Lặng Lẽ Yêu Anh - Chương 37
Cập nhật lúc: 2024-12-05 21:13:18
Lượt xem: 1
Ngày hôm sau không biết động lực nào mà Nhật dậy thật sớm, sau khi tôi chuẩn bị sẵn sàng bước xuống nhà định qua công ty sớm có việc thì dưới nhà đã có điểm tâm sáng để sẵn trên bàn. Hai bát phở đang nghi ngút khói, mùi thơm phưng phức xộc ngay vào mũi tôi và người đàn ông ấy vẫn đang loay hoay dọn dẹp đống chiến trường ngỗn ngang trong bếp.
Tôi đứng ngay cầu thang, đôi chân khựng lại không đi nữa. Từ lúc bắt gặp hình ảnh này của anh tôi đã nhìn mãi không rời khỏi , nhưng sau đó lại là bất mãn nhắm mắt lại để từ bỏ một hình ảnh này của anh, từ bỏ những hy vọng về người đàn ông ấm áp mà mình từng hy vọng ra khỏi đầu. Để rồi tôi phải cười nhạt và tự nhũ với mình rằng anh đang có người phụ nữ khác. Những gì anh làm không phải dành cho tôi.
Tuấn Nhật xoay người lại sau khi đã dọn dẹp sạch sẽ. Bất gặp tôi đang đứng thừ người ra anh lập tức lên tiếng
-Em xuống ăn sáng rồi anh đưa lên công ty luôn cho tiện.
Tiếng gọi ngọt ngào như không còn khoảng cách tôi với cô nữa. Một hình ảnh về ngôi nhà hạnh phúc mà tôi từng mơ ước thế nhưng bây giờ lòng tôi lại trống rỗng vô vị. Đối với những gì anh tổn thương tới thì bây giờ dù cho anh có làm gì đi chăng nữa thì tôi cũng tự hứa với mình rằng không động lòng lần nào nữa với anh đâu.
Hít một hơi thật sâu tôi ôm đống thiết kế mà lúc tối tôi vẽ trên tay thật chặt rồi nhìn Nhật tôi nói ngắn ngọn
-Tôi không đói. Hôm nay tôi có việc bận nên sẽ lên công ty trước.
Nhìn dáng vẻ bất cần rồi bước đi thẳng của tôi, Tuấn Nhật không nói gì cả, chỉ là gương mặt anh bây giờ trầm lắng xuống hẳn, cho đến khi tôi bước chân ra khỏi nhà, cũng là lúc tiếng đỗ vỡ bát đĩa bên trong phát ra thật nổi gai óc …
Tôi rùng mình một cái bởi tiếng động này nên đôi chân ngay lập tức khựng lại. Thế nhưng tôi chẳng quay lại nhìn mà chỉ tự cười khổ rồi nhanh chóng đi thẳng luôn.
…
Cũng vì bản thiết kế chưa được hoàn hảo, định bụng vàp công ty sớm để tập trung hoàn thiện cho xong rồi gửi lên trưởng phòng thế nhưng lại vì chuyện lúc nảy ở nhà mà cho dù đến công ty thật sớm thì tôi vẫn không thể nào tập trung cho được. Cứ nhắm mắt để tìm ý tưởng thì lại hiện ra trong đầu cảnh tượng gương mặt Tuấn Nhật đầy tức giận khi mà đôi đã phũ phàng từ chối ý tốt của anh…với lại vẫn còn một chuyện nữa tôi đang bận tâm, đó là cái hợp đồng bị đánh tráo. Tôi tò mò không biết Nhật sẽ xử lý thế nào, với lại không hiểu sau hôm nay anh lại nhẹ nhàng với tôi đến vậy?
Thở dài mệt mỏi, khi tôi nghẩng đầu lên đã đến giờ vào làm. Buổi sáng trong lòng, mọi người đi vào ai cũng tràn đầy năng lượng. Thế mà tôi thì lại ủ dột cau mày. Thấy thế chị Hoa ngồi cạnh tôi chị liền ngó qua tôi hỏi nhỏ
-Em sao vậy Hạ? Bệnh à?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/lang-le-yeu-anh/chuong-37.html.]
Tôi lắc đầu. Nói khéo
-Dạ không chị. Chỉ là bản thiết kế chưa được ưng bụng lắm nên em đang suy nghĩ xem nó cần chỉnh lại ngay chỗ nào thôi.
-Ủa chẳng phải hôm trước anh Phương đã duyệt rồi hả em. Chị cứ tưởng hôm nay dưới xưởng đã bắt đầu cho người hoàn thành rồi ấy chứ?
-Dạ duyệt mẫu kia chị ạ. Còn một mẫu khác cho khác hàng đặt đơn khác, cũng em phụ trách nhưng phát thảo xong em lại thấy chưa ưng.
-Đâu em đưa chị xem xem. Coi chỗ nào em không ưng chị góp ý kiến cho
-Dạ đây chị ạ. Chổ nàu
Tôi đưa bản thiết kế qua cho chị Hoa, vừa chỉ chị về phần đuôi váy mà tôi chưa cảm thấy ổn. Chị Hoa cầm lấy rồi đưa mắt nhìn xem, chị chưa kịp nói gì thì đúng lúc vừa hay anh Phương đi vào. Dáng vẽ gấp gáp Đi tới chỗ tôi anh Phương nói ngay
-Mỹ Trang. Em lên phòng Tổng Giám Đốc đi. Có chuyện rồi.
Tôi nhìn anh, cao mày hỏi lại
-Chuyện gì thế anh?
-Bên đối tác vừa sang bàn chuyện hợp đồng với giám đốc Nhật. Thế nhưng hợp đồng lại có vấn đề rồi. Họ đang cãi nhau ầm ỹ bên phòng họp kia kìa.
-Nhưng cũng đâu liên quan gì đến em đâu ạ?
-Em là vợ của Giám Đốc mà, với lại chuyện hợp tác lần này có liên quan đến công ty của ba em nữa đấy. Anh nghĩ em biết cũng không thừa đâu.