Lặng Lẽ Yêu Anh - Chương 40

Cập nhật lúc: 2024-12-05 21:13:23
Lượt xem: 2

Quả đúng là tôi suy nghĩ chính xác mà, cái con này, nó điên rồi. Nhưng mà cũng may là phòng Nhật có camera chứ không chắc tôi bị oan mà ko giải thích được rồi.

Cho đến khi anh Phương và Nhật nói xong thì anh Phương đi ra. Chỉ còn lại tôi và Tú Minh với Nhật. Cảm giác lúc này ngột ngạt vô cùng khi mà cả 3 chúng tôi đối diện. Đang im lặng. Bất chợt Tú Minh nó đứng bật dậy, trừng mắt nhìn tôi rồi điên cuồng chửi đỏng lên.

-Là mày…mày nói gì với Anh Nhật nên anh ấy mới đối xử với tao như thế đúng không?

Tự nhiên bị chửi tôi cũng bất ngờ lắm, nhìn nó bây giờ khuôn mặt nhem nhuốc, hai mắt đỏ ửng như một con điên, tôi nghĩ chắc có lẽ bên Hoàng Phúc đã nắm được điểm yếu gì của nó nên dù yêu Nhật nhưng nó cũng không thể chống đối lại với bên kia, cho nên nó đành gây ra tội lỗi như ngày hôm nay, nhưng mà dù sau thì nó cũng không được tha thứ. Cho nên sau giây phút này, tôi lại trở nên bình tĩnh lạ thường. Nó vừa dứt lời tôi đã khom xuống nhìn nó rồi tự tin trả lời

-Thế mày nghĩ tao phải ngu ngốc im lặng rồi chịu oan ức một mình à? Tú Minh mày nghĩ tao cao thượng đến thế?

-Mày được lắm. Nhưng mà tao cũng sẽ không để thua mày đâu. Dù sao thì Nhật cũng đã là của tao, chúng tao đã ân ái với nhau rồi nên sẽ có một ngày tao quay lại và chiếm lấy trái tim của anh ấy một lần nữa … haha .. mày chờ đó.

Nó cười như điên, nói với tôi những lời như thế rồi quay sang nhìn Nhật. Nó gào lên nói tiếp

-Tôi trở thành một người thế này cũng vì anh mà ra, bây giờ anh lại vì con Hạ mà đối xử với tôi thế này. Tuấn Nhật sẽ có ngày anh phải quỳ xuống chân tôi mà xin tha thứ.

Tú Minh nói xong liền ôm mặt chạy đi. Tự nhiên tôi rùng mình mạnh một cái. Đúng lúc này còn lại hai chúng tôi thôi. Vô thức Nhật đi tới. Anh đưa tay kéo mạnh tôi vào lòng anh. Ghé vào tai tôi. Anh nói

-Anh xin lỗi

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/lang-le-yeu-anh/chuong-40.html.]

Đối với hành động này của Nhật tôi lại thấy không quen, mặc dù sự gần gũi này khiến cho con tim tôi không kìm chế được mà đập loạn nhịp.

Không để mình rung động với Nhật nữa nên ngay lập tức tôi đưa tay đẩy mạnh Nhật ra . Tôi nói

-Anh bảo anh Phương đưa tôi vào đây để chứng kiến chuyện này? Để nói rằng anh biết tôi không phải là người tráo đổi hợp đồng của anh đúng không?

Nhật đi lại bàn rồi ngồi xuống. Anh gấp lại laptop rồi nhìn tôi nói

-Ừ.

-Thế còn Tú Minh? Amh biết rõ những chuyện nó làm gây tổn hại cho công ty đến vậy? Nhưng anh vẫn nhẹ nhàng bỏ qua như thế sao?

-...(Nhật im lặng)

Nhìn thái độ im lặng này của anh khiến tôi thật sự rất khó chịu. Vì tổn thất lần trước đã khiến công ty anh gần như phá sản. Lần này thì may mắn Nhật đối phó được, với lại cũng chưa ký hợp đồng,theo tôi nghĩ cái lần anh cầm hợp đồng xé trước mặt đối tác cũng là để bên đó không biết được bản hợp đồng bên đây đã bị đánh tráo. Nếu không khi để bên đối tác nhìn thấy bản hợp đồng toàn giấy trắng thì chắc chắn chuyện sẽ rắc rối hơn nhiều. Vì Nhật nhạy bén xử lý nên tổn thất cũng nhẹ hơn, thế nhưng cái cách anh đuổi nó đi thế này khiến tôi không chấp nhận được. Càng nghĩ đến tôi càng bực dọc trong lòng, lại thêm nhớ đến những lời Tú Minh vừa nói với tôi rằng hai người họ đã là của nhau. Vô thức tim tôi đau nhói lên một cái.

Nhìn sang Nhật , thấy anh vẫn không nói gì dựa đầu vào ghế tỏ ra mệt mỏi càng khiến cho tôi ấm ức hơn. Tội lỗi của con Ý lớn như vậy mà anh vẫn bỏ qua, còn tôi lúc phát hiện ra bản hợp đồng giả anh đã hùng hổ bước vào hỏi tội tôi ngay, còn nói với tôi những lời quá đáng…Tuấn Nhật…anh thật đáng ghét!

Không muốn nhìn mặt Nhật nữa, tôi lau ra ngoài luôn. Cả ngày hôm đó Nhật cũng chẳng tìm tôi nói một lời nào cả, còn tôi vì trong lòng cảm thấy bị tổn thương sâu sắc thế nên cả một ngày làm việc trôi qua, đối với tôi rõ thật nhàm chán…

Loading...