Lặng Lẽ Yêu Anh - Chương 53

Cập nhật lúc: 2024-12-05 21:13:42
Lượt xem: 0

Tuấn Nhật đẹp trai thật sự, anh như một nam thần bước ra từ truyện ngôn tình. Lạnh lùng có, ấm áp có, và đặc biệt trong anh có một sức hút đặc biệt khiến cho người ta dù sợ anh nhưng vẫn không thể không lưu luyến mà nhìn ngắm.

-Em ngắm đủ chưa?

Tiếng Nhật vang lên cắt ngang dòng suy luận của tôi. Gương mặt đang đỏ bừng nhanh chóng liền phục hồi trạng thái bình thường. Tôi đi tới, bĩu môi nhìn anh nói

-Anh đang bấm điện thoại thì sao mà anh biết em đang nhìn anh chứ?

Nhật bỏ điện thoại trên tay xuống giường sau đó quay qua nhìn tôi mỉm cười ôn nhu đáp lại

-Vì giác quan đang mách bảo có một cô gái đang si mê anh. Anh hãy nhìn cô ấy đi.

-Anh lại xạo nữa rồi.

-Anh nói thật mà.

-Mà anh nè!

Ngập ngừng hồi lâu, nhớ đến chuyện này càng hận thì tim tôi lại nhói lên đau đớn.

Đi tới giường, ngồi xuống đối diện với Nhật. Tôi cất lời

-Chuyện Tú Minh và Ngọc Hạnh. Bây giờ anh tính sao.

Nhật nghe xong đôi mày rậm vô thức cau lại rồi chậm rãi lên tiếng

-Anh đang muốn tìm bằng chứng cụ thể để bắt Vạn Phúc phải trả giá cho những gì ba con hắn đã gây ra cho Tuấn Nhật. Cho nên

Nói đến đây Nhật dừng lại, anh lia mắt nhìn qua tôi với ánh mắt đầy sự khó xử. Cũng vì ánh mắt này mà trong lòng tôi bất chợt dâng lên một dự cảm không lành nên lập tức bảo anh

-Anh cứ nói tiếp đi. Em đang nghe nè!

Nhật trầm giọng

-Sau khi em về, Anh muốn em giả vờ mắc bẫy bọn chúng. Để xem bọn chúng sẽ đưa em đi đâu và đang toan tính chuyện gì?

Nghe đến đây vô thức cả người tôi run lên, thật sự theo như lời Nhật nói anh đang muốn tôi làm con thí chốt để nhằm mục đích phục vụ cho công cuộc dọn đường của mình sao. Bất giác vì suy nghĩ này mà hai mắt tôi rưng rưng, trong lòng thỗn thức những chua xót rồi một dòng lệ vô thức chảy dài.

Ngồi bên cạnh Nhật nhìn biểu hiện của tôi anh khá hoảng. Vội kéo tôi vào lòng anh, đưa tay lên lau đi nước mắt của tôi. Anh hỏi gấp

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/lang-le-yeu-anh/chuong-53.html.]

-Em sao vậy? Tự nhiên lại khóc.

Tôi quay đi, nghẹn giọng nói như trách móc

-Anh muốn dùng em để dụ bọn chúng. Vậy nếu em xảy ra chuyện rồi sao? Anh không thương em à? Chẳng có người chồng nào lại đưa vợ mình vào nơi mạo hiểm như thế cả. Chỉ có mình anh thôi đó.

Tôi giận anh nên trách móc anh nhiều thế mà Nhật vẫn mặt dày còn cười lớn nữa, ở bên nghe anh cười tôi càng ấm ức khóc lớn thêm. Cứ thế bực tức đưa hai tay đẩy mạnh Nhật ra

Tôi lớn tiếng

-Anh vui lắm hay sao mà cười?

Nhật không cười nữa khi thấy tôi khóc, anh vươn tay ra một mực kéo tôi lại, dùng đôi tay siết cả người tôi rồi ôm chặt, anh kiêng nhẫn giải thích cho tôi hiểu

-Không lẽ vợ anh anh lại để cho em gặp nguy hiểm. Đừng giân nữa nghe anh nói đây nè…

Nhật nói cho tôi nghe kế hoạch của anh, cùng con chíp anh đưa để tôi gắn vào người. Nghe xong cảm thấy ổn ổn tôi mới thở phào, mọi ấm ức trong lòng cũng vì thế mà nhanh chóng vơi đi. Tôi phụng phịu nói lại

-Em cứ tưởng… nhưng mà nếu như lần này mọi chuyện thành công thì anh trả công em như thế nào nè?

Nhật nhướn mày nói

-Thế em muốn anh trả gì? Để coi anh đáp ứng nổi không?

Tôi mỉm cười giả vờ nhíu mày suy nghĩ sau đó nói lại

-Thôi để xong việc rồi em đòi anh sau

Nhật nháy mắt đáp

-Vậy cũng được. Nhưng mà để bây giờ anh thưởng em trước một phần nhé.

-Anh thưởng gì vậy?

-Thì là…

Vừa nói Nhật vừa cười sau đó gian tà đè tôi ra giường, anh nằm trên, chiếc áo choàng trên người tôi vô tình bị tuột xuống dưới lộ ra hai bầu n.g.ự.c căng tròn càng khiến cho Nhật trở nên rạo rực hơn. Cứ thế chuyện gì đến cũng phải đến… ….Quả phần thưởng này của Nhật thật sự tôi không ngờ tới được.))

…Đáp chuyến bay đến Bệnh viện Stanford. bệnh viện tọa lạc ở bang California, Mỹ. Nghe nói bệnh viện Stanford nổi tiếng với những đột phá trong điều trị ung thư, bệnh tim, rối loạn não bộ và điều kiện phẫu thuật và y tế giỏi nhất ở đây và đây cũng là nơi mà Nhật tin tưởng để đưa mẹ mình sang điều trị.

Khi tôi qua đến bệnh viện thì mẹ chồng đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, bà rất yếu xung quanh người toàn là kim truyền. Nhìn thôi tôi cũng đã thấy đau lòng, nếu như Nhật nhìn thấy cảnh này tôi nghĩ chắc anh suy sụp mất.

Loading...