Làm hỏng hôn sự phải làm nữ chính - Chương 262
Cập nhật lúc: 2024-10-02 13:15:59
Lượt xem: 1
“Chị họ, em thấy một người là được rồi, lát nữa.. Lát nữa Tần Mặc sẽ tìm em!” Tô Song Song thật vất vả ứng phó một lần, lại sắp tới thêm một người, cô chột dạ!
“Cậu ta? Sợ cậu ta làm gì? Nếu cậu ta gọi điện thoại tới, em cứ nói với chị!” Chiến Hâm nói đến chỗ này, đột nhiên nhớ ra điều gì, lấy điện thoại di động trong túi xách ra, đặt lên bàn.
“Thiếu chút nữa bị em lừa dối! Điện thoại của em đã tắt máy, cậu ta có thể đi đâu tìm em, em cứ đàng hoàng ngây ngô ở đây đi!” Chiến Hâm nói xong, đứng lên, nhìn ra ngoài cửa, chờ người kế tiếp tới gặp mặt.
Tô Song Song ai oán nhìn điện thoại di động Chiến Hâm đặt trên bàn, rất muốn lấy tới mở máy, lập tức gọi điện thoại cho Tần Mặc, báo cáo tình huống của mình.
Nhưng mà Chiến Hâm đứng ở đằng kia, nhìn dáng vẻ đôi tay chống nạnh, rõ ràng cơn giận còn sót lại chưa tiêu, cô thật sự không định nhổ lông trên lưng con cọp, rõ ràng là muốn chết!
Cô nhìn đồng hồ, đoán chừng mười phút, không, năm phút đồng hồ thì có thể giải quyết người tiếp theo, nghĩ như vậy, Tô Song Song liền bình tĩnh, hiện giờ chỉ cầu mong chính là một đóa hoa tuyệt thế, có thể khiến cho cô đánh nhanh thắng nhanh.
Tô Song Song không thể không bội phục hiệu suất của Chiến Hâm, mới đợi năm phút đồng hồ, vị nam xem mắt thứ hai đã tới cửa, Tô Song Song thấy nụ cười dịu dàng đầy mặt Chiến Hâm, nghĩ thầm có thể là một nhân vật lớn tới.
Cô ngẩng đầu lên vừa nhìn, trong nháy mắt chói mù mắt Khorium mắt chó nhỏ *, quả thật là một đóa hoa tuyệt thế! Nhưng mà ai có thể nói cho cô biết, người đàn ông có dáng dấp không theo trào lưu này rốt cuộc nhô ra từ chỗ nào không!
(*) Khorium: một loại khoáng thạch quý trong game Warcaft, Khorium mắt chó là thuật ngữ game, chỉ nhìn thấy thứ gì đó khiến người ta chấn động đến làm mù con mắt.
Chỉ thấy đối phương một đầu tóc xù dài, áo khoác da đinh tán phong cách Rock, người đàn ông này còn trang điểm bọng mắt đen thui, hai tay nhét vào túi, lảo đảo đi tới.
Tô Song Song vội vàng cúi đầu nhìn ba bức hình mình vừa tùy tiện chọn, bức thứ hai chính là anh ta, Tô Song Song nhắm mắt lại hít vào một hơi thật sâu, quả thật là người xui xẻo, uống nước lạnh cũng mắc răng.
“Cái đó... Chị họ, người này hơi... Em... Không tiếp nhận nổi!” Tô Song Song thấy người ta còn chưa đi tới đây, vội vàng xin tha.
Chiến Hâm vẫn mặt mày tươi cười nhìn đối phương, lại hạ thấp giọng giải thích với Tô Song Song: “Chị biết đứa nhỏ này, đi du học ở Ý, cực kỳ có phong độ quý ông, của cải hùng hậu, mặc dù ăn mặc hơi khác người, nhưng nhất định có thể có tiếng nói chung với các bức tranh manga của em.”
“...” Tô Song Song còn định nói tiếp điều gì đó, không theo trào lưu này đã đi tới, lên tiếng chào hỏi, tự nhiên ngồi trên ghế, hai chân vắt chéo thật sự vô cùng có cá tính.
Chiến Hâm hiển nhiên rất hài lòng với không theo trào lưu này, Tô Song Song thật sự muốn hỏi Chiến Hâm, có phải thẩm mỹ của chị khiến đàn ông cặn bã bên người tàn phá hầu như không còn rồi không.
Bọn họ ở cùng chỗ nói đôi câu, Chiến Hâm để thời gian và không gian đơn độc lại cho bọn họ, Tô Song Song thở phào nhẹ nhõm trong lòng, Chiến Hâm vừa đi, cô dễ giải quyết rồi.
Không theo trào lưu đối diện vừa thấy Chiến Hâm đi, hình như cũng tự tại rất nhiều, anh ta rướn người lên, quan sát Tô Song Song từ trên xuống dưới một chút.
Dáng vẻ người này giống như lưu manh, nói chuyện khá lịch sự: “Dung mạo của em rất đẹp, giống như ánh mặt trời, ấm áp tầm mắt của anh.”
“!” Tô Song Song sợ hết hồn, không hổ là đi du học ở Ý, miệng tên không theo trào lưu này thật ngọt, còn mặt trời, cô là ánh trăng!
“Ặc... Thật đáng tiếc, thật ra thì tôi đã kết hôn rồi, lần này chị họ tôi không hiểu tình hình ra sao, cho nên xin lỗi!” Tô Song Song đứng dậy cúi đầu một cái.
Đợi đến khi cô đứng thẳng người lên, nhìn đối phương cũng đứng theo, hình như không có ý tức giận, chỉ có điều cặp ánh mắt lóe xanh kia lại nhìn chằm chằm vào cô, trong mắt mang theo nụ cười dịu dàng.
“Vậy thì thật đáng tiếc, chỉ có điều tôi rất muốn biết rõ rốt cuộc là ai có vận may ba kiếp như vậy, có thể lấy được ngài cô gái xinh đẹp!”
“!” Tô Song Song thật sự bị giật mình, cô nhìn từ trên xuống dưới, âm thầm quan sát cẩn thận thằng nhóc ăn mặc không theo trào lưu đối diện này một chút, thật sự không có cách nào liên hệ ngôn ngữ quý ông với cách ăn mặc của anh ta.
“Cái đó... Chắc ngài không có khả năng biết anh ấy, anh ấy chỉ là một nhân vật nhỏ!” Tô Song Song thấy đối phương cũng không hẳn là người không phân rõ phải trái, thần kinh một mực căng thẳng cũng thả lỏng, nói chuyện cũng thoải mái hơn nhiều.
Đối phương cũng nở nụ cười theo Tô Song Song, đưa tay túm lấy tay Tô Song Song, nói; “Chẳng qua nếu ngài có thể cho tôi một cơ hội, chúng ta cũng có thể thử ngoại tình một chút!”
Lúc này Tô Song Song hoàn toàn sợ ngây người, cái miệng nhỏ nhắn há to thành hình chữ O, tròng mắt suýt trừng ra ngoài, cô coi như không cách nào hiểu được người trẻ tuổi bây giờ rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì rồi!
Không theo trào lưu này nói xong, cúi đầu định hôn lên mu bàn tay cô, Tô Song Song đang định rút tay về, đột nhiên có hai bàn tay to lớn túm được che trên mu bàn tay của cô, vừa dùng lực khiến tay người không theo trào lưu này bỏ tay ra.
Tô Song Song vừa nhìn bàn tay thon dài khớp xương rõ ràng kia, hơi sửng sốt, ngay sau đó trái tim bắt đầu thình thịch thình thịch nhảy dựng lên, lúc này không phải bởi vì kích động, mà bởi vì sợ hãi!
Cô chậm rãi quay đầu lại, nhìn vẻ mặt mang theo chút băng giá của Tần Mặc, hiện giờ cô thật hận không tìm được một cái lỗ để chui xuống!
Tần Mặc đưa tay ôm cả eo Tô Song Song, tuyên bố chủ quyền của mình, hiện giờ Tô Song Song đuối lý! Không dám nhúc nhích, cứ yên lặng vùi trong n.g.ự.c Tần Mặc, như chim nhỏ nép vào người.
Tần Mặc nhìn lướt qua người không theo trào lưu đối diện, ánh mắt quyết đoán, trong giây lát miểu sát * anh ta, không theo trào lưu này nhận ra trong nháy mắt, Tần Mặc là ông xã của Tô Song Song.
(*) miểu sát: chỉ với tính ưu thế áp đảo một chiêu trí mạng hoặc trong thời gian cực ngắn (ví dụ như một giây) giải quyết đối thủ. Từ này xuất phát từ game online, hình dung g.i.ế.c một người trong game chỉ trong nháy mắt. Trong nháy mắt này không khống chế chỉ trong một giây, chỉ cần ra tay bất ngờ nhanh chóng đánh c.h.ế.t đối thủ, cũng coi là miểu sát. (Theo baike)
Anh ta cười ha ha, đưa tay gãi đầu mình, sau đó nhún vai một cái, ý bảo không có chuyện gì của anh ta rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/lam-hong-hon-su-phai-lam-nu-chinh/chuong-262.html.]
Tần Mặc vốn lười phải nói hơn một câu với người không liên quan, anh ôm Tô Song Song định ra ngoài, Tô Song Song sực nhớ ra điều gì đó, một phát túm lấy tay Tần Mặc.
Bây giờ Tần Mặc còn đang nổi nóng, cúi đầu nhìn Tô Song Song cũng không nói gì, Tô Song Song thật sự định giả bộ làm người chết! Nhưng mà chuyện như vậy không thể không nói!
Cô thận trọng cười làm lành, còn giấu đầu lòi đuôi giải thích một câu: “Cái đó... Em chính là giúp đỡ bạn bè, người bổ sung, em đã nói với anh ta em có ông xã rồi!”
Tô Song Song chính là không dám nói Chiến Hâm lôi kéo cô tới xem mắt, nếu không với tính tình của Tần Mặc, tính toán với nhà họ Chiến không c.h.ế.t không nghỉ rồi!
Tần Mặc không nói gì, ánh mắt nhìn Tô Song Song vẫn lạnh nhạt như vậy, rõ ràng còn đang tức giận, cần vuốt đuôi.
“Điện thoại di động của em vẫn ở chỗ chị họ, chúng ta phải tìm chị ấy cầm về...” Tô Song Song rất không muốn để Tần Mặc nhìn thấy Chiến Hâm, nhưng ngày mai cô phải đi làm, không thể không có điện thoại di động!
“Cô ta ở đâu?” Tần Mặc rốt cuộc mở miệng nói chuyện rồi, chỉ có điều giọng điệu này vốn không thể được gọi là hữu nghị, Tô Song Song hơi hối hận, còn không bằng tối nay cô lén lút liên lạc với Chiến Hâm, để cho chị ấy trả điện thoại lại.
Chỉ tiếc Tô Song Song đã sớm lĩnh giáo, trên đời này không bán thuốc hối hận, lúc này Chiến Hâm đi toilet vừa đúng trở lại, thấy Tần Mặc tới, cô chợt nhíu mày, suýt chút nữa nhìn anh ta không vừa mắt.
Tô Song Song vội vàng quay đầu lại nháy mắt với Chiến Hâm, để cho chị ấy đừng tự vạch áo cho người xem lưng, ai biết lần trước Chiến Hâm bị kích thích gì ở chỗ Tần Mặc, nhất định phải gây ngược lại, đối nghịch với Tần Mặc.
Cô đi tới bên cạnh bọn họ, nhíu mày nhìn Tần Mặc, hừ lạnh một tiếng: “Sao cậu lại đến đây?”
Tần Mặc vốn không muốn để ý tới Chiến Hâm, nhưng hành động việc làm của cô ta, đã đụng chạm nghiêm trọng đến ranh giới cuối cùng của anh rồi, Tần Mặc nhìn về phía Chiến Hâm, trong mắt tràn đầy khinh thường, giọng nói lạnh lẽo: “Ông già mãi chưa c.h.ế.t nhà họ Chiến ra lệnh?”
Chiến Hâm vừa nghe lời này của Tần Mạc, sững sờ, ánh mắt hơi mơ hồ, Tần Mặc vừa thấy dáng vẻ này của cô ta, cũng biết mình nói đúng rồi, thái độ anh nhìn cô càng thêm khinh thường.
Tô Song Song nghe được mà như rơi vào trong sương mù, nhưng khi nhìn nét mặt Chiến Hâm, cảm thấy chuyện không đơn giản như vậy, cô định không mở miệng, mà yên lặng đứng bên cạnh Tần Mặc, lẳng lặng nghe.
“Chuyện giữa nhà họ Chiến và nhà họ Tần cũng không nên kéo cô ấy vào, nếu không mấy người đừng nghĩ tới có cuộc sống yên ổn.” Tần Mặc nói xong câu đó, trực tiếp ôm Tô Song Song còn không rõ tình huống bên trong ra ngoài.
Tô Song Song tâm tâm niệm niệm chính là điện thoại di động của cô! Vội vàng đưa tay về phía sau, vẫy vẫy: “Chị họ, điện thoại di động của em! Điện thoại di động!”
Tần Mặc lại trực tiếp vác Tô Song Song lên, bước nhanh ra ngoài, vốn không cho Tô Song Song cơ hội tiếp xúc thân mật với điện thoại di động của cô.
Vào trong xe, Tô Song Song vẫn còn băn khoăn điện thoại di động của mình, chỉ tiếc Tần Mặc ngồi bên cạnh cô thật sự quá mức nghiêm túc, cô không dám nhắc tới.
Tần Mặc túm lấy tay Tô Song Song, cúi đầu không biết đang nghĩ cái gì, Tô Song Song biết mình làm sai, cũng không dám lên tiếng, dáng vẻ cô vợ nhỏ khéo léo, để Tần Mặc sờ sờ mò mò một lúc.
Một lát sau, Tần Mặc mở miệng: “Đi siêu thị.”
“Cái gì?” Tô Song Song còn tưởng rằng bọn họ về thẳng nhà, sau đó cô phải tiếp nhận roi da nước ớt của Tần Mặc, không ngờ anh còn có thể đưa cô đi dạo siêu thị, thật sự được sủng mà kinh sợ.
Tần Mặc nhìn lướt qua Tô Song Song, dáng vẻ ngây ngốc này của cô, thật sự lười nói gì đó, nhưng thấy cô vẫn còn trợn trừng mắt nhìn mình, không nói cái gì, lại sợ cô phá nát đầu rồi vẫn không nghĩ ra.
“Cho dù cô ta trả điện thoại lại, cũng đừng dùng.” Tần Mặc do dự một lúc vẫn không nói suy đoán của mình ra ngoài miệng, anh định muốn dùng hết khả năng của mình để Tô Song Song vẫn sống ngây thơ như vậy.
Nhìn biểu hiện này của Chiến Hâm, đoán chừng nhà họ Chiến sẽ có mờ ám gì đó rồi, chỉ sợ điện thoại di động này do Chiến Hâm cố ý lấy đi, đoán chừng sẽ cài máy nghe lén hoặc máy xác định vị trí vào bên trong.
“Vì sao vậy?” Tô Song Song còn không rõ tình huống, chỉ có điều theo vòng sinh hoạt luẩn quẩn bình thường của cô, cũng sẽ không có nhiều chuyện lục đục với nhau như vậy, cô không nghĩ tới cũng là bình thường.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tần Mặc đảo mắt, lạnh lùng nói: “Đồ cô ta từng chạm tới, em không thể lại dùng!”
“...” Tô Song Song lập tức im lặng, nhưng lại không dám nói thêm cái gì, dù sao người ta hào phóng, đổi thì đổi đi!
“A Mặc... Xin lỗi!” Mặc dù Tần Mặc không nói gì, nhưng trong lòng Tô Song Song vẫn rất áy náy, chuyện này nếu đổi vị trí suy nghĩ một chút, đoán chừng cô cũng giận điên lên.
“Ừ.” Tần Mặc không có phản ứng đặc biệt gì, vẫn cúi đầu đưa tay sờ đầu Tô Song Song, đột nhiên anh cúi đầu một tay giữ chặt gáy Tô Song Song, hôn lên.
Vừa hôn triền miên, Tô Song Song lập tức mơ hồ, hai mắt trừng thật lớn, đã quên nhắm lại, Tần Mặc cũng trợn tròn hai mắt, hai người cứ trừng lớn mắt như vậy mà hôn hăng say.
Cuối cùng Tần Mặc không nhìn nổi, hơi hé ra, lạnh giọng nói: “Nhắm mắt!”
Tô Song Song lập tức như phản xạ có điều kiện, lập tức nhắm hai mắt lại, trái tim nhỏ bé thình thịch đập thật nhanh, hình như là một nụ hôn hơi trừng phạt, tiêu trừ ngăn cách vừa rồi gần như không còn.
Chỉ tiếc ý tưởng của Tô Song Song thật sự quá ngốc quá ngây thơ rồi, Tần Mặc hôn xong rồi, ôm eo Tô Song Song, lạnh lùng nói: “Trở về thu thập em!”
“!” Trong nháy mắt vẻ mặt Tô Song Song như đưa đám, chuyện hôm nay như vậy mặc dù cô là người tham dự, nhưng thật lòng không liên quan đến cô nhiều lắm!
Hơn nữa cô đã ngoan ngoãn nhận sai, chẳng lẽ đều cho anh chiếm hết tiện nghi, người này sao nhỏ mọn như vậy chứ! Cô nhịn không được suy nghĩ, chẳng lẽ tối nay thật sự muốn roi da, nước ớt?