Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Làm hỏng hôn sự phải làm nữ chính - Chương 24:

Cập nhật lúc: 2024-09-24 15:00:25
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nhìn cái gì!”

Tô Song Song cố gắng duy trì khí thế, trực tiếp xoay , đóng cửa , nhất là nên gặp Tần Mặc nữa, Tô Song Song ôm Tứ gia thích thú một vòng.

Tứ gia ở trong n.g.ự.c nàng rõ ràng vẻ vui. Đôi mắt màu lam long lanh như ngọc gắt gao chằm chằm ngoài cửa, vì thấy trai nên u oán, buồn chán, làm cho Tô Song Song cũng cảm thấy bàn tàn nhẫn.

——— ————-

Mấy ngày nay Tô Song Song lười biếng ở lì trong phòng, cả ngày chỉnh sửa bản thảo, mỗi ngày rà soát bao nhiêu bình luận, nhưng vẫn thấy bình luận của Mặc đại thần.

Tô Song Song càng xem càng cảm thấy thất vọng, nhịn gọi một cú điện thoại cho Tô Mộ. Tuy nhiên mới cầm điện thoại lên còn kịp gì, đầu vang lên tiếng gào thét của Tô Mộ, tiếng gào bởi vì tức giận, mà là bởi vì hưng phấn.

“ Song Song , cô đúng là tích đức mấy đời ! Bản thảo của cô Boss đích chấp nhận, Boss rằng cuối tuần gặp cô! Gặp trực tiếp đó! ”

“ Gì cơ ? Thật chứ? ”

Tô Song Song thật sự kích động, thiếu chút nữa thở nổi.

“ Song Song! Sự nghiệp của cô và đều phụ thuộc cơ hội , cô cuối tuần cố ăn diện cho mà tới công ty đấy! Trước cứ như , còn việc bận! Tạm biệt! ”

Tô mộ tay còn một đống hồ sơ, xong liền trực tiếp cúp điện thoại .

Tô Song Song nắm điện thoại trong tay, cứ thế thẳng phía , một lúc, cô mới chợt thét một tiếng chói tai, hưng phấn ở trong phòng hô tới hô lui, khiến cho Tứ gia dọa sợ, giương cặp mắt tròn trịa chằm chằm, gương mặt đầy phòng .

Tô Song Song khi la hét mệt mỏi, liền xoay một cái, ngã xuống chiếc giường nhỏ mềm mại của , nhưng vẫn nén hưng phấn trong lòng, bèn ôm chăn lăn qua lăn .

Tô Song Song nhịn nghĩ đến : quả thật cuộc đời của cô khi cách xa tiểu cầm thú, hết thảy đều trở nên thuận lợi, mấy ngày nay cô cũng làm sâu làm tổ trong phòng, tranh thủ đụng .

Chỉ chớp mắt , danh từ “cuối tuần” biến thành hôm nay. Tô Song Song sáng sớm thức dậy, hưng phấn ở trong phòng vòng vo tới lui mấy vòng mới bình tĩnh .

Cô lấy bộ váy một màu trắng thoạt hết sức thục nữ mà cô cố ý mua, diện ôm trọn dáng hợp cùng giày cao gót , khiến cho vóc dáng vốn cũng tồi của Tô Song Song càng thêm kiều diễm.

Cô vội vàng trang điểm đơn giản, vốn là một gương mặt ngây thơ trong nháy mắt trở nên thanh thuần, lộ một tia quyến rũ, đầy khí chất.

Tô Song Song liếc mắt đồng hồ, hiện tại là tám giờ, thời gian gặp mặt là mười giờ, Tô Mộ cố ý nhắc cô nên đến sớm một chút để tạo ấn tượng ban đầu.

Cô hít một thật sâu, dùng hai tay nhỏ bé vỗ vỗ mặt , cố gắng khiến thểbởi vì kích động mà khẽ run bình tĩnh , đó giơ giơ nắm đ.ấ.m nhỏ, tự cổ vũ cố gắng lên.

Vừa nghĩ tới lập tức là thể thấy đại thần thầm tôn sùng năm năm, cô liền khống chế lộ một tia hưng phấn vui vẻ, nụ kéo dài tới cả khóe mắt, thậm chí thở cũng lộ nhè nhẹ ngọt ngào.

“ Cố gắng lên, Tô Song Song! Ngàn vạn đừng làm hỏng ……”

Tô Song Song đang vì cổ vũ thì đột nhiên truyền tới tiếng gõ cửa .

Tô Song Song xoay tới dự định mở cửa, bởi vì tâm tình nên mở cửa còn nào liền lộ gương mặt rực rỡ vui vẻ, thanh âm cũng phá lệ vui mừng :

“Xin chào …… tại ?”

Khi Tô Song Song thấy rõ mặt, nụ mặt lập tức liền cứng ngắc, thái độ xoay chuyển nhanh chóng, giọng nhất thời trở nên bất mãn, lộ một chút đề phòng.

Tần Mặc thật sự để bóng ma trong lòng Tô Song Song quá lớn, khiến cô thấy mỗi gặp liền nghĩ rằng sẽ điềm .

Tô Song Song nghĩ tớihôm nay sẽ gặp nam thần, lúc đụng Tần Mặc thật sự là quá may mắn, chỉ sợ xảy một chút ngoài ý , cho nên căn bản Tần Mặc tại tới, theo bản năng liền định đóng cửa.

Tần Mặc ý định của Tô Song Song, trực tiếp vươn tay chặn cửa, kéo một cái, cửa mở , Tô Song Song cũng lảo đảo ngã về phía , trực tiếp nhào trong n.g.ự.c Tần Mặc.

Tô Song Song lập tức giống như điện giật, từ trong n.g.ự.c Tần Mặc nhảy , còn đề phòng lui về phía hai bước, trợn mắt liếc tay Tần Mặc đặt nắm cửa, tự cảm thấy bằng thực lực của thì thể nào thoát khỏi .

Tô Song Song chỉ thể cố làm vẻ bình tĩnh ở cửa, học dáng vẻ Tần Mặc, lạnh lùng :

“ Chuyện gì ? ”

Tần Mặc nhíu mày, phiền não đưa tay về phía vuốt một vài sợi tóc tán loạn, lời ít ý nhiều :

“ Theo gặp ông nội. ”

“ Gì ? ”

Tô Song Song thật sự Tần Mặc làm cho kinh sợ. Cô từng gặp qua kẻ hổ, nhưng cho tới bây giờ vẫn từng thấy qua kẻ hổlại dùng kiểu khí thế hợp lý hợp như thế, cho nên trong lúc nhất thời cũng quên mất phản bác.

Tần Mặc thật đúng là xem cô là hầu ? cho dù là hầu cũng vô lý như ?

“ Đi ! ”

Tần Mặc tựa hồ chút gấp gáp, kéo tay Tô Song Song về phía .

Tô Song Song nhất thời nổi giận, tên Tần Mặc , nghĩ là ai! Muốn thế nào thì thế đó, cũng hỏi cô, trong cuộc , nguyện ý , thật sự là quá đáng !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-hong-hon-su-phai-lam-nu-chinh/chuong-24.html.]

“ Tần Mặc ! ”

Tô Song Song hất tay Tần Mặc , ngước đầu , mặt đầy vẻ tức giận, nghĩ tới những chuyện , trong lòng càng thêm thoải mái .

Cô vẫn nhớ mối thù , trốn tránh , thế nào vẫn tha cho cô?

Vân Mộng Hạ Vũ

“ Tần Mặc, ! ”

Tần Mặc đầu , Tô Song Song, đôi mắt trong trẻo lạnh lùng thoáng qua một tia khó hiểu, nhưng cũng lo lắng, lạnh lùng khạc một chữ :

“ Đi. ”

Loại thái độ lệnh của coi như chọc giận Tô Song Song. Nội tâm cô vốn dĩ chất chứa uất ức với Tần Mặc lâu, trong nháy mắt liền bộc phát!

Cô mặc dù là trái hồng mềm, là kẻ yếu điển hình bắt nạt, nhưng trái hồng còn để mặc thích đập là đập !

“ Tần Mặc, đừng quá đáng! Tôi nợ cái gì! Coi như từng đem chìa khóa nhà vứt , nhưng cũng giúp giải quyết phiền phức, thể đừng tới quấy rầy cuộc sống của nữa! ”

“ Tôi hầu hạ nữa! Anh nếu còn đem đưa đồn cảnh sát, qua hôm nay đưa ! Đưa ! Tôi gặp ! Vĩnh viễn cũng ! ”

Tô Song Song rống xong, trong lòng cũng thoải mái hơn. Chẳng qua Tần Mặc đối diện vẫn một mực trầm mặc, khiến cô cảm thấy chút gì đó đúng, như thế cũng nhịn, giống tính tình tiểu cầm thú!

Tần Mặc phía , tựa hồ một loại vô lực lùi về phía tựa tường, phiền não từ trong túi quần móc một hộp thuốc lá, đốt một điếu, hít một sâu, khói thuốc bay lượn lờ, khiến khuôn mặt của chút hư ảo .

Tô Song Song lúc mới chú ý tới, hôm nay bộ dạng Tần Mặc tựa hồ so với thường ngày xốc xếch hơn, vốn là một đầu tóc đen chỉnh tề, bây giờ tán loạn ở trán, còn rũ xuống che một nửa ánh mắt càng khiến lộ vẻ tịch mịch.

Tần Mặc phản bác, cũng phản ứng gì quá kích động. Khí thế của Tô Song Song cũng giảm xuống, cô chính là như , thích mềm thích cứng.

Người khác mềm mỏng, cô cảm thấy là làm sai . Cô yên lặng liếc mắt Tần Mặc, cũng hề lên tiếng nữa, phòng cầm túi của lên, đóng cửa hướng thang máy tới.

Thời điểm ngang qua bên Tần Mặc, đột nhiên mở miệng, thanh âm lộ một phần khàn khàn :

“ Ông nội bệnh tình nguy kịch, gặp cô. ”

“ ! ”

Trái tim Tô Song Song chợt dừng một cái. Cô dừng bước , đầu Tần Mặc, nhưng lúc Tần Mặc xoay thang máy, chẳng qua chỉ là cho cô một câu chuyện bình thường, căn bản ý làm phiền cô.

Tô Song Song tại chỗ, nhất thời luống cuống! Suy nghĩ thoáng chốc hỗn loạn, còn hiểu rõ, hai chân tự chủ nhanh về phía hai bước, theo Tần Mặc thang máy .

Không khí trong thang máy trầm mặc đè nén, Tô Song Song trong lòng như đánh trống, hỗn loạn cực kỳ, con ngươi qua liên tục.

Nội tâm của cô đang kịch liệt giãy giụa, rốt cuộc là gặp Mặc đại thần, gặp ông nội ? Vẫn là vấn đề trong hai chọn một, nhưng vô luận chọn cái nào đối với Tô Song Song mà cũng quá tàn khốc.

Mặc đại thần là động lực cổ vũ suốt năm năm của cô, tác phẩm của giúp cô vượt qua thời khắc gian nan nhất, nguyện vọng lớn nhất đời của cô chính là gặp đại thần trong mộng một .

Vốn là tâm nguyện tưởng chừng cả đời cũng thể thực hiện, hôm nay cơ hội liền đặt ở mắt, cô nếu bỏ lỡ cơ hội , Tô Song Song thể khẳng định, đời cô cũng sẽ cơ hội thấy , hơn nữa Tô Mộ cũng sẽ cô liên lụy.

Tô Song Song nghĩ tới ông nội híp mắt, mặt tràn đầy mong đợi, quan tâm cô từ đáy lòng, mắt của cô liền đỏ. Ông nội như hiện tại bệnh tình nguy kịch, gặp cô một , cô làm thể .

“ Đinh ! ”

Tiếng thang máy đến nơi vang lên, Tô Song Song chợt ngẩng đầu lên Tần Mặc để ý đến cô mà ngoài, cô cũng hốt hoảng theo ngoài.

Đến cửa chung cư, Tô Song Song Tần Mặc tới bãi đậu xe, trong lòng kịch liệt giãy giụa. Lúc Tần Mặc sắp biến mất ở khúc quẹo, Tô Song Song đột nhiên hét to một tiếng : “ Tần Mặc ! ” bởi vì quá khẩn trương, hốt hoảng mà thanh âm cũng khàn vài phần.

Tần Mặc tiếng dừng , chậm rãi đầu , thấy Tô Song Song, đôi mắt lạnh như băng sửng sờ. Ngay đó trong đầu thoáng qua một tia sáng, mới tâm tình quá loạn, căn bản chú ý tới Tô Song Song thật vẫn một mực theo nãy giờ.

Tần Mặc cũng lên tiếng, yên lặng Tô Song Song, chờ quyết định của cô.

Tô Song Song hai tay nhíu chặt váy đến mức xương ngón tay trắng bệch, trong lònggiãy giụa đạt tới cực hạn, cô bây giờ hận thể đem c.h.é.m thành hai khúc.

Cuối cùng cô dùng sức cắn môi , ngẩng đầu chằm chằm Tần Mặc, đỏ mắt :

“ Tần Mặc, gặp ông nội! ”

Dứt lời , nước mắt cô khống chế chảy xuống , lướt qua gò má lạnh như băng, trực tiếp rơi xuống đất, tạo một bọt nước nho nhỏ.

Tô Song Song vội vàng cúi đầu, cố kìm nén nước mắt. Nếu lựa chọn , cô cũng hối hận. Cô quả quyết lấy điện thoại di động , gửi cho Tô Mộ một tin nhắn.

Lúc nhắn tin, hai bàn tay nhỏ bé của cô run rẩy, thông báo tin nhắn gửi, chóp mũi Tô Song Song đỏ lên. Cô dùng sức hít sâu một kìm nén nước mắt chực trào.

Ngay đó cô cắn răng, chạy nhanh hai bước đuổi theo Tần Mặc.

Tần Mặc cứ như Tô Song Song chạy tới hướng . Thời khắc coi mới rơi lệ khắc thật sâu ở trong mắt Tần Mặc. Mặc dù hiểu Tô Song Song đang giãy giụa cái gì, nhưnganh thể , nhất định đó là chuyện vô cùng quan trọng với cô.

Hôm nay, giờ phút , Tô Song Song quyết định .

Anh, Tần Mặc, ghi nhớ ở đáy lòng, vĩnh viễn quên

Loading...