Lặng Lẽ Yêu Anh - Chương 32
Cập nhật lúc: 2024-12-05 21:13:10
Lượt xem: 1
Nghe Nhật hỏi mà tôi trở nên hồ đồ luôn, cái gì mà người yêu của Hoàng Phúc, cái gì mà tay trong, anh ta bị điên rồi hay sao lại hỏi tôi như thế, dừng lại một chút, tôi nhìn thẳng anh, nghi hoặc hỏi lại
-Tại sao anh lại hỏi tôi câu này?
Tuấn Nhật trở người ngồi luôn xuống sopha, với lấy chiếc áo sơ mi của anh phủ lên người tôi che đi sự nhạy cảm lại sau đó anh cầm chiếc điện thoại của mình rồi mở cái gì đó. Tôi bấu chặt chiếc áo của anh che đi cơ thể của mình lại rồi hồi hộp theo dõi. Tầm một phút sau anh đưa ra trước mặt tôi một tấm ảnh. Nhật hỏi
-Đây có đúng là em không?
Tôi nhìn tấm ảnh rồi gật đầu đáp lại
-Đúng là tôi người trong đó là Hoàng Phúc, lúc đó tôi bị gãy gót giày nên xém té may mà Hoàng Phúc đỡ tôi lại…nhưng mà…
Đang trả lời tự nhiên cảm nhận gì đó sai sai nên tôi lập tức nhíu mày nhìn Nhật tức giận hỏi
-Tại sao anh có tấm ảnh này? Chẳng lẽ anh cho người theo dõi tôi?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/lang-le-yeu-anh/chuong-32.html.]
Vừa nghe tôi nhận định người trong ảnh là mình thì thái độ của Tuấn Nhật lại thay đổi đột ngột. Ánh mắt anh nhìn tôi đỏ ngầu, sau đó bất ngờ đập luôn chiếc điện thoại xuống nền nhà vỡ tan tành. Thấy hành động này mà tôi giật cả mình, chưa kịp nói gì thêm thì Nhật đã bấu chặt cằm tôi rồi gằn giọng đáp
-Cô không cần biết ai là người chụp nó. Chỉ cần tôi hiểu được, giữa cô và Hoàng Phúc có sự mập mờ toan tính là đủ lắm rồi.
Nếu tôi có gì đó với Phúc thì tôi đâu cần phải công khai để cho anh chụp được. Anh thông minh mà sau cái lý lẽ đơn giản đó anh cũng không hiểu hả Tuấn Nhật?
Tôi cười đau đớn, gào vào mặt anh rồi tiếp tục ấm ức đến rơi nước mắt. Còn Tuấn Nhật thì càng cố chấp, hình như dục vọng đang dâng trào lên trong người nên chèn ép luôn cả não của anh rồi. Cứ thế anh cười lớn, chẳng thèm hiểu cho tôi
-Đơn giản là cô nghĩ tôi đi rồi , tôi sẽ không biết gì cả, nên cô mới tự tiện công khai như thế. Mỹ Trang để tôi nói cho cô biết, căn nhà này không phải cô muốn là đến, không muốn là được phép rời đi. Cũng như tôi, cô cố chấp lấy cho bằng được tôi rồi, thì nửa đời sau cô cũng đừng mong tơ tưởng đến một thằng nào khác ngoài tôi.
Nói xong Tuấn Nhật lại tiếp tục điên cuồng dày vò trên cơ thể tôi là những nụ hôn mạnh bạo. Anh lướt đến đâu, dấu răng in vào da thịt tôi đến đó. Tôi đau đớn , vùng vẫy, gào thét để mong anh buông tôi ra thế nhưng con mãnh thú đang xổng chuồng nó không muốn dừng lại. Cả người Nhật nóng hừng hực, trên đôi mắt đỏ rực màu dục vọng. Anh gầm gừ, mặc kệ cho cảm xúc của tôi, mặc kệ cho tôi đang căm hận anh, cứ thế ngông cuồng đem cái nóng bỏng đang ngạo nghễ bành trướng bên dưới đ.â.m mạnh vào trong tôi.
Á…
Tôi đau đến mức không kìm được mà xấu hổ hét lên, sau đó hai tay phải bấu lấy thành ghế sopha chịu đựng cái đau đớn ấy. Bực một phát, Nhật ấn sâu vào trong, tôi đau đến co rút cả người, ngay giây phút ấy, một dòng m.á.u đỏ chảy dọc xuống hai bên chân tôi. Nước mắt tôi cũng vô thức rơi xuống. Ngày hôm nay tôi chính thức là đàn bà, là vợ trọn vẹn của Tuấn Nhật. Thế nhưng bằng cách này tôi tủi nhục ghê gớm
Thoả mãn được cái dục vọng, trên gương mặt Nhật phút chốc không còn đỏ nữa, mùi rượu cũng nhanh chóng bay đi mất. Để lại nơi phòng khách, những hình ảnh lõa lồ hiện ra khi mà kích tình qua đi, Nhật thoả mãn phóng thích vào trong tôi những dục vọng đê hèn . Cũng là lúc cả người tôi không còn chút sức lực, vừa đau vừa uất ức, tôi mệt đến mức ngất luôn đi dưới cơ thể của Nhật.