Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Làm hỏng hôn sự phải làm nữ chính - Chương 396

Cập nhật lúc: 2024-10-03 04:34:35
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù bề ngoài Tô Mộ vẫn tỏ vẻ nghiêm túc nhưng lúc cùng Tô Song Song trò chuyện thì chân tay cứ vung loạn xạ cả lên, lát còn để cả chân lên ghế sofa để chuyện với Tô Song Song.

"Mẹ!" Bánh Bao ôm con mèo nhỏ bằng bông xuống từ lầu hai, mới ngủ dậy, vẫn còn mơ mơ màng màng, đưa bàn tay nhỏ mũm mĩm rụi mắt, đáng yêu.

Tô Mộ thấy Bánh Bao ngạc nhiên, lúc còn cái thái độ của một sư tử Hà Đông nữa, cô sợ sẽ làm Bánh Bao sợ.

"Tô Chung Linh, biệt danh là Bánh Bao!" Tô Song Song thấy Bánh Bao, đưa tay về phía Bánh Bao, Bánh Bao lập tức bước nhanh tới chỗ .

Bánh Bao tới, Tô Song Song ôm lấy con, Tần Mặc ở đối diện báo bỗng nhiên ngẩng đầu, Bánh Bao, rõ ràng lòng : "Tần Chung Linh."

Tô Song Song ngay lập tức hiểu vấn đề, liếc mắt, : "Cái , Bánh bao là đặt theo tên em, còn Màn Thầu thì đặt theo tên , mỗi một đứa, ?"

Tần Mặc ý kiến gì, nếu như Tô Song Song , thì hai đứa đặt tên theo họ của cô cũng thành vấn đề, bởi vì Bánh Bao và Màn Thầu còn thêm nhiều em trai và em gái nữa.

"Ừ." Tần Mặc lên tiếng, Tô Song Song còn gì để nữa, Tô Mộ vươn tay ôm Bánh Bao.

"Hai ngươi lát nữa ân ái bây giờ, mau, Bánh Bao, nuôi của con! Con cái gì, nuôi sẽ mua cho con ngay lập tức!" Tô Mộ Tiểu Bánh Bao, thật cũng nên cái gì.

Tô Song Song lôi Bánh Bao , trêu chọc : "Bánh Bao cô nuôi của con, hai ngày nay Bánh Bao thích chơi búp bê Miêu Miêu phiên bản giới hạn, xếp hàng cả ngày trời, thật mua cho nó ."

"Được! Hai cùng nhé!" Tô Mộ đùa đùa Bánh Bao, trong lòng vui vẻ.

Tô Song Song xong, cũng gì, chỉ là trầm xuống, tâm trạng thật sự vẫn buồn phiền, nhưng vì Tô Song Song Tô Mộ lo lắng, nên gượng .

"Bánh Bao, của con ?" Tô Song Song lúc mới phát hiện, Tô Dục Tú thấy xuống, cô xong về phía , thấy Tô Dục Tú đang xuống, vội đón.

Tô Mộ thấy Tô Dục Tú, hai mắt liền sáng lên, hai mắt đảo về phía Tần Mặc, một cái, thấy hai bố con nhà giống y như đúc.

Tô Song Song ôm Tô Dục Tú, đưa thằng bé đến chỗ Tần Mặc, Tần Mặc đón lấy, tiểu tử mặc dù chút lòng, nhưng cũng giãy dụa, chỉ là tự nhiên.

Tô Song Song bên cạnh Tần Mặc, thấy một ông bố và một đứa nhỏ cuối cùng cũng hòa thuận, cũng cảm thấy vui vẻ nở nụ .

Tô Mộ ở đối diện đang đùa với Bánh Bao thấy nụ của Tô Song Song, cũng yên tâm, cô cũng nhịn rộ lên, tâm trạng buồn bã từ chuyện xảy dường như bớt phần nào .

Tô Mộ nhất quyết ăn xong cơm chiều mới , buổi chiều Tô Song Song bận chút việc, đợi đến buổi đêm yên tĩnh, cô cửa sổ, ngẩn .

Tần Mặc thấy bóng dáng cô đơn của Tô Song Song, lập tức, về phía cô, Tần Mặc đưa hai tay , từ phía ôm Tô Song Song trong lồng ngực.

Bị ôm đột ngột Tô Song Song giật nhưng đó cô thả lỏng, nhẹ nhàng dựa lồng n.g.ự.c của Tần Mặc.

"Anh làm như em sẽ vui nhưng cho dù Âu Dương Văn Nhân là một bạn , cũng là cha nuôi của mấy đứa nhỏ.”

" em nhớ rằng, tất cả thứ chỉ là một âm mưu, đó dùng cách để...... A Mặc, lòng thật sự là khó mà đoán ."

"Vẫn may còn ... còn ở đây chờ em... vẫn may...” Tô Song Song mắt của Tần Mặc

Tần Mặc cũng xiết chặt cánh tay của , đó để cằm của đặt đầu của Tô Song Song, ánh trăng sáng ngoài cửa sổ, từ tới nay bao giờ cảm giác cảm giác yên bình đến thế.

Ngày hôm Tô Song Song tỉnh , đột nhiên phát hiện thấy Tần Mặc! Cô nhảy xuống giường, phòng ngủ thì thấy Bạch Tiêu lầu.

Bạch Tiêu hình như đang tìm cái gì đó, thấy tiếng động ngẩng đầu về phía Tô Song Song, mặt tỏ rõ sự lo lắng, giọng cũng vội vàng: "Nhị Manh Hoa, em thấy Tiểu Tần Tần ?"

"Ai?" Tô Song Song thấy tiểu Tần Tần, vẫn phản ứng kịp đây là ai.

Lục Minh Viễn sốt ruột, dậm chân: "Tần Mặc! Còn thể là ai nữa! Em nó đang ở ?"

"Em mới tỉnh giậy, ở đây, chắc là tới công ty thôi!" Tô Song Song từ lầu hai xuống, thoáng qua, 10 giờ trưa , Tần Mặc chắc là đang ở công ty!

Tô Song Song thấy dáng vẻ sốt ruột của Bạch Tiêu cảm thấy điều gì đó bất thường, cũng cảm thấy chút lo lắng, hơn nữa cô cảm thấy biệt thự dường như chút gì đó im ắng.

Bạch Tiêu thở dài, còn nhớ rõ cái gì, điện thoại kêu, vội vàng máy, , ngây cả , đó, Bạch Tiêu lập tức giữ chặt cánh tay của Tô Song Song.

"Làm… Làm ?" Tô Song Song càng thêm lo lắng, mặt của Bạch Tiêu lặng như tờ, lúc , nghiêm túc : "Nhị Manh Hoa, chuyện may !"

Tô Song Song xong, lập tức cầm lấy cánh tay của Bạch Tiêu, cảm thấy khó thở, bối rối hỏi: "Làm… Làm ? Có A Mặc xảy chuyện gì ?"

"Phải! Em đừng nóng vội, chuyện gì lớn nhưng chúng cứu nó!" Bạch Tiêu gật đầu với Tô Song Song, suýt nữa thì ngã xuống đất, vội vàng đỡ cô ghế sô pha bên cạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-hong-hon-su-phai-lam-nu-chinh/chuong-396.html.]

“Em hãy ." Biểu hiện mặt của Bạch Tiêu bao giờ nghiêm túc như , hai tay của Tô Song Song đặt đầu gối, vẻ mặt hoảng loạn chăm chú lắng .

"Sáng nay Tần Mặc tới công ty, bắt , mới ngóng , đó là một vị công chúa nước ngoài bắt Tần Mặc !"

"Gì cơ?" Tô Song Song trừng mắt, lúc nhất thời phản ứng gì.

"Em hãy hết !" Bạch Tiêu càng thêm sốt ruột, Tô Song Song lập tức trật tự, hề chớp mắt thẳng .

"Hiện tại bọn họ đang ở vùng ngoại thành, công chúa ép Tần Mặc cử hành hôn lễ, nó phát tín hiệu cầu cứu, chúng đến cứu nó!" Bạch Tiêu đến đây cũng trở nên gấp gáp.

Tô Song Song cũng gấp gáp theo, chỉ là hiểu lắm: "Anh là chồng của em, thể cùng khác cử hành hôn lễ, cô công chúa ngốc ?"

"...” Bạch Tiêu thấy Tô Song Song phát hiện điểm đáng nghi, ho một tiếng, vội vàng chuyển đề tài: "Cái … cái cô nước ngoài đó, hiểu! Dù vì hòa bình của hai quốc gia, thể đến."

"Bạch Tiêu, còn nhắc đến hòa bình cái gì, thật , rốt cuộc là xảy chuyện gì!" Tô Song Song chút nóng nảy.

Bạch Tiêu hạ vai xuống, rầu rĩ đành thật: "Được ! Chúng bây giờ mau chóng qua chỗ bọn họ, chỉ thể , gì gặp Tần Mặc thì tính tiếp."

"Là thế nào? Anh mau ! Nếu đúng là A Mặc cùng cô gái cử hành hôn lễ, điều làm thể chứ!" Tô Song Song xong kéo Bạch Tiêu ngoài, lúc cô càng sốt ruột.

Bạch Tiêu kế hoạch của với Tô Song Song: "Lát nữa em mặc đồ phù dâu, cải trang thành phù rể, chúng tiến , nghĩ cách đưa Tần Mặc ngoài, cùng lắm thì hoán đổi vị trí với nó, cho dù kết hôn cũng thể để kết hôn với cô gái đó .

Mặc dù Tô Song Song cảm thấy điểm gì đó sai sai nhưng cô cũng nghĩ cách nào khác, chỉ thể gật đầu, đồng ý.

Lúc Tô Song Song từ phòng hoá trang , cúi đầu quần áo và cách trang điểm, chút hiểu, cô bất an hỏi Bạch Tiêu: "Trang điểm cho phù dâu như quá ? Thật sự sắp thành cô dâu ."

"Ai nha! Cô là công chúa, em là phù dâu của cô tất nhiên sẽ khác đúng ? Nhanh lên, đến giờ , lát nữa bọn họ cử hành hôn lễ, em nhất định đó!"

Bạch Tiêu xem giờ, cuống cuồng như lửa cháy đến nơi, Tô Song Song lập tức cũng trở nên khẩn trương, cầm váy theo Bạch Tiêu chạy bên ngoài, cô trong xe, xe lập tức khởi hành, làm cho tâm trạng của Tô Song Song càng thêm bất an.

Xe dừng , Tô Song Song xuống xe thấy một hôn lễ vô cùng xa hoa, tất cả tham dự đều là những xuất hiện trong TV, cô chút bối rối, nhưng nghĩ đến việc Tần Mặc còn đang chờ cô đến cứu, ngay lập tức tràn đầy sức lực.

Bạch Tiêu bước đến, vội vàng đẩy cô trốn một bên hành lang, đó dẫn cô một phòng ở bên trái, Tô Song Song khẩn trương bốn phía, hạ giọng : "Lát nữa chúng làm gì!"

"Cái , lát nữa em theo ngoài, nhớ, bên ngoài tất cả đều là phóng viên, gặp chuyện gì đều bình tĩnh, đừng để mất mặt!"

Bạch Tiêu dặn xong, thời gian, thấy Tô Song Song thận trọng gật đầu, lập tức lôi cô ngoài.

Tô Song Song , rõ ràng thấy ông ngoại của , khó hiểu!

Cho đến khi Bạch Tiêu cầm tay cô đặt lên tay của Chiến lão gia, đó ở đằng giúp ông đẩy xe lăn, Tô Song Song mới phản ứng .

Cô đang mở miệng, còn kịp hỏi cái gì, Chiến lão gia ngay lập tức kéo cô về phía .

Tô Song Song ngẩng đầu lên, thấy Tần Mặc ở cách đó xa, hướng về phía cô ấm áp, mà hai đứa nhỏ đáng yêu của cô, cũng đang ở phía , cầm đuôi váy cho cô.

Cho đến khi Chiến lão gia đặt tay của Tô Song Song lên tay của Tần Mặc, Tô Song Song mới hiểu vấn đề, cô tức giận.

lúc cô đôi mắt tràn ngập tình cảm của Tần Mặc, đột nhiên cảm thấy dường như bây giờ cái gì cũng quan trọng nữa, chỉ cần ở bên cô là đủ .

Những lời mà mục sư , Tô Song Song đều còn thấy gì nữa, chỉ là thấy câu của Tần Mặc: "Đồng ý".

sửng sốt, nhưng ngay đó nở một nụ nhẹ nhàng, đợi lúc mục sư hỏi cô, cô đột nhiên bật , mắt ngấn lệ, gật đầu : "Tôi đồng ý!"

Lúc cả lễ đường vang lên một tràng pháo tay, tất cả đều vui mừng, Tô Song Song đầu , tất cả những ở hàng ghế thứ nhất đều là những gương mặt quen thuộc, đang , đang .

Tô Song Song bây giờ vẫn thể bình tĩnh, cô vẫn theo thói quen nắm c.h.ặ.t t.a.y của Tần Mặc, ngẩng đầu , lúc Tần Mặc cúi đầu cô, hai đầy trìu mến.

Tần Mặc tươi đầy hạnh phúc, nhẹ giọng : "Anh yêu em!"

Sau đó, Tần Mặc cúi đầu, hôn môi Tô Song Song, mà là hôn lên trán của Tô Song Song, dáng vẻ nghiêm túc như đang thực hiện một nghi thức gì đó quan trọng.

Tô Song Song ngạc nhiên, hàng lông mi buông xuống, nở một nụ thẹn thùng, cái miệng nhỏ nhắn mở, bốn chữ: "Em cũng yêu !”

Vân Mộng Hạ Vũ

Những cánh hoa hồng xinh rơi xuống, Tần Mặc vẫn như cũ cúi đầu hôn lên trán của Tô Song Song, Tô Song Song nhắm mắt , khóe miệng , cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

Lúc ánh nắng mặt trời , sắc vàng rực rỡ chiếu lên của họ, tựa như một bức tranh, hình ảnh hạnh phúc của hai họ trở thành một ấn tượng sâu sắc lưu trong tim của mỗi .

Loading...