Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Làm hỏng hôn sự phải làm nữ chính - Chương 359

Cập nhật lúc: 2024-10-03 04:31:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Song Song mới chuyển sang nhà mới, thứ cần mua ít. Đợi đến khu mua hàng, đang nhấc hai cái túi gì đó lớn lên thì Âu Dương Văn Nhân cầm lên .

"Cô đang thai vẫn nên cẩn thận. Sau việc nặng cứ giao cho ."

Âu Dương Văn Nhân xong liền hướng Tô Song Song , khiến cho Tô Song Song hết sức ngượng ngùng. Cô đưa tay cầm túi về thì Âu Dương Văn Nhân đem tay giơ lên quá cao, chút tức giận trách:

"Chớ lộn xộn, đứa nhỏ quan trọng hơn."

Dì thu ngân ở bên cạnh híp mắt hai bọn họ, ánh mắt cũng híp luôn:

"Vợ chồng son các thật đúng là trai tài gái sắc a! Tình cảm vẫn còn như thế , ai nha!"

Tô Song Song xong liền sững sờ, cũng để ý xem ai là cầm cái vội vàng kéo ngoài. Đi một đoạn Tô Song Song mới buông lỏng cánh tay của Âu Dương Văn Nhân , rõ ràng là thở phào một nhẹ nhõm.

"Nếu là để cho khác hiểu lầm thì làm bây giờ?"

Tô Song Song xong liền đầu một cái. Tiểu khu vốn là bao nhiêu , để cho dì thu ngân hiểu lầm thì phỏng chừng bộ trong tiểu khu đều .

"Không chuyện gì. Dù cũng bạn gái, một nữ nhân mang thai như cô cũng tiện, bớt cho bọn họ nọ. Hiểu lầm thì hiểu lầm ."

Gương mặt Âu Dương Văn Nhân ngược thèm để ý, xách đồ đầu Tô Song Song một cái, tỏ ý bảo cô đuổi theo.

"Buổi tối làm mì Ý, như thế nào?"

Sau khi Tô Song Song đuổi theo, Âu Dương Văn Nhân liền đầu hỏi cô một câu. Tô Song Song căn bản là khẩu vị gì, nếu như là vì bảo bảo trong bụng thì đoán chừng cô cũng sẽ ăn luôn.

Cho nên Âu Dương Văn Nhân cái gì, cô cũng để ý, gật đầu một cái, cảm kích hướng Âu Dương Văn Nhân một tiếng.

Nếu như ở cái thành phố mà cô gặp Âu Dương Văn Nhân thì thật làm nữa. Cô suy nghĩ một chút đột nhiên dừng , Âu Dương Văn Nhân mơ hồ cũng dừng theo, Tô Song Song, trong mắt lộ tia nghi vấn.

"Cám ơn, thật sự cám ơn !"

Tô Song Song xong thì khom cúi đầu một cái, lúc ngẩng đầu lên trong mắt đều hàm chứa nước mắt. Mấy ngày thật sự là quá khó khăn với cô .

"A? Ai nha, , cô xảy việc gì đối với chính là may mắn lớn nhất , thôi, thôi. Giờ mấy giờ , ăn cơm ."

Âu Dương Văn Nhân tựa hồ chút ngượng ngùng, hướng Tô Song Song một tiếng sải bước về phía .

Sau khi đến nhà , lúc Tô Song Song thấy Âu Dương Văn Nhân bưng một cái đĩa mì Ý đen thùi lùi thì cảm thấy sửng sốt một chút, nên cái gì nữa.

"Cái ... Thật là ngại quá, bình thường cũng xuống bếp, vốn dĩ nghĩ là nấu mì đơn giản, nghĩ tới ha ha... Ha ha..."

Âu Dương Văn Nhân xong liền đem cái đĩa đen thùi lùi bỏ sang bên cạnh, gương mặt vẫn luôn mang theo nụ ấm áp hiện giờ đều là vẻ quẫn bách.

"Để ."

Tô Song Song thở dài, mặc dù tài nấu nướng của cô cũng lắm, thế nhưng thể làm mấy món quen thuộc, hơn nữa còn thể ăn.

Một lát , phòng bếp liền truyền tới mùi thơm, Âu Dương Văn Nhân vội vàng qua. Lúc thấy đĩa mì Ý vẻ ngoài mắt, ngược liền thấy thật là đói.

Tô Song Song đem mì bưng lên, hai xuống, Âu Dương Văn Nhân đĩa mì nóng hổi, im lặng ăn một miếng.

"Có lẽ lâu cùng cùng ăn cơm."

Âu Dương Văn Nhân xong liền giống như ảo thuật lấy một quả trứng nấu chín từ bên cạnh, thả mặt Tô Song Song:

"Phụ nữ thai cần chú ý dinh dưỡng."

"Cám ơn!"

Tô Song Song quả trứng gà, gõ một cái, vẫn là nhịn hỏi một câu:

"Người nhà của ở đây ?"

"Tôi còn ."

Thời điểm Âu Dương Văn Nhân câu vẫn bình tĩnh. Tô Song Song xong, nhớ tới bây giờ cũng coi là một cô đơn liền nhiều cảm khái.

Hai trầm mặc ăn mì xong, Tô Song Song liền trở về. Vừa về tới căn phòng trống rỗng, Tô Song Song liền cảm thấy mệt mỏi, cô dựa cửa, ngây ngốc ngẩn một mạch đến tận buổi tối.

Âu Dương Văn Nhân bàn ăn, chén đĩa vô cùng sạch sẽ, thì chút nhăn lông mày . Hắn tự tay xoa xoa lòng , kiềm chế cảm giác khó chịu, nhanh chóng lấy một lọ thuốc từ trong lồng ngực, khi uống xong cái loại cảm giác khó chịu mới dịu một chút.

Hắn hừ lạnh một tiếng:

"Đời ngươi cũng đừng nghĩ thể nữa."

Một tháng trôi qua, Tô Song Song ở chỗ an tĩnh dưỡng thai, cùng với Âu Dương Văn Nhân cũng trở nên thiết. Hôm nay Tô Song Song ở nhà loay hoay nghịch điện thoại di động.

Cô vẫn gửi tin nhắn cho Chiến Hâm, Tô Song Song báo tin bình an nhưng sợ cái tin nhắn gửi thì liền bại lộ chỗ ở của .

"Đông đông đông!"

Ba tiếng gõ cửa, Tô Song Song là Âu Dương Văn Nhân đến liền để cho .

"Song Song, một tuần nữa Mỹ . Không cô cũng xuất ngoại , cùng luôn . Tiếng Anh của , cũng coi như thể chiếu cố lẫn ."

Tô Song Song ma sát chiếc điện thoại di động, quyết định chắc chắn , ánh mắt cô liên tục d.a.o động. Mặc dù quyết định là sẽ xuất ngoại nhưng đáy lòng như cũ buông bỏ Tần Mặc.

"Tôi... Tôi đang nghĩ khi nên gặp một bạn cũ ."

Tô Song Song xong lật qua lật điện thoại di động, do dự quyết.

"A, đúng . Tôi thấy mấy ngày nay cô luôn buồn bực, nơi mấy tờ báo, cô xem qua một chút ."

Âu Dương Văn Nhân đem tờ báo trong tay lấy , tiêu đề trang đầu chiếm bộ cả trang bìa.

"Bây giờ tiền thật là hoa tâm (1)..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-hong-hon-su-phai-lam-nu-chinh/chuong-359.html.]

Âu Dương Văn Nhân lướt qua nam nhân trang bìa, để ý tới thuận miệng .

Tô Song Song theo bản năng thoáng qua bức ảnh trang bìa, lập tức liền sửng sốt một chút, nhanh chóng đem tờ báo giơ lên đến mắt. Khi thấy nam nhân bức ảnh cùng với một phụ nữa khác của , trái tim của Tô Song Song vẫn nhịn chậm một nhịp.

"Không nghĩ tới ở tỉnh khác cũng thể lên tiêu đề trang bìa tờ báo của tỉnh a, còn là một hoa hoa tin tức. cái vị Tần tổng thật lạnh lùng, nghĩ tới là vẫn thích loại ngôi xinh ."

Âu Dương Văn Nhân tựa hồ sự khác lạ của Tô Song Song, xoay rót nước, tùy ý tiếp.

Tô Song Song hốt hoảng lật ngược tờ báo, khi thấy tờ báo là hôm nay mới phát hành thì nhất thời cảm thấy đầu bắt đầu đau nhức, trong nháy mắt tầm cũng liền trở nên mơ hồ.

Hóa trong lòng Tần Mặc cô cũng hơn gì những , cô cắn chặt răng, nắm thật chặt tờ báo khiến nó phát một tiếng vang lớn. Âu Dương Văn Nhân tựa hồ như mới chú ý tới sự kì lạ của Tô Song Song liền đầu cô.

"Cô làm ? Chỗ nào thoải mái, ở bụng ?"

Âu Dương Văn Nhân kêu lên một tiếng, vội vàng tới đỡ Tô Song Song, để cho cô xuống.

Âu Dương Văn Nhân đem tờ báo tay Tô Song Song lấy xuống, ai là Tô Song Song gắt gao giữ chặt nó như , giật giật một chút thì cô mới buông lỏng .

"Cô làm ? Cô đang mang thai đấy, thể đừng đùa . Bây giờ đưa cô tới bệnh viện."

Âu Dương Văn Nhân đem Tô Song Song đỡ dậy, nhưng Tô Song Song bắt lấy cánh tay của Âu Dương Văn Nhân giữ .

Cô đè nén sự d.a.o động trong lòng, tận lực để cho bình tĩnh :

"Không gì, chẳng qua là khí trời mới ấm trở , chút thích ứng . Văn Nhân, ăn mì chua cay, thể giúp mua một phần ?"

"A? Được! Ta bây giờ, cô chuyện gì thì nhớ gọi điện thoại cho ."

Mấy ngày nay Tô Song Song trở nên thèm ăn, Âu Dương Văn Nhân thường xuyên giúp Tô Song Song mua đồ, cho nên cũng trở thành thói quen .

"Không chuyện gì, cám ơn ! Tiền vẫn ở trong lon ngoài cửa."

Tô Song Song xong đưa tay chỉ cái ống ở cửa. Cô và Âu Dương Văn Nhân mặc dù cũng khá , nhưng mà tiền nong vẫn như cũ rõ ràng, đây cũng là điều kiện để Tô Song Song tiếp nhận ý của Âu Dương Văn Nhân.

Âu Dương Văn Nhân , Tô Song Song liền nhanh chóng cầm tờ báo nhăn đến trong tay mở . Nhìn Tần Mặc ở phía hết thảy đều bình yên, vẫn cùng ngôi xinh tạo scandal, mắt cô đều trở nên mơ hồ thấy gì nữa, tất cả đều nước mắt che .

Âu Dương Văn Nhân thoáng qua một bác gái tạp vụ đang canh chừng ngoài hành lang, về phía cầu thang an bên cạnh, bác gái tạp vụ liền vội vàng theo .

"Hai ngày thăm dò , để cho Tiểu Văn bên đút lót cho phía sân bay, chỉ cần nước ngoài thì bọn họ liền cách nào tìm ."

Âu Dương Văn Nhân một bên xuống, một bên tùy ý phân phó .

Bác gái tạp vụ lập tức gật đầu một cái, vẻ thật thà trong mắt nháy mắt liền biến mất , đó là một mảnh khôn khéo.

Tô Song Song ngoài cửa truyền tới tiếng động liền vội vàng xoa xoa khóe mắt của , đem nước mắt lau sạch. Âu Dương Văn Nhân bưng mì chua cay đến, thoáng qua Tô Song Song vội vàng tới.

"Cô làm ? Có bệnh viện bây giờ ?"

Vân Mộng Hạ Vũ

Âu Dương Văn Nhân đem mì chua cay đặt ở bàn bên cạnh. Tô Song Song lắc đầu một cái, cầm lên bát mì chua cay bên cạnh lên ăn.

Âu Dương Văn Nhân cố ý một cái, tờ báo mới nãy vẫn còn ở tay Tô Song Song thấy , cũng hỏi tới. thấy phản ứng của Tô Song Song, trong lòng cảm thấy phần ngụy tạo báo chí hẳn là có tác dụng.

Tô Song Song ăn xong mấy miếng, mới đè xuống nước mắt, cô ngẩng đầu hướng về phía Âu Dương Văn Nhân miễn cưỡng một tiếng, :

"Không gì, chỉ là mới đói liền chút khó chịu, nghĩ tới mang thai tính cách đổi kỳ quái như thế."

"Cô chuyện gì là ." Âu Dương Văn Nhân xong thì ở bên cạnh Tô Song Song bên cạnh, thấy cô ăn ngon miệng thì cũng gì nữa, lẳng lặng chờ đợi.

Tô Song Song ăn xong một miếng mì chua cay cuối cùng liền buông đũa trong tay xuống, ngừng một chút rốt cuộc mở miệng:

"Anh chừng nào thì ? Tôi cùng nước ngoài, quá làm phiền ?"

"Làm thể! Hai hùn vốn, ăn uống cũng ngon. Hơn nữa, sang đấy nhà ở cũng tiện nghi hơn."

Âu Dương Văn Nhân xong liền hướng Tô Song Song một tiếng, che giấu tiểu tâm tư của chút nào, nhưng càng như càng khiến cho Tô Song Song chút áp lực nào.

"Vậy vẫn làm phiền . Anh coi khi nào thì ?"

Nếu như thể thì Tô Song Song cung ở chỗ ngây ngô mỗi ngày, ở tại quốc gia ngây ngốc thỉnh thoảng thấy Tần Mặc cùng phụ nữ khác ở bên , cái đó giống như một nhát d.a.o đ.â.m tin cô .

"Có xảy chút đổi, mới nhận một cuộc điện thoại là cuối tháng , còn tới một tuần lễ nữa. Cô thể ?"

Âu Dương Văn Nhân thấy Tô Song Song vội vã xuất ngoại, cũng chính là mong của nên tự nhiên.

"Cũng . Tôi cũng nhanh chóng xuất ngoại một chút. Chẳng qua là tiện mua vé máy bay lắm, thể giúp ?"

"Được, chỉ là một cái nhấc tay thôi. Vậy thì chuyện xuất ngoại sẽ do an bài, cô cứ an tâm dưỡng thai là , phòng thuê bên là phòng kép, mặc dù là một căn nhà nhưng chia thành hai căn phòng nhỏ, chúng vẫn là ở cách vách với ."

"Cám ơn."

Tô Song Song xong việc nhà ở cũng giải quyết liền thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt Âu Dương Văn Nhân càng thêm cảm kích.

"Không cần cảm ơn, chúng cũng là hỗ trợ đôi bên cùng lợi thôi."

Âu Dương Văn Nhân xong khẽ mỉm :

"Tôi gần đây đều ăn cơm cô làm, nghĩ tới tách liền cảm thấy đấy. Lần thì , vẫn thể làm hàng xóm!"

Trước khi xuất ngoại , Tô Song Song liền dùng điện thoại di động của gửi cho Chiến Hâm một tin nhắn bình an ngắn, đó Liền đem thẻ điện thoại di động ném .

Một tuần , Tô Song Song sự che chở của thủ hạ Âu Dương Văn Nhân, tránh tầm mắt của đám Tần Mặc đến nước Mỹ.

Hơn nữa Tô Song Song cùng Âu Dương Văn Nhân vẫn như cũ ở cách vách, thời gian lặng lẽ trôi , Tô Song Song cũng còn nhận bất kỳ tin tức gì liên quan đến Tần Mặc nữa.

***

(1) Hoa tâm: đa tình, đào hoa.

Loading...