Lặng Lẽ Yêu Anh - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-12-05 21:11:23
Lượt xem: 2

Dù ban đầu tôi không nghĩ rằng mình sẽ ép buộc Tuấn Nhật cưới mình cho bằng được thế nhưng vì muốn trả đũa Tú Minh, vì bản chất cố chấp và cả nghe được chuyện ba anh ép anh lấy tôi không thì ba anh sẽ tự tử c.h.ế.t vì món nợ mấy chục tỷ đang ghánh trên vai thì tôi cũng đành chấp nhận cái đám cưới này, một mặt tôi muốn chuyện người lớn được giải quyết ổn thoả, coi như lấy tôi gia đình bác Hiệp sẽ đỡ gặp phải khó khăn vì dù sao thì khi kết thông gia chắc chắn ba tôi sẽ đứng ra lo giúp Tuấn Nhật vượt qua hoạn nạn.

Vì để Tú Minh thấy được vẻ chiến thắng của tôi mà dù ghét cay ghét đắng nó đến tân xương tuỷ tôi vẫn đưa thiệp mời cưới cho nó, tôi muốn nó đến để thấy tôi và Tuấn Nhật nắm tay bước lên lễ đường, muốn được xem vẻ mặt thất bại của nó. Thế nhúng cuối cùng điều tôi suy nghĩ thật đơn giản khi mà vốn dĩ Tú Minh bây giờ nó không hề đơn giản một chút nào

Ngày cưới tôi được trang điểm thật lộng lẫy, kiêu hãnh bước cùng nhau bên chàng trai tôi si mê từ năm 8 tuổi. Thế nhưng niềm vui to lớn của tôi bao nhiêu thì nổi buồn trong mắt của Tuấn Nhật to lớn bấy nhiêu. Anh chẳng nhìn tôi, đi bên cạnh chỉ như một con robot. Ánh mắt anh chỉ nhìn chăm chú vào một người, đau lòng đến mức chỉ cắn một chút xíu thôi, chỉ cần ba anh rồi mắt khỏi anh một chút xíu thôi là anh sẽ sẵn sàng chạy đến và đưa Tú Minh đi đến một chốn thật xa còn tôi sẽ mãi chỉ là một chiếc bóng mà không bao giờ anh chạm đến.

Vì Tuấn Nhật bây giờ đã là chủ một công ty, anh có cuộc sống riêng thế nên đám cưới xong tôi cũng không ở chung nhà ba mẹ chồng mà theo anh về bên nhà riêng của anh. Bắt đầu một cuộc hôn nhân riêng tư, và cũng là bắt đầu chuỗi ngày bi kịch của tôi sảy đến.

Trong căn phòng cưới xa hoa lộng lẫy, tôi ngồi một mình trên giường, khoác trên người chiếc váy cưới trị giá 700 triệu do ba tôi đặt biệt thuê nhà thiết kế giỏi nhất thành phố để thiết kế riêng tặng cho tôi.

Trong buổi lễ tôi đẹp như một nàng công chúa, sánh bước bên chàng hoàng tử mà mình yêu thầm suốt mười mấy năm. Có lẽ đối với người khác trong ngày cưới, được lấy người mình yêu họ sẽ hạnh phúc đến mức trên đôi môi tràn ngập nụ cười đến không khép miệng lại được. Thế nhưng đối với tôi thì ngược lại hoàn toàn khi mà đến giờ phút cầm tay Tuấn Nhật tiến vào lễ đường, tôi mới hiểu ra tôi chỉ đang giữ được thân xác của anh thôi. Tâm hồn của anh bây giờ đang dành cho người khác thế nên dù tiệc cưới hàng tỷ đồng, xa hoa lộng lẫy với ngàn lời chúc phúc tốt đẹp thì với tôi nụ cười hôm nay vốn dĩ chỉ để trưng bày.

Ngó quanh phòng tân hôn, khoảng trống lấp đầy đến ngột ngạt khi thiếu đi hình bóng của ai đó. Tôi cười khổ với chính mình. Đưa tay cầm lấy ly rượu vang đỏ đặt trước mặt mình, tôi nâng lên đưa vào miệng nhấp cạn. Hương rượu xông lên tận mũi, vị cay xè từ từ thấm vào cổ họng rồi chảy xuống ruột gan. Phút chốc không kìm lòng được với sự phũ phàng này, trong căn phòng xa lạ tôi bật khóc thật lớn, tôi khóc cho chính mình vì sự ngu si khờ dại, khóc vì cô đơn trống vắng chẳng có một ai bên cạnh để tôi xả hết những ấm ức trong lòng. Và khóc vì sự phũ phàng mà Tuấn Nhật đang dành cho tôi. Nó như một cái tát giáng xuống mặt tôi để cho tôi thức tỉnh, thứ đã không thuộc về mình, càng cố chấp chỉ nhận về sự đau thương.

-Anh từ từ nào, coi chừng té em!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/lang-le-yeu-anh/chuong-12.html.]

Bỗng tôi bị giật mình bởi tiếng nói quen thuộc. Rồi tiếng mở cửa phòng bên cạnh sau đó đóng mạnh lại cái rầm. Tôi ngẩng đầu lên, vô thức hai mắt nhìn phát ra cửa.

Trong tức khắc phòng bên ấy lại có tiếng nói, tôi còn cảm nhận được họ đang âu yếm cùng nhau

-Anh nhẹ thôi, rách áo em bây giờ.

-Xong việc anh đền lại em cái váy khác.

-Anh nói thật không đó? Phải là váy hiệu em mới chịu đó nha

-Với em không bao giờ anh tiếc tiền. Chỉ cần em ngoan.

-Ngoan thì em có thừa. Nhất là đối với một người hoàn hảo như anh

Là Tú Minh, là Tuấn Nhật, hai người họ… Tuấn Nhật đang ngang nhiên dẫn gái về tận nhà khi mà hôm nay là đêm tân hôn của tôi và anh.

-Á…anh ơi từ từ,. Chịu hết nổi rồi, anh … lấp đầy trong em đi anh …

Loading...