Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Làm hỏng hôn sự phải làm nữ chính - Chương 204

Cập nhật lúc: 2024-09-30 22:17:24
Lượt xem: 4

Tô Song Song vốn cho là khu nhà trọ của Tần Mặc ở trong thành phố cũng giống như kiểu khu nhà trọ nhỏ mà bọn họ đã ở trước kia... Nhưng khi Tô Song Song đi vào đến trung tâm của khu chung cư nằm ở vị trí tấc đất tấc vàng, đứng ở trước căn hộ của khu chung cư xa hoa nhất trong đó...

Tô Song Song nhìn căn hộ hai trăm mét vuông mà trong miệng Tần Mặc vẫn hay nói, chỉ là căn nhà nhỏ trong khu chung cao cấp kia, thì trong nháy mắt, cô cảm thấy mình đã đánh giá quá thấp cách nhìn về sự chật hẹp của Tần Mặc rồi! Quả thật, trong thế giới của những người có tiền, diện tích căn hộ hai trăm mét vuông cũng vẫn là nhỏ.

Tần Mặc ngược lại, lại không hề có phản ứng gì hết. Anh rất tự nhiên, bắt đầu thu dọn đồ đạc. Căn hộ ở khu chung cư này nằm ở vị trí cách địa điểm mà Tô Song Song đi làm hiện tại rất gần, cho nên anh mới lựa chọn mua căn hộ ở chỗ này. Kỳ thật đây cũng là lần đầu tiên Tần Mặc đi tới căn hộ này.

Lúc trước, khi hai người bọn họ còn đang ở trong phòng cưới, thì ngay lúc đó cũng đã bắt đầu chuyển đồ rồi. Đồ đạc của Tần Mặc thì thật ra cũng không có đáng bao nhiêu lắm, nhưng mà những đồ đạc của Tô Song Song thì có thể nói là nhiều hơn mức bình thường quá nhiều. Về cơ bản thì hai người bọn họ cũng đã phải mất đến hơn mười ngày trời mà cũng chưa chuyển hết được “một chút” đồ dùng "bảo bối" kia của Tô Song Song.

Lúc chiều, vốn dĩ Bạch Tiêu đã nói trước là sẽ đến hỗ trợ hai người bọn họ, nhưng không ngờ, đang đợi Bạch Tiêu đến, thì bọn họ lại chờ được cuộc điện thoại gọi đến của Dương Hinh.

Thời điểm Tần Mặc nghe thấy chuông điện thoại, anh đang giúp Tô Song Song bày chậu hoa trên bệ cửa sổ. Anh vừa nhìn thấy điện thoại của Dương Hinh, trong nháy mắt liền lông mày liền lập tức nhíu lại. Bởi vì sau khi trải qua sự hiểu lầm lần trước, nếu như không có chuyện gì lớn, Dương Hinh tuyệt đối sẽ không bao giờ gọi điện thoại cho Tần Mặc.

Tần Mặc vội vàng buông chậu hoa trong tay ra, lập tức nghe điện thoại. Điện thoại vừa mới được tiếp thông, thì đã nghe thấy tiếng khóc hu hu của Dương Hinh ở đầu dây bên kia. Tiếng khóc lớn đến mức Tô Song Song đứng ở một bên đang bày đặt những chiếc gối ôm cũng có thể nghe thấy được.

Tô Song Song kinh hãi đến độ đánh rơi luôn cả những chiếc gối ôm xuống trên mặt đất. Cô nhìn chằm chằm vào Tần Mặc không hề chớp mắt, lỗ tai dựng thẳng lên để nghe những tiếng nói phát ra từ trong điện thoại.

"Anh Tần Mặc, anh Bạch Tiêu đang ở trong bệnh viện rồi! Hiện tại vẫn aanh ấy còn đang nằm trong phòng cấp cứu để phẫu thuật! Anh mau tới đây đi, em sợ lắm!" Phải khó khăn lắm Dương Hinh mới nói ra được một câu nói đầy đủ, nói xong Dương Hinh lại bắt đầu nức nở nghẹn ngào.

"!" Tần Mặc đang nắm chặt điện thoại trong tay, chợt tay anh thoáng buông lỏng ra, làm chiếc điện thoại suýt nữa thì bị rơi xuống trên mặt đất. Tô Song Song càng thêm kinh sợ, khẽ kêu lên một tiếng nho nhỏ.

Đầu bên kia điện thoại dường như Dương Hinh đang rất bối rối. Dương Hinh chỉ vội vàng nói xong câu nói kia lại khóc òa lên, rồi cúp điện thoại. Tần Mặc vội nắm chặt lấy chiếc điện thoại, vẫn chưa lấy lại được tinh thần.

Đây là lần đầu tiên Tô Song Song nhìn thấy Tần Mặc có những hành động không đúng mực như thế. Cô liền túm lấy điện thoại trong tay Tần Mặc, tắt máy rồi sau đó nhét lại vào trong túi áo của Tần Mặc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/lam-hong-hon-su-phai-lam-nu-chinh/chuong-204.html.]

Tiếp đó, không nói thêm lời nào nữa, cô liền lôi kéo anh đi về phía cửa ra vào. Khi đi tới cửa, cô vẫn không quên với tay lấy chiếc áo khoác treo trên chiếc giá mắc áo để bên cửa xuống, nhét vào trong n.g.ự.c Tần Mặc.

Lúc này Tần Mặc như mới lấy lại được tinh thần, anh liền choàng chiếc áo khoác đang cầm trong tay lên trên người Tô Song Song, sau đó trở tay lôi kéo cô đi. Mới đi được vài bước, Tần Mặc lại đã vọt lên phía trước, trở thành người lôi kéo Tô Song Song cùng đi.

Tô Song Song nhìn theo bóng lưng Tần Mặc, thấy anh đã khôi phục lại được sự tỉnh táo cô liền thở phào một cái. Tô Song Song cũng không dám chậm trễ, vội vàng bước cao bước thấp, rảo bước chân thật nhanh để đuổi kịp Tần Mặc, chỉ sợ sẽ làm chậm trễ thời gian mất từng phút từng giây đồng hồ.

Đến khi Tần Mặc vào đến bệnh viện, công việc phẫu thuật cho Bạch Tiêu vẫn chưa hoàn thành. Tần Mặc nhìn thoáng qua Dương Hinh đang ngồi chồm hổm ở trên mặt đất, lúc này vẫn còn đang khóc không thành tiếng như cũ, bèn lên tiếng hỏi một câu: " Dương Hinh! Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vậy?"

Dương Hinh nghe thấy giọng của Tần Mặc liền ngẩng đầu lên, ngước tròng mắt sưng đỏ lên nhìn Tần Mặc, miệng cô há ra nhưng lại không thế nào thốt lên nổi thành lời để trả lời Tần Mặc được một câu đầy đủ. Cuối cùng vẫn phải nhờ người trợ lý của Bach Tiêu đang đứng ở bên cạnh lúc này vẫn còn đang tỉnh táo, thuật lại tất cả đầu đuôi chân tướng sự việc.

"Tổng giám đốc Tần, vào buổi trưa khi Tổng giám đốc Bạch đi từ trong nhà một người bạn gái của mình ra bên ngoài, khi đi qua một cái ngõ thì Tổng giám đốc Bạch đã bị người ta tập kích, dùng gạch nện vào trên đầu, hiện tại vẫn còn đang cấp cứu."

Nhìn thấy sắc mặt khó coi của Tần Mặc, người trợ lý kia cũng không có ý định muốn nói gì thêm về sự việc kia nữa, mà lại chuyển sang đề tài khác, tiếp tục báo cáo lại với Tần Mặc những chuyện đã được sắp xếp xong xuôi: "Cha mẹ của Tổng giám đốc Bạch nghe tin báo đã lên máy bay, bay từ nước ngoài về rồi, nhưng do máy bay bị chậm thời gian, nên ước chừng cũng phải đến sáng mai thì hai người mới có thể tới đây được."

"Phía bên chính phủ giải thích, người bạn gái mà buổi trưa Tổng giám đốc Bạch đến tìm kia, là một phụ nữ đã có chồng. Vì vậy ông chồng của người phụ nữ kia do quá tức giận, nên đã tìm người đến để muốn dạy dỗ Tổng giám đốc Bạch. Nhưng mà, thuộc hạ thì lại không cho là như vậy."

Vân Mộng Hạ Vũ

Người trợ lý này chợt dừng lại một chút, đưa tay đẩy chiếc kính mình đang đeo lên một chút, nói phân tích: "Cho dù thế nào, nếu nói về cái người gọi là ông chồng của cô bạn gái của Tổng giám đốc Bạch kia, tôi khẳng định đối phương cũng đã biết rõ về thân phận của Tổng giám đốc Bạch, nhất định ông ta cũng sẽ không thể hành động tùy tiện như vậy được. Tôi e rằng trong chuyện này đã có âm mưu gì đó mà thôi."

"Lại nói, sau đó đối phương lại còn có thể cực kỳ khéo léo mà tránh thoát được đám vệ sĩ vẫn đi bên người Tổng giám đốc Bạch như thế, có thể nói, loại hành động này thật sự đã quá mức chuyên nghiệp rồi, một chuyện không phải bất cứ người dân bình thường nào cũng có thể làm được."

Tần Mặc nghe xong chỉ khẽ gật đầu. Anh đứng tựa người vào bên cạnh vách tường, kỳ thật trong nội tâm của anh lúc này thoạt nhìn không giống như vẻ bên ngoài đầy lạnh lùng và hà khắc kia.

Bạch Tiêu đã sống cùng với Tần Mặc từ thủa nhỏ, cho đến khi trưởng thành. Có thể nói Bạch Tiêu chính là một người thân vô cùng thân thiết nhất của Tần Mặc. Sự ăn ý giữa hai người bọn họ không phải bất cứ một người nào khác cũng có thể so sánh được.

Tuy rằng thoạt nhìn Tần Mặc luôn có vẻ không quan tâm gì đến Bạch Tiêu lắm, nhưng mà cả hai người bọn họ đều đã quá hiểu biết về nhau. Tình cảm giữa hai người bọn họ chính là tình anh em thân thiết nhất. Hiện tại Bạch Tiêu còn đang được phẫu thuật trong ở trong phòng cấp cứu, sống c.h.ế.t chưa biết thế nào, Tần Mặc làm sao có thể bình thản lạnh lùng như thoạt nhìn vẻ mặt bên ngoài như vậy được chứ!

Loading...