Lặng Lẽ Yêu Anh - Chương 39
Cập nhật lúc: 2024-12-05 21:13:21
Lượt xem: 3
Nó vẫn gật đầu tự tin nói
-Em chắc.
Tôi nghe nó nói xong chỉ muốn lao vào tát cho nó mấy phát vì câu chuyện xạo chó mà nó đang đặt ra. Còn anh Phương bên cạnh cũng không khỏi bất ngờ. Đột nhiên anh nhìn sang tôi. Ánh mắt tỏ ra đề phòng rồi nói
-Mỹ Trang, có phải em ?
Không để anh nghi ngờ mình, tôi đã lập tức lên tiếng
-Bộ anh không tin em hả?
Anh Phương vẫn ra vẻ hoài nghi nói
-Anh mới tiếp xúc em mấy lần nên anh cũng không chắc. Nhưng thấy em thì không giống người gian dối.
-Thế còn Tú Minh? Anh nghĩ nó thế nào?
-Sao em hỏi anh câu này?-Thì...À mà thôi. Anh chờ đi một lúc nữa sẽ hiểu.
Nói rồi tôi và anh Phương tiếp tục nhìn vào phòng rồi nghe lén.
Tuấn Nhật nghe xong những lời Tú Minh nói liền mỉm cười gật đầu. Nhưng nụ cười này nếu nhìn kỹ thì quả thật không hề đơn giản. Nhưng Tú Minh lại tưởng rằng Nhật đang tin tưởng nó nên khuôn miệng cứ tủm tỉm cười không ngớt, đôi tay nhanh chóng chạm vào lồng n.g.ự.c của Nhật rồi vuốt ve. Nhưng chưa đầy 5 phút sau bất chợt Nhật lại lạnh lùng dùng tay mình đẩy mạnh Tú Minh ra.
Vì hành động này của Nhật mà Tú Minh sững sờ khó hiểu, nó định lên tiếng hỏi Nhật sau lại đối xử với nó thế này thì ngay lập tức Nhật đã đứng bật dậy. Anh lạnh lùng bước đến thật gần nó. Đưa bàn tay bóp mạnh vào cằm nó, ánh mắt xuất hiện tia bất mãn rồi gằn giọng hỏi
-AI LÀ NỘI GIÁN CỦA CÔNG TY. EM CÒN MỘT CƠ HỘI ĐỂ NÓI RA SỰ THẬT. BẰNG KHÔNG TÌNH CẢM BAO NĂM QUA GIỮA ANH VÀ EM CŨNG KHÔNG CỨU ĐƯỢC EM Đ U!
Tôi bất ngờ với những gì Nhật vừa nói với Tú Minh, không ngờ anh lại phũ phàng với nó đến như vậy… nhưng mà anh cứ thế này tôi lại hả hê nha.
Khuôn mặt Tuấn Nhật lãnh đạm, ánh mắt nhìn Tú Minh vô cùng phức tạp và lạnh tựa như băng khiến cho gương mặt nó sợ hãi mà trắng bệch đi. Thế nhưng bằng một thế lực nào đó mà Tú Minh vẫn cố bám lấy Nhật rồi nũng nịu nói
-Anh Nhật, sao anh không tin em, anh có biết anh nói như thế làm em tổn thương lắm hay không hả?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/lang-le-yeu-anh/chuong-39.html.]
Hất mạnh nó ra, Nhật cười khẩy
-Em cũng biết tổn thương à? Thế thì những tổn thất của tôi em có gánh nổi không?
Bị Nhật hất mạnh Tú Minh ngã nhào ra đất, nhưng nó vẫn cố chấp gượng dậy, một lần nữa nó nhào lại Nhật.
-Em không có, không bao giờ em phản bội anh cả. Anh Nhật anh đừng nghe người khác nói nhăn nói cụi rồi nghi ngờ em được không?
-Thế thì đây là như thế nào. Em giải thích anh nghe?
Vừa nói Nhật vừa mở laptop. vì đang đứng khá xa nên tôi không hiểu là Nhật cho nó coi cái gì, nhưng mà khi xem xong, tôi thấy nó càng tỏ ra lo sợ hơn.
Khuôn miệng nó lắp bắp mãi mới thành lời
-Anh Nhật, em ..em xin lỗi em lỡ dại một lần. Xin anh tha thứ cho em nha anh.
Tú Minh nắm tay Nhật van xin, hai mắt nó ửng đỏ, nước mắt chảy dài ướt cả khuôn mặt trông thật tội nghiệp. Thế nhưng hiện tại tội lỗi nó gây ra khiến trong lòng tôi, sự thương cảm đối với nó đã trở về con số 0.
Mặc cho Tú Minh van xin Nhật vẫn không hề dấy lên chút thương cảm. Chỉ là khi Nhật nhìn nó đanh giọng lên tiếng, tự nhiên tôi cảm nhận trong lời nói của Nhật có chút chua xót
-Lên Phòng kế toán, nhận nốt số lương còn lại rồi ra khỏi công ty. Đây coi như ân huệ cuối cùng mà tôi dành cho em.
-Anh Nhật!
-Im miệng
Giải quyết chuyện Tú Minh xong Nhật liền đưa mắt nhìn ra ngoài rồi hắng giọng gọi
-Mọi người vào đi.
Anh Phương và tôi đứng bên ngoài nãy giờ. Cho đến khi nghe tiếng trong phòng truyền đến tôi với anh Phương mới lập tức đi ngay vào phòng.
Sau khi thấy tôi và anh Phương bước vào. Nhật đưa mắt liếc nhìn tôi mấy giây sau đó đưa cho anh Phương một bản hợp đồng gì đó rồi hai người họ lập tức trao đổi nhau như thể rất quan trọng. Còn tôi vì chưa nghe Nhật nói gì với mình nên vì tò mò tôi liền đi tới đưa mắt nhìn chiếc laptop trên bàn, đưa tay nhấn con chuột vào clip đó xem
Trên màn hình nhanh chóng xuất hiện một đoạn video. Trong đó Tú Minh đi vào phòng của anh rồi lén lút tráo đổi bản hợp đồng sau đó đi ra…