Làm hỏng hôn sự phải làm nữ chính - Chương 411
Cập nhật lúc: 2024-10-03 13:30:41
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Dật Hiên thấy cô ý định nhảy nữa, đưa tay ý bảo là cô đây, Tô Noãn do dự một chút, dậy tới, đưa bàn tay nhỏ bé của để tay của Tần Dật Hiên.
Tần Dật Hiên thở phào nhẹ nhõm, đúng lúc đó Tô Noãn ngẩng đầu Tần Dật Hiên, nhẹ nhàng gọi một tiếng: "Anh......"
Tần Dật Hiên cảm thấy như sét đánh ngang tai, vô cùng thoải mái, nhất là đầu, quá khứ ùa về, lúc Tô Noãn mặt biến thành Tô Song Song, làm cho hoảng hốt.
"Noãn Noãn, gọi là ?" Tần Dật Hiên tỏ vẻ thương lượng, rõ ràng thích cách xưng hô .
Tô Noãn cũng thích kêu Tần Dật Hiên là chú, từ lúc cô mười hai tuổi, đầu tiên thấy Tần Dật Hiên, thích gọi như !
Vân Mộng Hạ Vũ
Tô Noãn kiên quyết lắc đầu, thể hiện rõ quyết lùi bước, Tần Dật Hiên hiện tại dám kích thích Tô Noãn, mặc dù trong lòng , cũng chỉ thể gật đầu.
Tô Noãn mặt đang tỏ buồn bã nhưng lúc thấy Tần Dật Hiên gật đầu, rõ ràng thể cảm nhận cô thoải mái hơn nhiều.
"Không việc gì thì đừng ban công, bên ngoài gió lớn!" Tần Dật Hiên lan can ban công, thấy nên làm thêm một cái hàng rào cao lên.
Tô Noãn hiểu chuyển, thấy Tần Dật Hiên như , liền hiểu suy nghĩ cái gì, cô : "Em sẽ nhảy xuống , bây giờ nhà chỉ còn mỗi em, em sẽ sống thật .”
Nói đến đây Tô Noãn đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, cúi đầu xuống, : "Làm phiền , em sẽ ngoan, Tần......"
Lúc Tô Noãn thêm Tần từ , làm cho cảm giác thư thái hơn nhiều, gật đầu, vuốt vuốt mại tóc mềm mại của Tô Noãn, thứ cảm xúc , làm cho đột nhiên nghĩ đến cái gì dó, nhanh chóng thu tay về.
"Đi thôi!" Tần Dật Hiên một câu, kéo tay cô xuống lầu.
Ngày hôm đó coi như yên , hai ngày Tô Noãn quả thực ngoan hơn nhiều, mặc dù học nhưng mỗi ngày ăn cơm đúng giờ, Tần Dật Hiên vốn định ở nhà chăm sóc cho cô một tuần, đó khuyên cô học, nghĩ tới ngày hôm công ty còn việc, thể .
Đợi lúc trở về, trong trong phòng khách vẫn thắp đèn, mở cửa, sửng sốt, lúc Tô Noãn , cảm giác trong lòng thực sự ấm áp.
"Đang làm gì ?" Tần Dật Hiên đem quần áo treo quần áo lên móc, Tô Noãn lúc mới đến, bối rối, lo lắng đưa bức ảnh trong tay .
Tần Dật Hiên qua, thấy một góc ảnh chụp rách, sắc mặt của nên khó coi nhưng chuyện thể trách Tô Noãn, cố làm tâm trạng của bình tĩnh trở nhưng thể làm .
Tô Noãn Tần Dật Hiên tấm ảnh trong tay, thật cẩn thận đặt nó lên bàn, rầu rĩ : “Hôm nay em chán quá mới lấy mấy cuốn sách , em ......"
"Không , chỉ là một tấm ảnh bình thường thôi…" Tần Dật Hiên xong cầm lấy bức ảnh, bức ảnh là chụp cùng Tô Song Song, phía Tô Song Song còn cô thì đằng , trong mắt tràn đầy sự yêu thương.
Cho nên lúc rửa ảnh , giấu , giữ cho đến bây giờ, Tô Noãn cũng 15 tuổi , cũng còn là một cô gái bé bỏng nữa, cho nên cũng che dấu chuyện .
"Cô lập gia đình , chúc phúc cho cô ." Lời từ tận đáy lòng, chỉ là nhuyện cũ trong lòng cảm thấy khó chịu.
Tô Noãn ở ghế , vỗ nhẹ bên , nhẹ nhàng : "Vậy Tần cứ coi như cô cũng , chúng đều mất những mà yêu thương, chúng cùng vượt qua nhé!
Tần Dật Hiên Tô Noãn như , tâm tình rõ ràng cũng đỡ hơn một chút, ít nhất chỉ một .
"Ừm! Chuyện công ty xử lý xong , em chỗ nào cho đỡ buồn ? Anh thể cùng em." Tần Dật Hiên xong bên Tô Noãn, tiểu nha đầu gì, bé xíu mà an tĩnh như , làm cho chút lo lắng.
"Em chỗ nào cũng , chỉ những ngày an tĩnh như , làm em học!"
Tần Dật Hiên vốn dĩ còn cho như thể nào để nha đầu học, ngờ chính cô chủ động , Tần Dật Hiên đương nhiên vui vẻ.
Từ nay về xem như Tô Noãn hòa hợp với cuộc sống của Tần Dật Hiên, chiều nào cũng nhanh chóng về nhà, sợ về trễ, nha đầu ở nhà nghĩ quẩn.
Cứ thế mà cũng qua ba năm, năm nay Tô Noãn 17 tuổi, khuôn mặt múp múp ngày xưa thành khuôn mặt hình trái xoan, đôi mắt to long lanh, cực kỳ xinh .
Tần Dật Hiên hôm nay định đưa Tô Noãn mua hai bộ quần áo, làm quà cho ngày lễ trưởng thành cô mười tám tuổi, tự lái xe đến trường học đón cô.
Hắn tính sai giờ, đến từ sớm, ở trong xe chút phiền muộn, cho đến khi thấy trường học đánh chuông, liền , tựa xe, lẳng lặng chờ.
Hắn mặc dù cố ý chọn một chiếc xe bình thường nhất, nhưng dáng vẻ tuấn tú của cạnh chiếc xe như , công khai xuất hiện công trường học, ngay lập tức thu hút ánh mắt của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-hong-hon-su-phai-lam-nu-chinh/chuong-411.html.]
Tần Dật Hiên thấy học sinh càng ngày càng ít, vẫn thấy Tô Noãn, nóng vội, tìm thử, đột nhiên phát hiện hình ảnh của Tô Noãn.
Hắn định làm cô ngạc nhiên, tới, tiểu nha đầu cúi đầu, lặng lặng ngoài, làm cho khác một cảm giác cực kỳ thoải mái.
Ngay lúc Tô Noãn bước từ cửa trường học, Tần Dật Hiên chào hỏi, đột nhiên một tên tiểu tử choai choai , vẻ như quen Tô Noãn, vội vã chạy tới, chắn ở mặt Tô Noãn.
"Tiểu Noãn! Tớ thích , sắp thi đại học , chọn trường nào, tớ sẽ chọn giống !"
Tần Dật Hiên ngay tại ngã tư đường đối diện, lời thề son sắt của tiểu tử , giọng lớn, sợ thầy giáo thấy, sẽ trách phạt .
Tô Noãn , ngẩng đầu, nở nụ nhẹ nhàng, cự tuyệt : "Tớ còn nghĩ tới, đợi khi nào thi xong điểm thì tính."
Thái độ của Tô Noãn mặc dù nhẹ nhàng nhưng tinh ý thì sẽ hiểu , lịch sự mới chính là tự cự tuyệt lớn nhất, cô xong bước tiếp, qua nhóc tiếp tục về phía .
"Tiểu Noãn! Cậu đừng vội cự tuyệt tớ như , tớ thật sự thích ......" Đoán rằng những lời nam sinh từ lâu, hôm nay mới lấy dũng khí để , Tô Noãn để ý tới , tức giận.
Tần Dật Hiên kiên nhẫn nữa, lúc thấy tên tiểu tử đó còn dây dưa chịu , nổi giận, bước tới, kéo Tô Noãn bên , xuống cái tên nhóc đang cố ý quấy rối Tô Noãn.
thằng nhóc hề sợ, thấy lôi Tô Noãn, nóng nảy, dương cổ lên giận dữ hét: "Mày làm gì ? Mau buông tiểu Noãn!"
"Tiểu Noãn là tên để kêu ?" Tần Dật Hiên mặc dù bộ dạng sinh trắng trẻo vô hại nhưng lúc tức giận, cái khí phách của Tần gia , thực sự là dọa .
Thằng nhóc dọa sửng sốt nhưng nghĩ đến việc gia thế hà cũng dễ ăn hiếp, lúc dương mắt Tần Dật Hiên, dáng vẻ phục.
"Anh là ai? Lớn tuổi như , còn dây dưa đến Tiểu Noãn, Tiểu Noãn đừng sợ! Cái loại , tớ giúp xử lý!"
Tần Dật Hiên vốn dĩ đang tức giận nhưng như , rõ ràng cảm thấy cái tên tiểu tử còn đủ lông đủ cánh quá ngây thơ .
Nên cũng tức giận, nhưng Tô Noãn vốn dĩ dịu dàng như bây giờ rõ ràng đang giận, đây là đầu tiên thấy Tô Noãn lớn tiếng như chuyện với khác.
"Cậu mới là cái thá gì ý! Đối với là quan trọng nhất! Cậu mà còn lung tung nữa là để ý đến nữa." Tô Noãn xong kéo tay Tần Dật Hiên .
Cô bỗng nhiên tức giận như , làm Tần Dật Hiên và tên nhóc vô cùng sửng sốt, mới bình tĩnh , thì Tô Noãn kéo tay Tần Dật Hiên đến bên cạnh xe.
Tô Noãn lập tức lên xe, cô mới lên xe, tên tiểu tử ngay lập tức đuổi theo, Tần Dật Hiên dây dưa với , khởi động xe, tên tiểu tử đó đuổi theo phía , tâm trạng cực kỳ .
Tô Noãn lên xe liền trở nên im lặng, Tần Dật Hiên lo lắng, đầu Tô Noãn, thấy cô đang cúi đầu đang suy nghĩ cái gì, nghĩ đến việc sắp thi đại học, sợ tâm trạng của cô ảnh hưởng.
"Tiểu Noãn, còn dây dưa với em, em cho …” Tần Dật Hiên xong cảm thấy chút độc đoán, nghĩ nghĩ, thêm một câu: "Nếu như em cũng ý gì với , thì đợi khi nào thi xong thì ."
“Cậu chỉ là bạn học bình thường, em sẽ động lòng với ai cả." Tô Noãn đột nhiên phản bác một câu, kiên quyết, xong còn đầu Tần Dật Hiên, vì cái , làm Tần Dật Hiên cảm thấy kỳ lạ.
"Vậy là , thi đại học vẫn quan trọng hơn, đúng , ôn luyện thế nào ? Nếu bận quá, thì chờ khi nào thi xong thì may quần áo nhé."
Tần Dật Hiên lúc mới nhớ đến, còn nửa tháng nữa là thi đại học , còn định đưa Tô Noãn may quần áo, hình như hợp lý lắm.
"Không , cơ bản là học xong , vấn đề gì." Thành tích của Tô Noãn vẫn thứ nhất, cho nên bây giờ Tần Dật Hiên quá lo lắng, cô như , càng thêm yên tâm.
"Tiểu Noãn nghĩ tới việc học đại học ?" Tần Dật Hiên đột nhiên nhớ tới lời của Tô Noãn, luôn luôn tôn trọng quyết định của Tô Noãn, cho nên chuyện đại học từng hỏi qua.
Tô Noãn , đầu về phía Tần Dật Hiên, ánh mắt là kỳ lạ như nãy nhưng Tần Dật Hiên nghĩ nhiều.
"Em học đại học G." Tô Noãn thản nhiên một câu, xong, một câu nữa "Em ở đây chăm sóc cho , em sợ một quen."
Tần Dật Hiên xong, cứng đờ, , những lời của cô thấy giống lão già quá nhưng thật sự cũng nỡ để Tô Noãn .
lời , làm cho Tần Dật Hiên nổi, cái loại cảm xúc kỳ lạ ngày càng trở nên rõ ràng,
"Noãn Noãn, em cần lo lắng cho , là một......"
"Không, là em xa , xa em hề thích, sẽ nhớ tới những chuyện đây." Tô Noãn xong cúi mặt xuống, tâm trạng vô cùng nặng nề.