Lặng Lẽ Yêu Anh - Chương 49
Cập nhật lúc: 2024-12-05 21:13:36
Lượt xem: 0
Mọi người thấy tôi nói quyết đoán như vậy thì cũng không ai dám nói gì nữa cả, nhanh chóng ngồi vào chỗ làm việc của mình hết. Cả anh Phương cũng quay bước rời đi.
Chỉ còn lại mỗi mình tôi mang trong lòng một bụng ấm ức. Tôi vừa ngồi làm, vừa nhớ đến những gì vừa xảy ra mà tức giận đến độ chỉ mong biết được nhà của Ngọc Hạnh, tôi sẽ tới tận nhà mà vạch mặt nó ra mới hả dạ của tôi.
..
Cả một buổi sáng dường như tôi chẳng làm gì ra hồn thì đã đến giờ nghỉ trưa. Từ sáng giờ tôi ở phòng này, chẳng quan sát nơi đâu nên cũng chẳng biết anh lo công việc về rồi hay chưa. Định bụng bước lên tầng làm việc của anh rủ anh đi ăn cho quên chuyện buồn thì bất ngờ trong cái giỏ mà tôi đeo trên người đang hiển thị tin nhắn đến từ zalo cho tôi. Đặt biệt hơn hết người đó lại là Nhật
-Em làm xong việc chưa đó?
Đọc tin nhắn của anh vô thức tôi lại thấy ấm lòng. ..
-Em xong rồi. Đang đợi anh về ăn cơm chung đây.
-Anh có việc bận nên chưa thể về được. Em ra ngoài mua ăn đi nhé.
-Vâng, chứ biết làm sao bây giờ. Mà chừng nào anh về. Ạ?
-Xong việc anh về liền. Thôi em tranh thủ xuống dưới mua cơm đi. Nhớ ăn dùm phần anh luôn nhé. Yêu vợ.
Đọc xong tin này của Nhật bất giác những uất ức từ sáng giờ tôi chịu đựng tan biến đi luôn để lại trên môi tôi là nụ cười ngọt ngào. Nghe lời anh tôi vội vàng đi xuống công ty rồi đi thẳng qua ngã tư đến quán để mua cơm. Thế nhưng chưa kịp đến quán cơm thì vừa đi qua tôi lại vô tình bắt gặp bên trong quán cafe gần đó Tú Minh và Ngọc Hạnh đang ngồi bàn tính gì đó có vẻ bí mật lắm. Lâu lâu bọn nó còn đắc ý phá lên cười.
Đúng là oan gia ngõ hẹp, nhưng mà gặp bọn nó lúc này tôi lại mừng. Bỏ qua luôn cái bụng đang đói, tôi lén lút đi tới order nước tại quầy rồi đi thẳng lại gần chỗ bọn nó sau đó cẩn thận chọn chiếc bàn gần nhất để ngồi mà không bị phát hiện. Đúng lúc tôi vừa mở điện thoại lên ghi âm thì con Hạnh lên tiếng. Giọng nó như đang đắt ý lắm
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/lang-le-yeu-anh/chuong-49.html.]
-Em mới tráo đổi bản thiết kế rồi giả vờ mình bị con Hạ ăn cắp ý tưởng của mình đấy chị. Tuy là chuyện không lớn lắm nhưng thấy cũng vui vui. Chắc chắn bữa nay nó bị trưởng phòng hỏi tội cho mà xem.
Tú Minh nghe xong liền nhếch môi cười nửa miệng. Nó nhìn Ngọc Hạnh rồi lia mắt nhìn xung quanh , cũng may là nó không nhận ra tôi do tôi đang ngồi cạnh một chậu cây to che lại rồi. Vẻ mặt nó tỏ ra bí ẩn rồi nói
-Bây giờ chỉ còn một mình em, chuyện gì cũng nên cẩn thận mà hành động. Không cần phải đối phó nó cho tốn công sức. Chỉ cần làm theo lời chị dặn từ nãy giờ là được. Bằng cách nào đó, tìm chỗ vắng vắng cho con Hạ uống gói thuốc này rồi đưa nó ra ngoài công ty, sẽ có chuyện hay cho chúng ta xem.
Nghe bọn họ nói chuyện mà sống lưng tôi lạnh toát. Thật không ngờ bọn họ lòng dạ lại ác độc đến như vậy. Nếu như ngày hôm nay tôi không nghe được cuộc nói chuyện này thì không biết cuộc đời của tôi ra sau khi rơi vào tay họ.
Rồi Ngọc Hạnh cầm lấy cái gói thuốc mà Tú Minh đưa, khuôn mặt nó cũng nhanh chóng lộ ra vẻ đắc ý. Nó đáp
-Là phi vụ gì vậy chị. Chị nói rõ cho em nghe nha.
-Thì là… tao bắt nó tráo đổi với Hoàng Phúc để đổi lấy sự tự do cho tao thôi.
-Thế anh Phúc cũng thích con này à?
-Có lẽ là như vậy. Trên đời này bọn đàn ông đều bị nó bỏ bùa hết rồi.
-Conmeno em phải nhanh chóng cho nó uống thuốc rồi bắt nó cho chị mới được. Từ bữa nó mới vào công ty em đã không ưa nổi nó rồi.
-Ừ cứ từ từ mà làm. Chị không gấp. Cẩn thận đừng để ai phát hiện đó.
-Em hiểu rồi.