Lặng Lẽ Yêu Anh - Chương 23

Cập nhật lúc: 2024-12-05 21:11:40
Lượt xem: 0

Hai người họ đứng nói qua nói lại tôi nghe càng thêm ghét. Nhất là Tú Minh nó cứ cố tình nói xoáy vào gia đình tôi. Thế nên không nhịn được tôi định đứng bật dậy đáp lời lại họ thì vừa hay điện thoại tôi lại có tin nhắn báo đến

-Không cần quan tâm đến ai cả. Cứ làm tốt chuyện của mình.

Đọc xong tin nhắn vô thức tôi đưa mắt ngó quanh phòng. Khi nhìn thấy mấy chiếc camera nhỏ được ngắn 4 góc phòng tôi mới ngẫm ra được tại sau Tuấn Nhật lại nhắn như thế. Nhưng mà dù sao thì cũng không thể nhìn được. Tôi bấm nhanh rép một tin cho Tuấn Nhật rồi đứng lên nhìn về phía họ bằng đôi mắt không thiện cảm. Tôi trả lời thẳng

-Chuyện tôi có người chống lưng hay không thì vẫn là được đích thân Tổng Giám Đốc đưa vào làm. Thế nên nếu hai người có ý kiến ý cò gì cứ liên hệ thẳng Tuấn Nhật. Còn ở đây tôi không có phận sự phải tiếp chuyện hai người. Muốn nói gì xin mời ra chỗ khác.

-Cô?

-Mày được lắm.

-Xin mời.

Tôi nói dứt khoát với thái độ cực kỳ khó chịu nên đã chọc giận hai con người kia. Bọn họ định tiếp tục gây chuyện với tôi thế nhưng vừa lúc Tú Minh định lớn tiếng mở lời tiếp thì vừa hay nó có điện thoại gọi đến. Không biết đó có phải là Tuấn Nhật gọi hay không nữa mà vừa thái độ hằn học với tôi, sau khi thấy cuộc gọi đến thì sắc mặt nó thay đổi hẳn sau đó không thèm nhìn tôi lần nào nữa mà nhanh chóng vội vã rời đi luôn.

Còn lại tôi và Ngọc Hạnh. Thấy cô ta vẫn chưa chịu rời đi. Tôi liền hỏi

-Còn cô? Muốn gì nữa!

Cô ta liếc tôi một cái rồi nhanh chóng quay lại chỗ của mình luôn. Tôi nhếch môi cười, rồi thở dài, ngồi xuống ghế. Thật sự quá mệt mỏi khi mà bản thân dù đã thật sự nhẫn nhịn nhưng vẫn có người cố tình kiếm chuyện. Cũng may cho họ là gặp tôi đúng vào lúc tôi đã trưởng thành. Chứ nếu như họ gặp tôi sớm hơn, cái lúc mà tuổi mới lớn, chắc chắn những người như bọn họ sẽ không có kết cục tốt đâu.

Đang bực dọc thì vừa hay anh Phương đi vào. Thấy tôi im lặng, cả khuôn mặt hầm hầm đầy sát khí anh liền đưa tay xuống gõ mạnh lên mặt bàn mấy tiếng để gây sự chú ý của tôi. Anh nói

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/lang-le-yeu-anh/chuong-23.html.]

-Này Mỹ Trang? Em có sao không hả ?

Nghe anh ấy hỏi tôi lập tức thu lại khuôn mặt khó chịu của mình rồi chớp chớp mắt nói

-Dạ em không sao ạ?

-Nhìn mặt em đỏ bừng anh cứ tưởng em bệnh.

-Dạ không? Cảm ơn anh!

-Ừ đây là yêu cầu thiết kế váy dạ hội của bên đối tác. Đối tác lần này của chúng ta là một ngôi sao hạng A nên yêu cầu của họ cũng rất khắt khe. Em xem qua rồi làm cho anh nha. Đầu giờ chiều nộp bản phác thảo cho anh xem trước.

Nhận cái yêu cầu này từ tay của trưởng phòng thiết kế thật ra tôi có hơi tự tin một chút bởi vì trong những năm theo học thiết kế thời gian vì Tuấn Nhật tôi đã phải làm rất nhiều đề án , và trong những đề án đó thì thiết kế váy dạ hội là một trong những đề án được mong chờ nhiều nhất vì trong đề án này sinh viên như chúng tôi sẽ được thỏa trí tưởng tượng và sáng tạo nhiều hơn và tất nhiên càng về sau độ khó càng cao sẽ càng giúp chúng tôi có thêm nhiều kỹ thuật.

Nhanh trí tôi gật đầu chắc nịt và tự tin nói với anh Phương

-Ok anh em nhận. Đầu giờ sẽ nộp lên anh bản thiết kế hoàn chỉnh nhất.

Anh Phương thấy tôi tự tin thì vui vẻ đáp lại.

-Ok em!

Anh Phương đi rồi tôi nhanh chóng chuyên tâm vào cái yêu cầu của bên khách hàng đặt ra. Vừa đọc vừa suy nghĩ trong đầu để mau có sáng kiến. Nhưng cũng thầm đánh giá rằng bên khách hàng này đúng là một người thật khó tính khi mà cái yêu cầu của họ đặt ra không hề đơn giản một chút nào

-Giá trị chiếc váy sẽ không thành vấn đề chỉ cần cái thiết kế này truyền tải được hết hai thái cực trái chiều của người phụ nữ " vừa muốn gợi cảm quyến rũ. Nhưng vẫn giữ được nét trong sáng , ngây thơ.

Loading...