Lặng Lẽ Yêu Anh - Chương 46
Cập nhật lúc: 2024-12-05 21:13:32
Lượt xem: 2
Trong căn phòng rộng lớn, chiếc đèn ngủ màu vàng phủ lấy cả không gian tạo nên cảm giác thơ mộng, cả hai chúng tôi một lần nữa trần như nhộng quấn lấy nhau. Bấu víu vào da thịt nhau. Nhật hôn đến đâu, tôi rướn người theo đến đó. Một loạt khoái cảm cứ lần lượt bùng cháy trong lòng. Và rồi khi dừng lại nơi đó. Nhật đưa tay tách nhẹ hai bên đùi non của tôi ra, một phát một đẩy mạnh vào đúng điểm cần đến.
Tôi nhíu mày cảm nhận cơn đau ập đến, do lúc nãy đã gần gũi nên lúc này tôi thấy hơi đau hơn. Nhật nhìn tôi cau mày, mồi hôi trên trán Hiệpa ra ướt cả mặt thì liền dừng lại. Khẽ cúi xuống hôn lên trán tôi. Anh nhẹ giọng hỏi
-Em đau à?
Tôi gật đầu
-Dạ.
-Vậy anh dừng nha.
Nhật hỏi ý tôi, nếu tôi nói ừ chắc chắn Nhật sẽ rút ra nhưng tôi biết một khi dục vọng của đàn ông bùng cháy họ có thể kiềm chế nhưng chắc chắn sẽ không khỏi khó chịu huống chi bây giờ đã tiến vào trong rồi, thế nên tôi chỉ nói
-Anh làm nhẹ thôi.
-Ừ.
Nhật ghì chặt tôi vào lòng, bên dưới anh nhấp nhẹ, mỗi lần đẩy vào anh lại nhìn xem biểu hiện của tôi, như đang rất nâng niu sợ tôi bị đau. Cảm giác lần này thật khác hoàn toàn với hai lần miễng cưỡng trước, thấy Nhật trân trọng mình, tôi cũng thả lỏng người rồi ôm lấy người Nhật để hòa nhịp cùng anh.
Sau cái giây phút đau đớn qua đi là chuỗi sung sướng ập đến. Tôi nhìn Nhật, nhìn gương mặt đẹp trai ấy, vô thức đưa tay chạm vào. Nhật nhìn tôi đầy yêu thương, anh mỉm cười, cựa vật bên dưới tiếp tục tấn công cuồng nhiệt. Cho đến khi cả hai muốn vắt kiệt sức lực của nhau, Nhật một lần nữa ôm chặt lấy tôi, anh cúi xuống điên cuồng mút lấy hai cánh môi mọng đỏ của tôi rồi rướn người, phóng thích tất cả cuồng nhiệt vào trong rồi sau đó gục luôn trên người tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/lang-le-yeu-anh/chuong-46.html.]
Tôi ôm anh, mặc dù đã thấm mệt nhưng không phủ nhận ở bên anh lúc này tôi thấy hạnh phúc thật sự. Dù cho là lúc trước anh có đối xử thậm tệ với tôi, gieo cho tôi những lời nói phũ phàng, thì chàng trai năm ấy tôi theo đuổi, vẫn luôn khiến tôi si mê bất chấp đến tận bây giờ, vẫn nghĩ sẽ không có ngày tôi và anh được gần nhau thế này, cũng đã từng nghĩ sẽ rời khỏi anh. Thế nhưng bây giờ lại được bên nhau trọn vẹn thì tôi không còn tiếc nuối điều gì nữa rồi. Chỉ mong sau này anh đừng phũ tôi lần nào nữa là được…
… Cả đêm thấm mệt nên đến tận trưa, khi cái nắng bên ngoài gay gắt hắt vào phòng tôi mới giật mình tỉnh giấc. Ngó ngàng xung quanh không thấy Nhật đâu, tôi lập tức ngồi bật dậy, lật chăn ra thấy người mình vẫn còn chưa mặc gì, lại nhớ tới chuyện đêm qua vô thức tôi tủm tỉm cười, hít hà mùi bạch trà vẫn còn thoang thoảng nơi đây lại càng làm cho lòng tôi thêm khắc khoải. Cứ nghĩ Nhật đi làm rồi, nên tôi vẫn ngồi thừ luôn trên giường, nhắm mắt lại để mường tượng chuyện tối qua. Thế nhưng ai ngờ người ta hôm nay cũng không đi làm. Từ trong phòng tắm bước ra, trên người quần áo đã chỉnh chu với quần âu xám với áo sơ mi trắng. Nhật nhìn tôi ngồi thừ trên giường, anh tiến tới khẽ nở nụ cười rồi hắng giọng thật to lên tiếng
-ĐANG NHỚ LẠI CHUYỆN TỐI QUA HAY SAO MÀ MẶT ĐỎ DỮ VẬY CÔ NƯƠNG. HAY LÀ BUỔI SÁNG ĐANG ĐẦY NĂNG LƯỢNG. CHÚNG TA LẦN NỮA NHA.
Tôi nghe xong lập tức mở mắt ra rồi nhìn Nhật. Bất ngờ khi thấy anh còn ở nhà liền vội vàng kéo chiếc chăn phủ hết luôn người mình rồi xấu hổ lén tiếng
-Ai thèm. Cái đồ xấu xa.
Nhật cười tươi, đi lại ngồi cạnh mép giường rồi trêu tôi tiếp
-Thật không thèm? Thế lúc tôi ai vừa ngủ vừa ôm chầm lấy anh rồi nói là anh Nhật đẹp trai ơi. Em yêu anh nhiều lắm?
-Em không có. Anh đừng có điêu.
Tôi xấu hổ, quơ tay ném luôn chiếc gối vào người Nhật. Còn anh anh chỉ cười rồi nhanh chóng bảo tôi dậy vệ sinh cá nhân rồi anh đưa tôi đi ăn sáng. Thế nhưng vừa nói đến đó thì vừa hay điện thoại của Nhật có cuộc gọi đến. Anh bắt máy lên nghe. Không biết đầu dây bên kia nói gì mà sắc mặt Nhật đang vui tươi dần chuyển sang nghiêm trọng khiến cho tôi còn thấy lo thêm
Trước khi tắt máy Nhật còn buông lại một câu
-Cậu cứ nhận lời đi. Dù sau thì cũng sẽ đến ngày chúng ta đối đầu với Vạn Phúc mà thôi. Không sớm thì muộn cũng phải cho bọn nó biết chúng ta không dễ đối phó. Chuẩn bị đi 30p sau tôi có mặt ở công ty