Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Làm hỏng hôn sự phải làm nữ chính - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-09-24 14:55:03
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Mặc đang đánh bàn phím thì ngừng một chút, Tô Song Song co rút thể của , tự động bỏ qua ánh mắt nghi ngờ của Tần Mặc ở bên cạnh.

Tần Mặc lướt qua Tô Song Song đang xổm bên cạnh , mở miệng như đang kể một sự thật hiển nhiên:

“Cô như thật giống một con mèo .”

“…”

Tô Song Song trong nháy mắt như một vạn con ngựa thi chạy qua, đem lòng cô chà đạp thành từng mảnh vỡ vụn.

Cô âm thầm than thở : Anh cho rằng cô đây nguyện ý xổm xuống cạnh ? Chẳng qua cô đang sợ đến mức chân mềm nhũn, dậy nổi, mới tựa cái bàn, để cho chiếm tiện nghi, tha hồ thưởng thức chuyện ?

Đột nhiên một đôi tay to duỗi , dọa cho Tô Song Song giật . Bàn tay thon dài bắt cánh tay nhỏ nhắn của Tô Song Song, ngay đó cô Tần Mặc bế lên từ mặt đất một cách dễ dàng.

Tô Song Song nửa điểm kịp phản ứng, chằm chằm bàn tay của với những khớp xương rõ ràng, xung quanh là một tầng ánh sáng ấm áp nhu hòa bao lấy Tần Mặc .

Tuy nhiên nội tâm cô thì ngừng rít gào la hét: tuyệt đối thấy nàng xổm mặt đất quá mệt mỏi nên lòng mới nổi dậy, tuyệt đối .

Tô Song Song Tần Mặc ném thẳng lên giường thì sợ đến mức lập tức lui co rúm ở cuối giường, trợn đôi mắt to, đầy vẻ cảnh giác: “Anh làm gì?”

Tần Mặc từ cao quét ánh mắt lên Tô Song Song, lưng đưa về phía ngọn đèn bàn, mặt là vạch đen, làm cho thấy rõ vẻ mặt của .

Tô Song Song nhất thời càng thêm sợ hãi, còn vẻ ngoan ngoãn lúc ban đầu, mở miệng liền run rẩy: “Anh … làm gì?”

“Có mùi mồ hôi, làm phiền làm việc.”

Tần Mặc xong, ưu nhã xoay , trở ghế, đưa lưng về phía cô, ngay cả liếc cũng thèm liếc thêm một cái.

Vân Mộng Hạ Vũ

Tô Song Song hổ giật giật khóe miệng, đối với suy nghĩ liều lĩnh của , tự cảm thấy chút hổ. Tuy nhiên cho dù mất mặt cô cũng xin .

Tô Song Song dậy, tự ngửi ngửi, quả thật đang bốc mùi. Cô bộ suốt hơn hai giờ, nước trong cơ thể đều bốc lên để giải nhiệt hết, đương nhiên sẽ mồ hôi một chút.

Vừa nghĩ tới kẻ chủ mưu hại cô nông nỗi chính là Tần Mặc, sự áy náy nãy nháy mắt tan biến hết.

Sau khi trở về, còn nghỉ ngơi một giây phút nào, cô biên tập thúc giục, ngay cả cơm còn hạt nào bụng thì làm thời gian tắm rửa chứ, bụng cô còn đang réo lên liên hồi đây. Tô Song Song vô cùng hổ rút khóe miệng, nhanh chóng điều chỉnh tư thế cho nghiêm chỉnh, đoán rằng Tần Mặc sẽ đầu cho cô một cái khinh bỉ mất.

Thế nhưng Tần Mặc vẫn im như , tay động đậy nắm một túi đồ về phía cô, Tô Song Song còn sợ đến mức giật tránh sang một bên làm chiếc túi rơi xuống giường. Tô Song Song cẩn thận vươn tay xem xét, ngay lập tức sáng mắt lên, bên trong một chiếc bánh ngọt.

Cô hướng ánh mắt về bóng lưng trầm mặc của với vẻ cảm kích, Tần Mặc cũng đáng ghét nhiều lắm, thể bình thường kiêu ngạo một chút nhưng thật vẫn là .

"Tốt nhất cô đừng phát tiếng động thì ngoài ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-hong-hon-su-phai-lam-nu-chinh/chuong-9.html.]

Âm thanh lạnh lùng của Tần Mặc vang lên thành công dập tắt ấn tượng mới khởi sắc về con của Tô Song Song, chẳng còn chút gì.

Tô Song Song bĩu môi, cố xuống tâm tình, tự nhủ đang ở trong nhà , ăn đồ ăn của thì điều một chút, cô cẩn thận xé lớp giấy phủ bên ngoài, cắn một miếng, khó ăn chết.

Đây mà là đồ ăn cho ăn , chẳng mùi vị gì hết, mới đầu còn nghĩ là Tần Mặc chuẩn bánh ngọt chứ, ai ngờ chỉ là chút lương khô, thế nhưng Tô Song Song đói đến mức bụng dán lưng, mấy miếng ăn hết sạch, còn thèm thuồng vươn đầu lưỡi l.i.ế.m liếm môi.

Cô đang định hỏi Tần Mặc còn nữa thì đột nhiên cả phòng bật sáng, Tô Song Song kịp thích ứng với ánh sáng, nhắm nghiền mắt .

"Cô thể về phòng ."

Tô Song Song còn định thần thấy âm thanh lạnh lùng của Tần Mặc, đó là tiếng mở cửa. Cô vuốt vuốt tròng mắt đau nhức, mở mắt liền thấy Tần Mặc ở cửa, làm bộ dáng tiễn khách.

Tô Song Song nhíu mày, hừ lạnh một tiếng, nghĩ cô chỗ lắm , theo bản năng liền bật dậy, tầm mắt vô tình quét một lượt xung quanh phòng, ngẩn một chút.

Lần Tô Song Song , tất cả sự chú ý đều đặt lên Tần Mặc nên để ý tới căn phòng của , phòng gì cả trừ một cái giường, một cái tủ quần áo, một cái bàn và chiếc ghế kèm đều là màu đen.

Cô tò mò thoáng qua phòng bếp, trừ một cái bình đun nước và vài chiếc cốc uống nước, thì cái gì cũng , và tất nhiên cũng đều là một màu đen.

Cô hướng ánh mắt nghi hoặc về phía Tần Mặc, chỉ thấy trong mắt đầy vẻ kiên nhẫn, ngay lập tức bi phẫn nhận cảnh hiện tại của , cô đang chủ nhà đuổi mà.

Tô Song Song tỏ vẻ kiêu ngạo hừ lạnh một tiếng, ngửa đầu , cô còn đang thấy khinh thường chỗ đấy, đó ưỡn n.g.ự.c ngoài.

mới khỏi cửa, phía liền đóng cửa “rầm” một tiếng, Tần Mặc quả thật vô cùng nóng ruột đuổi cô ngoài.

Tô Song Song khi về phòng, đóng cửa xong còn quơ quơ nắm đ.ấ.m đầy bất mãn về phía cái cửa, cô cũng tức giận nhé! Cho dù cao ngạo thế nào chăng nữa, gì cũng thương hoa tiếc ngọc một chút chứ.

Sáng sớm hôm , Tô Song Song ngoài mua đồ ăn sáng. Vừa mở cửa cô liền thấy một cái túi nilon đen thật to đặt cửa phòng Tần Mặc, bên trong tấm vải màu đen.

Nếu như Tô Song Song nhớ lầm, đây chính là khăn trải giường của

Tần Mặc. Tô Song Song ngay lập tức cảm thấy uất ức đến tận cổ mà chỗ để phát ngoài. Cái đầu nhà ! Không ngày hôm qua cô chỉ lên giường một chút thôi ? Mặc dù ít mùi mồ hôi, nhưng chỉ cần mang giặt sạch thì , cần vứt luôn như ?

Tô Song Song sống hai mươi năm qua, đầu tiên cảm giác khác ghét bỏ như , trong lòng nhịn dâng lên chút ủy khuất. Mặc dù cô bề ngoài vẻ mạnh mẽ, nhưng nội tâm vẫn mềm yếu.

Cô đá cái túi màu đen một cái, nghĩ tới gương mặt u ám như chiếc quan tài của Tần Mặc, cảm thấy con chẳng những kì quái, khả năng chọc giận khác cũng cao cường.

Tô Song Song suy nghĩ một chút, xổm xuống, xốc cái túi đen lên, liền thấy chìa khóa cửa rơi xuống . Khóe miệng cô giãn một nụ âm hiểm, đó tiện tay ném chiếc chìa khóa trong cái túi .

Cô cũng chỉnh Tần Mặc nhiều lắm, chỉ là bản cảm thấy cần cho một bài học nho nhỏ. Khi cô lao công nhặt chiếc chìa khóa trong túi, nhất định sẽ giao cho bảo vệ.

Cho nên Tần Mặc cùng lắm chỉ khốn đốn một chút, coi như tự chuốc lấy vì thái độ tự đại ngạo mạn của . Tô Song Song càng nghĩ càng thấy vui vẻ, ăn bánh bao cũng nhịn vô cùng thích thú nhiều hơn, tiện ăn luôn hai phần.

Loading...