Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Làm hỏng hôn sự phải làm nữ chính - Chương 215

Cập nhật lúc: 2024-10-01 11:06:05
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Gì cơ?" Tô Song Song chút khó hiểu, đây là chuyện mới xảy mà! Tần Mặc làm chứ? Cô nghi hoặc ngẩng đầu lên , trong mắt mang theo ý hỏi .

Vừa vặn lúc một tiếng rống của bác sĩ cũng chấm dứt. Tần Mặc vị bác sĩ vẫn còn đang tức giận, mặt đỏ tới tận mang tai gật gật đầu, coi như cảm ơn, đó ôm Tô Song Song khỏi phòng khám.

Tần Mặc cũng ý định gạt Tô Song Song, thấy cô hỏi thì đáp : "Cao Dương là của ."

"..." Tô Song Song lập tức gì câu gì nữa! Chẳng lẽ đây là nội gián của , theo bản năng cô hỏi một câu, "Anh trộm cơ mật ?"

"Để bảo vệ em." Tần Mặc ôm Tô Song Song xoay một cái, trong phòng bệnh.

Tô Song Song cũng kịp phản ứng, cô ngẩng đầu lên Tần Mặc, lặng ngắt một lúc mới hỏi một câu: Bảo vệ em để làm cái gì?"

Tần Mặc coi như lỡ miệng , dừng bước , dự định giải thích với cô xong : "Sợ ngộ nhỡ nào đó mưu đồ làm loạn, sẽ bắt em làm con tin, làm tổn thương tới em."

Còn một chút, sợ cái bộ dạng ngu ngốc , khi ở công ty dễ khác bắt nạt. Chẳng qua là, về điểm Tần Mặc ý định với Tô Song Song, tránh cho vết bầm tím làm tổn thương lòng tự trọng của cô.

Tần Mặc như , trong nháy mắt Tô Song Song hiểu rõ ràng. Trong đầu cô lúc ngàn ngập những tranh minh họa trong tiểu thuyết, tất cả những chuyện may bi thương đều là do nhân vật nam chủ động gọi phụ nữ đến, đó đủ kiểu bắt cóc, chà đạp.

Tưởng tượng như một lúc, Tô Song Song thấy hoảng sợ một trận. Cô đảo con mắt, cảm thấy dựa bằng dựa chính , cô vội vàng : "A Mặc, chờ em khỏe lắm, em sẽ học võ đạo, học Thái Cực Quyền, học cái gì cũng , ๖ۣ miễn là thể đánh khác là , tránh cho tương lai cứ ở phía để bảo vệ em."

Tần Mặc thấy Tô Song Song lời , theo bản năng thoáng qua chiếc đồng hồ cổ tay của Tô Song Song, trong nháy mắt thấy an tâm nhiều. vẫn gật đầu, coi như đả phá tính tích cực của Tô Song Song.

Bạch Tiêu chuyển đến phòng bệnh bình thường. Tần Mặc sợ Tô Song Song nhàm chán, cho nên định sắp xếp cho Bạch Tiêu và Tô Song Song ở chung trong một phòng bệnh.

đến buổi tối Tần Mặc cũng ôm Tô Song Song trở về nhà. Ban ngày để cho Tô Song Song ở chỗ cùng với Bạch Tiêu để giải buồn.

Lúc Bạch Tiêu đang giường đang giở trò bụng với Dương Hinh. Anh bắt Dương Hinh dùng miệng để bón cho ăn trái cây, Dương Hinh vẻ mặt ngọt ngào tươi , Bạch Tiêu đùa giỡn với dự định thật .

Cuối cùng Dương Hinh, lay chuyển Bạch Tiêu, đành ngậm một miếng táo đưa trong miệng Bạch Tiêu. Bạch Tiêu ngậm trong miệng, thì Tần Mặc một cước đá văng cánh cửa , ôm Tô Song Song .

"!" Bạch Tiêu giật nảy , miếng táo liền chui tọt miệng, mắc nghẹn ở trong cổ họng. Anh gắng sức ho khan một hồi lâu mới khạc miếng táo . Dương Hinh sợ tới mức khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch , tái nhợt .

Bạch Tiêu tức giận thở hổn hển một lúc, trực tiếp phun luôn miếng táo trong miệng về phía Tần Mặc đó bắt đầu rít gào: "Cậu chuyên môn làm những chuyện như , n đang hại c.h.ế.t ? Cậu rằng, khi thì gõ cửa ?!"

Tần Mặc thèm để ý đến Bạch Tiêu, tự đặt Tô Song Song ở giường bệnh, tìm cho cô một cái tư thế thoải mái, lúc mới đầu liếc Bạch Tiêu một cái. Bạch Tiêu thấy thế, trong nháy mắt liền cảm thấy da đầu của chợt run lên.

Không , hình ảnh ngày đó Tần Mặc hỏi một câu phát buồn nôn “ ?” liền xông lên trong đầu. Bạch Tiếu lập tức giật một cái, xê dịch về hướng bên cạnh, diễn-๖ۣۜđàn-lê-quý-๖ۣۜđôn lôi kéo tay Dương Hinh, bộ dạng như kiểu cô dâu nhỏ ở đây đừng tới gần.

"Tôi , ở đây Hinh Nhi , nếu như dám mưu đồ làm loạn đối với , chắc chắn Song Song sẽ chịu bỏ qua cho !" Bạch Tiêu xong, vẻ mặt kiểu như thà c.h.ế.t chứ chịu khuất phục.

Tô Song Song thái độ của Bạch Tiêu làm cho tức , cô thấy dáng vẻ của Bạch Tiêu và Dương Hinh đang hạnh phúc, trong nội tâm cũng thấy cao hứng theo.

Chỉ là, kỳ thật Tô Song Song cũng tại Bạch Tiêu ở cùng một chỗ với Dương Hinh. Dường như một ngày Bạch Tiêu vẫn còn thấy năng gì, mà đợi đến ngày hôm , thấy hai bọn họ dính chặt nghiêng ngả, ngọt ngọt ngào ngào với .

Vốn dĩ Tần Mặc với Bạch Tiêu điều gì đó, nhưng Bạch Tiêu tỏ vẻ thái độ chán ghét đến như , cuối cùng cũng im miệng năng gì nữa, đầu Tô Song Song, đến liếc Bạch Tiêu một cái cũng lười ngoái .

"Tôi , Nhị Manh Hàng, cái chân của cô một cái cũng ngay, thực sự lắm !" Bạch Tiêu thấy cả mảng bầm tím nơi đầu gối của Tô Song Song lộ bên ngoài như , trong nội tâm cũng thấy đau lòng, nhưng mà, ngoài miệng Bạch Tiêu vẫn như cũ, nhất định chịu buông tha khác.

Tô Song Song cũng cảm thấy bùi ngùi, đầu gối của sắp vỡ nát như , cũng cảm thấy bi xuân thương thu một hồi. Bạch Tiêu thấy Tô Song Song để ý đến , lúc suy nghĩ của xoay chuyển tới Tần Mặc.

"Tôi , tiểu Tần Tần ! Cậu như thế ! Ba ngày hai làm cho Nhị Manh Hàng thương, còn làm cho cái thằng nhãi con như con cáo già tỏ vẻ hùng. Cậu mà còn tiếp tục hành động như nữa, xem Nhị Manh Hàng chạy thoát khỏi !"

Chẳng qua do Bạch Tiêu ngây ngốc ở trong bệnh viện nên cảm thấy quá buồn bực, cho nên mới ở chỗ trêu chọc Tần Mặc như . ngờ đến, Tần Mặc hề phản ứng với , cho nên Bạch Tiêu trêu chọc sang Tô Song Song.

Tô Song Song ném một cái gối đầu sang phía Bạch Tiêu, miệng lầm bầm: "Chạy cái em gái , mới cùng khác chạy chỗ khác!"

Bạch Tiêu thấy Tô Song Song thật sự chọc giận đến bùng nổ , cũng dám trêu chọc cô nữa, chỉ vẻ ngượng ngùng, kéo tay Dương Hinh ngọt ngào một câu: "Hiện tại Hinh Nhi , cho dù chạy cũng thể chạy nữa !"

Tần Mặc thấy Tô Song Song bắt nạt, làm thể nuông chiều Bạch Tiêu liền trực tiếp hừ lạnh một tiếng: "Chính xác là cần chạy, chỉ cần một tiếng triệu hồi, lập tức những chị gái, em gái liền trực tiếp chạy tới ngay thôi."

"Tôi !" Bạch Tiêu lập tức cầm luôn chiếc gối đầu mà Tô Song Song mới ném sang , ném về phía Tần Mặc, miệng hét lên: "Cậu cũng đừng châm ngòi quan hệ giữa và Hinh Nhi nhé! Cẩn thận đấy, sẽ vụng trộm mua Nhị Manh Hàng cho xem!"

Tô Song Song thở dài, cũng phản bác với Bạch Tiêu nữa.Lúc , đột nhiên cô cảm thấy Bạch Tiêu cứ giường, một lời nào khi còn đáng yêu hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-hong-hon-su-phai-lam-nu-chinh/chuong-215.html.]

Tô Song Song lôi kéo ống tay áo của Tần Mặc, vẻ mặt chút cảm xúc, hỏi một câu: "Anh xác định là sẽ để cho em ở đây để Bạch Tiêu chuyện phiếm cho đỡ buồn, chứ để cho làm cho hai chúng tức c.h.ế.t đấy chứ?"

Tần Mặc nghiêm túc ngẫm nghĩ một lát, cũng hiểu để cho Tô Song Song ở tại phòng bệnh , quả thực là quá sáng suốt. Anh liền dậy ôm Tô Song Song trực tiếp cửa, "Vậy chúng về nhà."

"Này, hai hãy theo giúp !" Thật dễ dàng gì Bạch Tiêu mới tìm một chút thú vị. Anh còn vui đùa đủ mà, làm thể cam lòng để cho Tần Mặc đưa Tô Song Song chứ, cho nên liền kêu la ầm ĩ.

Chỉ tiếc một điều, cho tới tận bây giờ, ở mặt Tần Mặc, Bạch Tiêu vẫn luôn là thấp cổ bé họng. Anh ồn ào một lúc lâu như , thế mà đến ngay một cái liếc mắt, Tần Mặc cũng hề cho .

Tô Song Song trở nhà trọ, cái đầu gối của , ở trong lòng cô thiệt tình cảm thấy buồn c.h.ế.t . Tình cảnh đến nước , chung quy giờ cô còn thể cảm thấy vui sướng ?

Tần Mặc đang ở bên cạnh Tô Song Song xem tài liệu, thấy Tô Song Song quơ quơ cái chân vẻ hài lòng, cảm thấy vẫn nên với Tô Song Song những suy nghĩ ở trong lòng : "Hay là tạm thời em đừng làm nữa, đợi cho đến khi chân của em bình phục trở sẽ làm ."

Sau khi Tần Mặc và Tô Song Song ở cùng một chỗ, vị nam thần lộ rõ bản lãnh cao cường, nhưng giống như làm cho vị nam thần dời chuyển phương hướng, gần đây nhất lời của vị nam thần so với cũng nhiều hơn nhiều, hơn nữa còn cả một câu dài.

Tô Song Song vui mừng, cô cái đầu gối của , nghĩ tới tình huống hiện tại công ty lúc , cảm thấy đầu đau nhức. nếu buông tha cho công việc , cô cũng cảm thấy chút đáng tiếc.

Dựa mấy cái kinh nghiệm lẻ tẻ tựa như học sinh tiểu học của cô, tìm một công việc sự đãi ngộ như , thật sự là quá khó khăn.

Tô Song Song chuyển động cái đầu gối của , thử cố gắng đấu tranh: "Hay là em thử đến đó nữa xem thế nào? Thật sự thì sẽ trở về?"

Trong nháy mắt, sắc mặt của Tần Mặc liền trở nên âm trầm hẳn xuống. Anh duỗi ngón tay , nhẹ nhàng thoáng chọc cái đầu gối của Tô Song Song, Tô Song Song đau lập tức co rụt ngay , ngay đó Tần Mặc luôn: "Nếu như em cảm thấy đau, em cứ việc ."

Nét mặt của Tô Song Song vẻ cam lòng, trong nháy mắt khuôn mặt nhỏ nhắn liền nhăn thành cái bánh bao. Tần Mặc trở nên linh hoạt và với hổ như thếtà bao giờ ! Cô lập tức cảm thấy, từ nay về thể để cho Tần Mặc và Bạch Tiêu tiếp tục chơi đùa cùng với nữa , quả thực là cái thật khó học.

"Đau..." Tô Song Song ỉu xìu ỉu xìu một câu, bực bội ngả về phía , cầm lấy cái gối ôm đau xót vung loạn lên, khiến cho Tứ gia vốn dĩ đang buồn ngủ liền nhảy dựng lên một cái thực mạnh mẽ, dẫm loạn ở cô thật là đau xót.

Sau khi Tô Song Song Tứ gia dùng chân làm lễ rửa tội, thì càng thêm buồn bực, dự định cấm nó ăn cá đồ hộp trong nửa tháng, coi như lập uy.

Tần Mặc thấy Tô Song Song buồn bực, đang chuyện với cô chuyện để cho cô mở một gian phòng làm việc của riêng , thì điện thoại của cô liền vang lên. Cô cúi đầu đưa mắt , là điện thoại của Tần Dật Hiên.

Ở cửa bệnh viện, giữa Tần Mặc và Tần Dật Hiên lúc đó coi như hòa hợp, Tô Song Song liền hào phóng nhận điện thoại: "Anh , chuyện gì ?"

Giọng của Tần Dật Hiên như đang , mấy câu tựa như một bậc trưởng bối , lộ rõ một chút hiền lành: "Chuyện xảy ở công ty lúc buổi sáng hôm nay, là do xử lý , công việc của em thể sẽ gặp một chút phiền toái."

"Làm thể chứ!" Tô Song Song đầu gối một cái. Cái chuyện từ chức cô vẫn chút thể nên lời, đó là tiền bạc của cô đấy! Chỉ là cô mới mở miệng định một câu, thì lúc đó tiếng chuông đinh đoong vang lên!

Đừng hỏi vì Tô Song Song đòi tiền Tần Mặc. Tốt thế nào, bây giờ cũng là thế kỷ hai mươi mốt . Một con gái nữ tính, cũng thể nào há miệng mà đòi tiền của chồng !

Thêm nữa, hôn nhân của hai bọn họ bây giờ vẫn còn là một đám cưới chui, Tô Song Song càng ý định ở nhà làm sâu mọt .

Tuy rằng Tần Mặc cũng để cho Tô Song Song chịu vất vả. chính cô cũng , bề ngoài của vẻ mềm mại, nhưng tính tình quật cường, chỉ cần cô làm cho bản chịu cảnh lăn qua lăn đến thương, sẽ để cho cô tùy vui vẻ.

"Chỉ là khéo, nửa tháng một vị chuyên gia vẽ tranh minh họa truyện manga từ nước ngoài trở về sẽ ký kết hợp đồng, mà công ty của chúng , vặn cần một trợ lý. Nếu như em cảm thấy thể, sẽ báo để cho điều em qua đó làm việc. Như là em bắt đầu một nữa, ... Sẽ làm ảnh hưởng đến em."

Tần Dật Hiên xong lời cuối cùng, ngữ điệu vẻ cô đơn. Lời của Tần Dật Hiên làm cho nội tâm của Tô Song Song thấy khó chịu như cũ. mà cô cảm thấy đây là một cơ hội , liền đảo con ngươi một vòng, "Vâng!" Một tiếng.

Tần Dật Hiên thấy liền nhẹ nhàng , phảng phất như làm cho Tô Song Song hổ, tận lực giữ một cách với cô: "Tốt lắm, nửa tháng sẽ liên lạc với em, nửa tháng em cứ ở nhà mà nghỉ ngơi , chỉ điều sẽ tiền lương , thể chứ?"

Tần Dật Hiên lưỡng lự, vì tính tình của Tô Song Song nhất định cũng sẽ đắn đo, nếu cô cho cô hưởng lương khi nghỉ ngơi, nhất định cô sẽ cảm thấy là, lấy việc công để lo cho việc tư , cho nên liền dứt khoát dựa theo quy định nội bộ của công ty.

Quả thật Tô Song Song thấy , vui vẻ lên tiếng mà cũng hề sự do dự. Ở tại đầu bên , Tần Dật Hiên điện thoại nhẹ nhàng , một tiếng gặp , đó cúp điện thoại luôn, cũng thêm với cô một chút lời dư thừa nào khác.

Điện thoại mới cúp máy, chính bản cô mới nhớ là lẽ cô cũng nên bàn bạc với Tần Mặc một chút. mà khi nghĩ , cô cũng chỉ là đổi vị trí làm việc, cũng gì gọi là đặc biệt hơn, một chút suy nghĩ cũng làm cho sự bối rối trong nội tâm của cô chỉ trong nháy mắt liền biến mất.

"A Mặc, em đổi vị trí làm việc, thể nửa tháng sẽ làm, như chân của em cũng khá , thật sự là quá !" Tô Song Song xong ôm đầu gối ở giường Tần Mặc, tiếp đó "chụt" một cái, đặt lên gò má một nụ hôn.

Trên mặt Tần Mặc vẫn biểu lộ gì đặc biệt, chỉ là trong nội tâm của cảm thấy chút kỳ quái. Tất cả những chuyện thật sự là trùng hợp , phảng phất tất cả đều chuyển động vây quanh Tô Song Song, thật giống như đó đều trải chăn đệm đàng hoàng, chỉ còn đợi đến lúc Tô Song Song bước từng bước một, bước .

Theo bản năng Tần Mặc cảm giác là Tần Dật Hiên c.h.ế.t tâm, bắt đầu vẻ . Chỉ là hiếm khi trông thấy Tô Song Song vui vẻ như , lúc chỉ là suy đoán chứ chứng cớ gì, chỉ giấu chuyện ở trong lòng, với Tô Song Song.

Vân Mộng Hạ Vũ

Tô Song Song hôn Tần Mặc một cái, cảm thấy chút đó đúng. Trong nháy mắt chính sự hào phóng của làm cho sợ đến ngây .

Tần Mặc cúi đầu vặn trông thấy khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng của Tô Song Song giống y hết cái m.ô.n.g của con khỉ đỏ đít, liền nâng cô lên, hôn trả Tô Song Song một nụ hôn, trong nháy mắt, trong đôi mắt hoa đào chuyển sắc đen hơn một ít.

Loading...