Làm hỏng hôn sự phải làm nữ chính - Chương 346
Cập nhật lúc: 2024-10-02 22:50:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Song Song lập tức dừng bước , khéo léo thu tay , hướng về phía Tần Dật Hiên một tiếng xin . Tần Dật Hiên liếc mắt Tần Mặc một cái, đầu thừa dịp thời điểm Tần Mặc lôi cổ áo Tô Song Song, liển đưa tay vuốt vuốt đầu Tô Song Song, đó thừa dịp khi Tần Mặc còn kịp nổi cáu, liền mở cửa ngoài.
Tần Dật Hiên , Tô Song Song nhất thời cảm thấy lưng một áp lực lớn. Thấy Tần Mặc vẫn chịu thu hồi bàn tay đang nắm lấy cổ áo của cô , cô liền chậm rãi đầu .
Tô Song Song buồn bã Tần Mặc, chột :
"Cầu xin bệ hạ tha mạng! Nô tì sai !"
Tô Song Song xong còn cúi hành lễ một cái, giống hệt như ở trong cung đình.
"..."
Tần Mặc nhất thời cảm thấy mặt là một mảng mây mù lớn. Bàn tay của đang lôi kéo phía cổ áo Tô Song Song dần dần dời , cuối cùng đặt ở đầu Tô Song Song, vò loạn một hồi.
Đợi đến Tần Mặc cảm thấy mùi vị của Tần Dật Hiên để đầu Tô Song Song nữa thì trong lòng mới cảm thấy thư thái. Anh thu tay , xoay ở ghế sa lon, tiếp tục sách của .
Tô Song Song tại chỗ, vẫn nhúc nhích, cô cắn răng quệt mồm, đưa tay gãi gãi cái đầu của lúc gần giống, gần thành, gần bằng cái ổ gà , trong lòng bày tỏ sự oán niệm sâu.
"Trong nồi còn canh gà dành cho em đó, một lát nữa thì ăn khuya!"
Tần Mặc vẫn ngẩng đầu lên, một câu vẻ để tâm lắm, đầu xem điện thoại di động những tiểu mục đầu tư của .
Tô Song Song thấy trong nồi đồ ăn ngon, trong nháy mắt liền vểnh tai lên, cũng quên luôn vẫn đang còn oán giận Tần Mặc, vội vàng tiến trong phòng bếp, một chút trong nồi canh gà đang hầm cách thủy.
"A Mặc, đây là đầu tiên hầm súp gà ?"
Tô Song Song màu sắc nồi canh gà, thật sự là ăn , nhưng cô nôn nóng, Tần Mặc từng làm món ăn bao giờ mà!
"Mới làm dựa theo thực đơn, nếm thử một miếng, mùi vị cũng thể chấp nhận !"
Khi Tần Mặc lời , Tô Song Song thể kiềm chế nữa, cô múc một muỗng nếm thử một miếng, trong nháy mắt gương mặt vẻ buồn bã.
Mùi vị súp như mà còn là còn thể chấp nhận . Vậy cô làm những thứ chẳng là liệt hàng ngũ thể ăn ! Tô Song Song bẹt miệng, uống một hớp, nét mặt chảy .
Thế thật sự là so với làm tức c.h.ế.t ! Tần Mặc thế nào mà làm cái gì chỉ cần một lượt lên tay nhanh như , hơn nữa còn làm như nữa chứ! Tô Song Song nhịn lầm bầm một câu:
"Cái tướng của sắp tới coi như làm đầu bếp, đoán chừng cũng sợ c.h.ế.t đói ."
Lúc Tần Mặc lúc thấy ở trong điện thoại di động, đột nhiên phát hiện Bạch Tiêu mà niêm phong tất cả của . Tần Mặc thử một chút, thở phào một cái, thuận tay ném điện thoại di động sang lên ghế sa lon ở bên cạnh.
"Xem thật sự làm đầu bếp thôi!"
Tần Mặc lầm bầm một câu theo Tô Song Song vẻ chút để ý gì. Lỗ tai nhỏ của Tô Song Song dựng lên, nhưng mà vẫn thể gì, vội vàng tiến tới.
Tô Song Song liếc mắt Tần Mặc, từ lưng cô vòng tay quanh cổ của , ghé sát mặt gần sát mặt của Tần Mặc, cánh tay khẽ dùng sức, bắt đầu ép hỏi:
"Anh mới cái gì đó? Nhỏ giọng như , hề giống như tính cách của một chút nào hết, ! Không chịu nhận tội..., trực tiếp sẽ hành quyết ngay tại chỗ!"
Tần Mặc trực tiếp xoay , kéo Tô Song Song từ phía . Tô Song Song chỉ cảm thấy một cuộc trời đất lật chuyển, choáng váng đầu hoa mắt, thời điểm lấy tinh thần thì thấy đang ghế sa lon, thể áp hình của Tần Mặc.
Tần Mặc Tô Song Song, lộ biểu cảm gì : "Em hành quyết như thế nào đây?"
"Cái đó... Không gì! ! Có gì!"
Tô Song Song hốt hoảng hướng bên cạnh, ha hả đùa cho qua, nhưng đúng là cô nhớ tới chuyện quan trọng.
Tần Mặc thấy Tô Song Song nghiêm túc, chống đỡ nhổm dậy, xuống ở bên cạnh cô. Tô Song Song vội vàng móc từ trong túi áo ba chiếc thẻ tín dụng, đặt ở bàn.
Tô Song Song cầm lấy tất cả mấy chiếc thẻ đẩy về hướng Tần Mặc ở bên , :
"A Mặc, chỗ nguyên vốn cũng là tiền của , những tiền mặt em giữ để chi dùng trong nhà, còn quyền hành đối với tiền còn dư đây em liền giao cho !"
Tần Mặc ba chiếc thẻ tín dụng bàn, túm tất cả đẩy trở về phía Tô Song Song bên , tâm tình chút biến động, trả lời:
"Truyền thống của nhà chúng tài chính là do vợ quản nghiêm, tiền cứ giao cho em là nhất."
"..."
Tô Song Song tiến tới, còn điều gì, Tần Mặc vuốt vuốt đầu của cô, dậy, về hướng cửa :
"Anh ngoài giải quyết chuyện của công ty một chút, em cứ chờ đợi ở nhà là ."
"A! Hả?" Thời điểm Tô Song Song phản ứng kịp, thì Tần Mặc mang giày ngoài. Tô Song Song lặng ở ghế sa lon, ba chiếc thẻ tín dụng để mặt bàn , chút mơ hồ.
Tâm tình của cô xuống thấp, cầm ba chiếc thẻ tín dụng lên, quơ quơ, đó co rúc hình thành một đoàn, kiềm chế sự suy nghĩ, hẳn là là do làm quá mức, nên gây tổn thương tới lòng tự trọng của Tần Mặc đó chứ?
Tô Song Song kêu ai da một tiếng, nắm chặt ở ghế sa lon lăn qua lộn . Trong chốc lát cô dừng , qua căn phòng chút trống trải quá mức, tính toán sẽ mua một chút đồ vật qua internet để cho căn phòng ấm ấp thêm một ít.
Tần Mặc khỏi nhà trọ, khi tới lầu , cách vị trí đình nghĩ mát xa, lấy điện thoại gọi một cuộc điện thoại cho Bạch Tiêu.
Bên đầu điện thoại vang lên mấy tiếng thì đường dây nối. Lần đầu tiên Bạch Tiêu giỡn với Tần Mặc, cũng lời , chỉ thoang thoáng tiếng thở hào hển của ở đầu bên , chứng tỏ rõ ràng đang .
“Rốt cuộc chuyện gì?”
Tần Mặc phiền muộn lấy một điếu t.h.u.ố.c lá , lấy bật lửa bật “tách” một tiếng, châm điếu t.h.u.ố.c lá đang ngậm trong miệng.
“Không chuyện gì quan trọng lắm, chẳng qua là ông cụ để di ngôn, nhất định là thể để kết hôn với nhà họ chiến mà thôi!”
Làm náo loạn như hai ngày, Bạch Tiêu cảm giác cả đặc biệt mệt mỏi. Anh bệ cửa sổ, bàn tay theo bản năng sờ bao t.h.u.ố.c lá bên cạnh, nhưng mà bao t.h.u.ố.c lá trống rỗng.
“Cậu coi thành Tô Song Song ?”
Tần Mặc hít một t.h.u.ố.c lá thật sâu, rõ ràng tin những gì Bạch Tiêu , tăng thêm một câu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-hong-hon-su-phai-lam-nu-chinh/chuong-346.html.]
“Hai ngày nay làm loạn như thế là đủ , sự kiên nhẫn của chỉ giới hạn.”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Làm loạn!” Bạch Tiêu nhướng chân mày lên, mang theo một chút khiêu khích :
“Tất cả đại sự của công ty hết thảy do quyền quyết định, Tần Mặc thử xem nếu quả thật đuổi khỏi công ty, biện pháp khác chăng?”
“Cậu đừng quên, đóng cùng với , cùng mối giao hảo với !”
Trước quả thật Bạch Tiêu và Tần Mặc là cùng chung một phe, hai bọn họ ngoại trừ trao đổi phụ nữ , còn tất cả chuyện đều phân .
“Cậu cảm thấy thật sự quan tâm công ty ?”
Tần Mặc hỏi ngược một câu, Bạch Tiêu liền im lặng. Quả thật cho tới bây giờ Tần Mặc đều quan tâm đến chuyện của công ty, mà chiếu theo năng lực của thì Đông Sơn tái khởi (*) cũng là chuyện thể nào.
“Từ nhỏ đến lớn, cho tới bây giờ cũng từng ngoan ngoãn lời ông cụ lấy một câu! Tiểu Mặc thể lời ông cụ một cuối cùng ? Ông cụ tuyệt đối sẽ hại !”
Bạch Tiêu thấy cứng Tần Mặc thông, liền bắt đầu chuyển sang chiêu bài tình, mà cũng cảm động, nhưng đầu dây bên hề phản ứng gì.
“Cậu điện thoại ?”
Bạch Tiêu nghiêm chỉnh bất quá ba câu, còn mở miệng giọng điệu bi thương xong, chỉ trong nháy mắt thấy gì nữa.
“Nếu từ đến giờ cũng từng lời, thì cũng kém.”
Bạch Tiêu liền tức giận đá một cước ở bệ cửa sổ.
Cơn tức phát cú đá của làm cho chân đau, Bạch Tiêu đau đến nổi rên lên một tiếng, trong chốc lát mới chậm rãi phát hiện sống ! Anh xoa xoa chân của , hầm hừ một câu: “Vậy thì cứ ở đó mà chờ đại chiêu !”
Ai Bạch Tiêu còn hết, đầu bên điện thoại Tần Mặc kiên nhẫn tiếp, trực tiếp cúp máy luôn . Bạch Tiêu trong máy tiếng âm báo chuông điện thoại đang bận, sửng sốt một chút, ngay đó giận đến vò đầu bứt tai, hận thể lập tức tìm Tần Mặc để đơn đấu ( đấu một )
Cũng lúc , Tần Mặc thể tôn trọng Boss tà ác , ở chỗ đó túm cái gì thì túm!
Tần Mặc ở bên ngoài hóng gió thổi một chút, suy nghĩ trong chốc lát, cuộc sống bây giờ tuy phong quang như , nhưng phá lệ chân thật. Anh cảm giác cũng nên tìm một công việc, để cuộc sống hiện tại của thể yên tĩnh định .
Tần Mặc ngoài, Tô Song Song rối rắm trong chốt lát cũng thông suốt. Cô mua xong một đồ dùng thiết yếu, suy nghĩ một chút, tính toán xem website công việc đơn giản một chút , chẳng qua cô lên mạng liền phát hiện mà liệt danh sách đen !
Tô Song Song tức giận đến cắn răng, lục soát ID của Tần Mặc, ai một như má, mang dang Mặc đại thần, đại danh đỉnh đỉnh như thế, mà cho danh sách đen, đó tìm một cái lý do rách nát lôi kéo cô danh sách đen.
Tô Song Song tức giận, túm lấy cái điện thoại ném sang bên cạnh, suy nghĩ một chút vẫn nhịn xuống, gọi điện thoại cho Bạch Tiêu, bằng cô thể nhịn mà chửi mắng mất.
Tô Song Song thở hào hển nữa ngày, vẫn thể bình phục thì điện thoại đột nhiên vang lên. Cô đầu là Tô Mộ gọi tới, cô tưởng rằng Tô Mộ đánh rơi thứ gì ở đây nên vội vàng tiếp thông.
“Song Song! Xảy đại sự !”
Tô Mộ thấy điện thoại tiếp thông liền lập tức rống lên, làm cho Tô Song Song cũng hét lên nho nhỏ, dọa sợ liền trở giọng địa phương: “Gào cái gì!”
“Tất cả kế hoạch bản thảo của em đều niêm phong , tài khoản cũng kéo danh sách đen . Chỉ cần là bản thảo chứng nhận là phận của em đều thu, em , ngay cả lấy phận của chị đều quăng cần! Đây tuyệt đối là do cái đồ đê tiện Bạch Tiêu đó làm .”
“!”
Cho dù Tô Song Song do Bạch Tiêu động tay chân nhưng vẫn hành động kính đáo của làm kinh hãi như cũ. Cô kinh ngạc lập một câu:
“Ngay cả chị cũng !”
“Chị xem chỉ cần là quen của em thì đều sẽ ! Ngay cả những bức vẽ mang đặc điểm riêng của em cũng liệt loại bỏ ! Anh chính là …”
Tô Mộ đến đây thì đột nhiên tiếp nữa.
Bạch Tiêu đây chính là ngăn chặn khả năng vẽ manga của Tô Song Song, trở thành họa sĩ vẽ tranh manga xuất sắc nhất, cùng độ cao giống như Mặc đại thần, chính là ước mơ từ nhỏ của Tô Song Song. Hôm nay sự thật tàn khốc như , Tô Mộ cũng đành lòng .
“Bạch Tiêu mà thể tuyệt tình như !”
Trong lòng Tô Song Song thật là chút sợ hãi. Cô bây giờ thiếu tiền, sống mười năm tám năm cũng cần lo lắng, hơn nữa nếu như thật sự thể sống nổi, cũng thể đến tìm trai cô cầu cứu trợ.
mà cho dù thế nào cô cũng ngờ Bạch Tiêu thể đánh chủ ý lý tưởng của cô! Trong lúc nhất thời Tô Song Song ứng phó, nên như thế nào tâm tình giờ phút của hỏng mất !
“Song Song! Em tỉnh táo! Tỉnh táo.”
Tô Mộ cảm thấy bầu khí bên của Tô Song Song chút đúng lắm, liền khuyên Tô Song Song một câu, đột nhiên nhớ tới:
“Có Tần Boss cũng ở trong nhà đúng , em tỉnh táo .”
“Không ! Chuyện cũng đừng nên với .” Vừa nhắc tới Tần Mặc, Tô Song Song liền một câu, xong thì trong lòng chút sợ.
Tô Mộ xong Tô Song Song định đem chuyện với Tần Mặc tiên, đột nhiên nhíu mày, theo bản năng hỏi một câu:
“Song Song! Chuyện gạt thì gì đây! Em thể nghĩ biện pháp ?”
“Không gì, chỉ là lúc em A Mặc vì chút chuyện ý nghĩa của em mà phiền lòng nữa.”
Tô Song Song siết chặt chiếc điện thoại trong tay, đóng máy vi tính .
“Em sợ vì mà tìm Bạch Tiêu ? mà sớm muộn gì cũng thôi, đây biện pháp ?” Tô Mộ hận thể rèn sắt thành thép , lên tiếng trách cứ Tô Song Song một câu.
Tô Song Song bên lặng yên lên tiếng, cô thật sự làm khó Tần Mặc thêm nữa, hiện tại bây giờ cuộc sống của hai bọn họ thể yên một thời gian.
nếu Tần Mặc tìm Bạch Tiêu thì thật sự sẽ làm cho ồn ào rạn nứt, thể nào thể hòa hoãn yên sống tiếp nữa! Mới Tần Mặc ngoài, cô thể thấy tâm tình của đang rơi trạng thái mất mát, lúc cô tưới thêm dầu lửa nữa.
“Tô Mộ, chị chớ xen chuyện nữa nhé! Không ai nhận tranh mamga của em nữa cũng hết, thật sự !”
***
(*) Đông Sơn tái khởi hoặc Đông Sơn phục khởi: Đông Sơn là một địa danh thuộc tỉnh Triết Giang, câu thành ngữ gắn liền với một điển tích: Đời Đông Tấn, Tạ An về ở ẩn ở Đông Sơn, triều đình nhiều mời ông làm quan, song ông điều từ chối. Ông là danh sĩ bật nhất của Trung Nguyên nổi danh phong lưu nên nhiều đương thời đem lòng hâm mộ. Do đó về thường dùng điển cố Đông Sơn để chỉ nơi ẩn cư hoặc việc ẩn cư của các bậc danh sĩ. Về Tạ An xuất chính, làm quan đến chức Tư Đồ nên về thường dùng từ Đông Sơn tái khởi hoặc Đông Sơn phục khởi để chỉ một lấy thanh thế là ngày nay dùng cho những võ đài chính trị hoặc tạo dựng sự nghiệp.