Lặng Lẽ Yêu Anh - Chương 45
Cập nhật lúc: 2024-12-05 21:13:30
Lượt xem: 3
Nhật ngồi đó anh nhìn biểu hiện của tôi mỉm cười, nụ cười cực ngọt mà lần đầu tiên anh dành cho tôi sau chuỗi ngày lạnh như băng. Bất chợt Nhật vươn tay ra níu lấy tay tôi rồi kéo lại, vừa đúng dang hai chân anh ra để tôi ngồi luôn vào lòng anh. Khoảnh khắc thân mật này, cả người tôi lâng lâng hạnh phúc, còn Nhật ở bên dưới vừa kịp lúc cũng đang cưng cứng lên cạ vào người tôi.
Giọng Nhật trầm ấm khẽ nói vào tai tôi
-Cho anh xin lỗi vì những chuyện vừa qua. Là anh không tốt đã đối xử thậm tệ với em.
Nghe những lời này, tự nhiên tôi không kìm được mà rơi cả nước mắt. Đưa tay lên lau vội, tôi mím môi ngăn đi cảm xúc đang chực trào. Tôi trả lời
-Anh mà cũng biết xin lỗi nữa hả?
Nhật dùng tay siết chặt lấy tôi rồi đáp lại
-Biết chứ? Còn biết được rằng ai đó đã thương thầm anh mười mấy năm qua.
-Cuối cùng người ta đi yêu người khác. Rồi lại phũ phàng tàn nhẫn với mình. Anh thấy em có ngu lắm không hả?
-Em không ngu, mà chính anh là người có lỗi.
-Nhật nè?
Vừa hỏi tôi vừa quay lại nhìn anh rồi nói tiếp
-Chuyện của Tú Minh anh dễ dàng bỏ qua như vậy sao? hay là do anh còn yêu nó.
Nhật nhìn tôi, hai mắt thâm sâu vạn trượng ẩn chứa nỗi niềm khó nói. Đưa tay lên chạm vào mắt tôi, quẹt đi giọt lệ vẫn còn đọng trên đó. Anh thở mạnh trả lời
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/lang-le-yeu-anh/chuong-45.html.]
-Thật ra thì trước đây anh có yêu Tú Minh là thật, nhưng từ khi phát hiện ra cô ấy là nội gián bên Vạn Phúc cài vào thì tình yêu của anh cũng đã xuất hiện dấu rạn nứt. Chỉ là anh đang muốn xem Tú Minh sẽ phản bội anh bằng cách nào thôi. Có lẽ sẽ còn lâu anh mới vạch trần Như Định bụng xong việc của công ty anh mới tìm cơ hội xin lỗi em, Nhưng không hiểu sao càng gần em em càng gây thương nhớ cho anh, cảm giác như em là người duy nhất khiến cho tim anh phải thổn thức mà chẳng có cách nào bình ổn lại được. Nhất là những ngày anh bay sang Mỹ, nổi nhớ em lại khắc khoải trong tim. Dù có nói ra những lời phũ phàng thì khi em khó, tim anh lại nhú lạc lối. Hôm trước chuyện cái bản hợp đồng, vốn dĩ nhìn hình ảnh em và Phúc thân mật, anh đã rất mất bình tĩnh, có thể nói rõ là ghen nhưng khi nghe em hỏi anh có tin em hay không? Thì anh đã dứt khoát chứng minh cho em thấy rằng anh tin em. Chuyện thả Tú Minh đi dễ dàng, chỉ là nằm trong sự kiểm soát của anh thôi. Chứ tình cảm giữa anh và Tú Minh đã không còn.
Ngồi trong lòng Nhật càng lúc tim tôi càng đập mạnh, rồi lại chuyển từ từ sang lo lắng khi nghe Nhật giải thích. Bất chợt tôi lại lo lắng cho Tuấn Nhật khi mà anh đang thả hổ về rừng
-Chuyện mấy bản hợp đồng đã rơi vào tay Vạn Phúc thì anh nghĩ sao? Anh không sợ đuổi Tú Minh đi thì những gì bí mật trong công ty nó sẽ đem qua nói cho Vạn Phúc biết hết sao?
-Anh cũng đang muốn nó đem bí mật về cho Vạn Phúc. Lúc đó anh sẽ giải quyết luôn một thể không cần phải kéo dài thời gian nữa.
-Ý anh là…
-Là anh đã cho người theo dõi Tú Minh. Cũng như đang tìm bằng chứng Vạn Phúc chơi xấu chúng ta để mà kiện nó ra công an một lần luôn.
-Nghe anh nói vậy em cũng đỡ lo. À mà mấy hôm nay ba mẹ ra bên đó sau rồi. Anh có gọi hỏi thăm không? Mẹ đỡ chưa Nhật.
-Mẹ sắp lên bàn phẫu thuật. Em yên tâm nhất định bà sẽ không sau. Mà thôi bỏ qua chuyện này đi em. Anh muốn chúng ta
Ánh mắt Nhật nhìn tôi thật tà mị, cái bên dưới nãy giờ vẫn cố chấp bành trướng ra mà không hề có dấu hiệu rút quân về. Tôi nghe xong càng thêm xấu hổ vì biết Nhật đang định muốn gì.
-Chúng ta mới đây đó. Em mệt để hôm khác đi.
Tôi định nhổm dậy để trốn tránh Nhật thế nhưng Nhật vẫn kiên quyết giữ chặt cả người tôi lại, đè luôn tôi xuống nệm, chiếc váy mỏng nhanh chóng được anh lột sạch sẽ. Nhìn tôi Nhật cười đểu cáng
-Muộn rồi
Nhật cười lớn, tiếp tục đưa tay bấu chặt lấy hông tôi, bên trên tiếp tục dùng chiếc lưỡi điêu luyện càn quét từng ngõ ngách trong khoang miệng tôi, rồi lại lần mò trượt dài xuống cổ, xuống ngực. Mỗi nơi anh đi qua lại càng khiến cả người tôi rạo rực bị kích thích đến mức chỉ muốn cuốn theo anh mà không có cách nào từ chối dù cho đêm nay chúng tôi đã một lần rồi.