đi theo Nhật và hai người kia vào trong. Bỏ qua những phòng ban, đang nhộn nhịp với lượng người đến chúc mừng đông như kiến thì chúng tôi lại được bảo vệ đưa chúng tôi lên một phòng riêng biệt. Trong căn phòng rộng lớn xa hoa, tách biệt hẵn với bên ngoài, và dường như hệ thống cách âm trong đây cũng tốt nên tiếng nhạc bên ngoài không vang vào được.
Đứng bên ngoài cửa khi mới vừa bước vào tôi đếm có tất thảy 10 tên bảo vệ mặc đồ đen đứng xung quanh.
Nhật vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi từ lúc bước vào cho đến khi lên tận nơi này. Sự xuất hiện của Nhật và tôi nhanh chóng tạo sự chú ý. Mọi người trong phòng đi tới chào hỏi Nhật, trong đó có cả ba tôi nữa. Vừa thấy ba tôi vui mừng chạy đến, ba tôi thấy tôi đi cùng Nhật đến ba cũng vui lắm, rồi ba còn lần lượt giới thiệu với mọi người về tôi. Bên kia những người khác cũng đang vây lấy Nhật , trông họ cũng là những ông chủ lớn trên thương trường, nhưng với Nhật họ vẫn tỏ ra nể mặt còn khiêm tốn mời rượu Nhật trước nữa. Nhìn vậy tôi cũng vui lây, tự hào rằng trong lòng rằng chồng mình thật tài giỏi.