Lần này, hạnh phúc là do ta giành lấy - Chương 8: Bức thư bên bờ biển

Cập nhật lúc: 2025-11-01 07:36:52
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Về , vẫn cố ý tiếp cận chị Cao.

để tặng quần áo như — mà để chuẩn cho một chuyện quan trọng hơn.

Kiếp , chị mắc bệnh hen suyễn nặng, từng suýt mất mạng khi công tác.

Lần , sẽ để bi kịch lặp chỉ để cứu , mà còn để chính tay đổi vận mệnh.

Lần , đặc biệt nhắc chị chú ý.

Chị cảm động, cảm ơn mãi thôi. Trong lúc trò chuyện, chị kể một câu chuyện tưởng chừng chẳng liên quan, nhưng khiến nhớ mãi.

Rằng vài năm , một cấp đàn ông năng lực, nhưng quá khéo nịnh. Mỗi gặp, bất kể dịp gì, đều tặng chị mấy bộ quần áo xa xỉ, kiểu dáng chạy theo mốt.

Quá phô trương, hợp gu, khiến chị bực chịu nổi. Cuối cùng, chị điều khỏi bộ phận trung tâm để “mắt thấy, lòng phiền”.

Sau đó, bỏ kinh doanh — ở Thâm Thị, nơi đầu tiên mở cửa cải cách, chuyện vốn dĩ chẳng gì lạ.

vay nặng lãi để lấy vốn, đầu tư vài dự án chẳng điểm sáng, ai ủng hộ, tất nhiên là trụ nổi. Rốt cuộc, mất sạch tiền.

Tình nhân để cho một bức thư, dắt con bỏ .

Trong thư , đứa con mà nuôi mấy năm con ruột , mà là kết tinh tình yêu của cô và mối tình đầu. Giờ, cha ruột của đứa bé , và thực sự yêu vẫn là mối tình đầu .

cảm ơn từng rộng lượng chấp nhận , tin rằng cũng sẽ hiểu chuyện mang theo tiền còn .

“Dù , còn nuôi con,” cô , “mà đứa bé từng gọi vài tiếng ‘bố’.”

Người già tin đứa cháu yêu thương mấy năm trời là con nhà khác, tức đến phát đột quỵ, viện mất lâu đó.

Người đàn ông mất hồn , ôm vài bức thư, bên bờ biển sóng vỗ cuồn cuộn, ai nghĩ gì... từ đó, chẳng ai còn gặp nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lan-nay-hanh-phuc-la-do-ta-gianh-lay/chuong-8-buc-thu-ben-bo-bien.html.]

xong chỉ mỉm nhạt, coi như một câu chuyện đời — bi kịch của lòng tin, của tình yêu sai , chẳng hiếm gặp.

Những năm đó, Dụ Tư Hành vẫn nhớ con gái. Mỗi kỳ nghỉ hè, nghỉ đông, chị đều tìm cách “dụ” con sang bên chị ở thêm vài hôm.

Bố chồng và ba thì khó chịu với kiểu tranh giành .

Một , khéo léo hỏi Dụ Tư Hành sinh thêm một đứa nữa .

Anh ôm lòng, , giọng dịu dàng mà kiên quyết:

“Chúng , dù trai gái cũng chỉ sinh một đứa. Con sẽ trọn vẹn tình yêu của cả hai chúng .

Thư Nhan, ngoài em , chỉ thể yêu thêm một nữa thôi. Nhiều hơn nữa... chia nổi tình cảm của .”

Về ...

Chúng thật sự nắm tay hết một đời, cùng bạc đầu.

Anh giữ yên bờ cõi, cứu nơi tuyến đầu.

Năm tám mươi hai tuổi, Dụ Tư Hành bình yên trong vòng tay , bên con cháu quây quần.

Khi sắp xếp di vật của , tìm thấy trong cuốn sách quý nhất — tấm ảnh cưới của chúng .

Hai con non trẻ nép sát , ngọt ngào xa lạ.

Mặt bức ảnh, nét chữ mạnh mẽ hằn sâu giấy:

“Thư Nhan, tình yêu vĩnh viễn của .”

– HẾT –

nguyenhong

 

Loading...