Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Làm hỏng hôn sự phải làm nữ chính - Chương 159

Cập nhật lúc: 2024-09-28 08:06:59
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Song Song quá đáng, nhưng đối mặt với Tần Mặc lạnh lùng và m.á.u lạnh, cô thật sự biện pháp thuyết phục vui vẻ tiếp nhận.

Tần Dật Hiên thấy Tần Mặc , hài lòng trong mắt lóe lên mất , kéo đôi tay Tô Song Song khẽ lắc lắc, Tô Song Song lấy tinh thần, tự trách cắn răng, quên Tần Dật Hiên còn bệnh nặng.

“Anh, em gọi bác sỹ!” Tô Song Song xong định chạy ngoài, Tần Dật Hiên nhanh chóng giữ cô , Tô Song Song cảm thấy tay truyền đến lực ngăn cản, hiểu đầu về phía Tần Dật Hiên, trong đôi mắt to tràn đầy nghi vấn.

“Đi tìm Tần Mặc , dù cũng còn bao nhiêu thời gian, trong thời gian cuối cùng sống như thế nào cuối cùng cũng là chết, cả, nên liên lụy em...”

Tần Dật Hiên hiểu rõ tính tình Tô Song Song, lương thiện, hơn nữa là thích mềm thích cứng tiêu chuẩn. Anh cứ thích cứng rắn giữ cô , cô sẽ căm hận , yếu thế khiến cho cô mềm lòng.

Bây giờ Tô Song Song khẳng định sẽ đành lòng sống thê thảm trong cuộc sống còn sót , cho nên bây giờ càng đuổi cô , cô càng đành lòng, càng sẽ !

Quả thật như Tần Dật Hiên phán đoán, Tô Song Song cau mày, khẽ quát một tiếng: “Anh! Lúc là lúc nào, em thể bỏ một !”

Tần Dật Hiên tỏ vẻ khổ sở, trong lòng sớm , kéo cánh tay Tô Song Song chuyển dọc theo cánh tay xuống, tiến tới cầm bàn tay nhỏ bé của Tô Song Song, Tần Dật Hiên mở miệng giống như nghẹn ngào: “Song Song...”

Bây giờ tất cả tâm tư của Tô Song Song đều đặt lên bệnh tình của Tần Dật Hiên, thấy cảm xúc của định , lật tay cầm tay .

“Anh, cái gì cũng đừng nghĩ nhiều, nhất định sẽ chuyện gì, em tìm bác quản gia gọi bác sỹ!” Tô Song Song dfienddn lieqiudoon xong định chạy ngoài, lúc quản gia dẫn bác sỹ , giống như cố ý nắm chặt thời gian.

Bên bác sỹ kiểm tra thể cho Tần Dật Hiên, Tô Song Song rảnh rỗi, ngoài ghế ngẩn , tay đặt đầu gối cô xiết chặt, thả lỏng.

Mặt dù cô tức giận Tần Mặc, cảm thấy quá m.á.u lạnh vô tình, nhưng lát khi cô tỉnh táo , ở lập trường Tần Mặc mà suy nghĩ, cảm thấy hình như lời của quá đáng.

Tần Mặc là tính cách lạnh nhạt, vốn liếc mắt liên quan đến , huống chi là Tần Dật Hiên nước lửa hòa hợp với .

Anh chỉ câu theo bản năng, cũng ý tứ dư thừa, chỉ điều trong lòng Tô Song Song rối rắm, bây giờ cho dù Tần Mặc cố ý , hai bọn họ náo loạn thành như hiện tại.

Bây giờ Tô Song Song nhớ đến bóng lưng dứt khoát rời của Tần Mặc, cô cảm thấy trong lòng khó chịu, cô nên câu làm tổn thương Tần Mặc.

Tô Song Song xoa xoa bàn tay, tìm Tần Mặc rõ ràng chuyện , nhưng nghĩ tới tình hình hiện tại, nếu cô tìm Tần Mặc, quá mức ích kỷ.

Bây giờ coi như giải thích rõ, thì cô vẫn thể rời khỏi Tần Dật Hiên bệnh tật, lôi kéo Tần Mặc, để cho khó xử.

Ở bên ngoài Bạch Tiêu chạy như điên mới đuổi theo kịp Tần Mặc như chạy, đuổi theo , Bạch Tiêu nhịn mà kêu la: “Tôi Tần Mặc, tự tay dâng nhị manh hóa ngoài ?”

“Cô là của !” Tần Mặc lạnh lùng một câu, bước chân ngừng, tiếp tục dọc theo đường chính ngoài, hình như dựa bộ, để cho tỉnh táo .

“Dạ ! Là của boss ngài!” Bạch Tiêu đến đây nghĩ tới tình hình bây giờ lạc quan, nhịn lầm bầm một câu, “Tiếp tục như , thật sự nhị manh hóa thành bà xã của ai... Haizzz... Thật lãng phí...”

“Đồ ngu xuẩn !” Tần Mặc cắn răng thì thầm một tiếng, thật sự Tô Song Song chọc giận, Tần Mặc thấy Tô Song Song buông tay chăm sóc tên hồ ly c.h.ế.t bầm thì thật sự hận thể trực tiếp g.i.ế.c luôn Tần Dật Hiên.

Đây cũng đầu tiên, cô ngốc ngu xuẩn luôn dễ dàng buông tay như !

Bạch Tiêu lời Tần Mặc cũng thở dài, trong lòng cảm thán: Nhị manh hóa chỗ nào cũng , chính là lòng mềm yếu quá lương thiện, quá dễ dàng để cho lợi dụng.

“Cũng quá ngu ngốc, là tên hồ ly Tần Dật Hiên c.h.ế.t bầm đó quá lợi dụng lòng !” Bạch Tiêu cảm thán một câu, Tần Dật Hiên coi như nắm rõ tính tình của Tô Song Song và Tần Mặc.

Tần Dật Hiên lợi dụng tính tình lương thiện và đành lòng của Tô Song Song với , kích thích Tần Mặc, hơn nữa lợi dụng tính tình vô cùng kiên cường bá đạo của Tần Mặc, trong lúc vô tình tổn thương Tô Song Song, khiến hai vốn lằng nhằng rõ trong nháy mắt càng lúc càng xa, thật âm hiểm.

Bạch Tiêu thua thiệt tay Tần Dật Hiên, nghĩ tới , cắn răng nghiến lợi, hận thể trực tiếp g.i.ế.c .

“Chỉ điều cô đủ quan tâm .” Hình như Tần Mặc nghĩ tới chuyện , nhắm mắt mở , vẻ mặt nặng nề hơn.

Bạch Tiêu , vội vàng giải thích giúp Tô Song Song, nếu với chỉ EQ thấp đó của Tần Mặc, đoán chừng dieenndkdan/leeequhydonnn vốn hiểu Tô Song Song làm khó.

“Cái thể trách nhị manh hóa! Tiểu Tần Tần, cái của nhị manh hóa, Tần Dật Hiên bệnh nặng, nhị manh hóa đương nhiên lo lắng cho thể , cho nên...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-hong-hon-su-phai-lam-nu-chinh/chuong-159.html.]

“Cho nên, với cô , Tần Dật Hiên quan trọng hơn ?” Tần Mặc đột nhiên dừng bước đầu về phía Bạch Tiêu, sát khí trong mắt b.ắ.n bốn phía, Bạch Tiêu bất ngờ đối diện với cặp mắt Tần Mặc, sợ đến thiếu chút nữa sặc nước miếng mà chết.

Anh ho khan mấy tiếng, cùng một vấn đề, bỗng cảm thấy giải thích cho Tần Mặc quả thật là đàn gảy tai trâu, nhưng thể bắn, “Sao thể!”

“Chuyện giải thích như thế nào đây, giống như sắp c.h.ế.t , đó làm bạn với , nhị manh hóa rời khỏi , chăm sóc , chẳng lẽ nổi giận với nhị manh hóa?”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Tại tức giận? Anh c.h.ế.t tại chăm sóc bên cạnh ?” Tần Mặc khó hiểu Bạch Tiêu, cảm thấy nhảm bên tai.

Bạch Tiêu chỉ EQ thấp của Tần Mặc làm tức giận đến tức c.h.ế.t , vì tương lai nghỉ đông của , cắn răng bình tĩnh tiếp tục giải thích: “Tôi sắp chết, của , là em thiết nhất, chẳng lẽ làm bạn với ?”

Tần Mặc vẫn hiểu, dáng vẻ Bạch Tiêu giống như kẻ ngốc: “Có ích lợi gì? Còn bằng tìm cách điều trị cho .”

“Cậu! là đàn gảy tai trâu!” Bạch Tiêu chỉ tiếc rèn sắt thành thép gầm lên, tới gõ đầu Tần Mặc, ấn chỉ EQ của .

Tần Mặc quen thuộc với việc Bạch Tiêu hở một chút là động chân động tay, phản ứng gì hỏi ngược : “Nếu như bệnh chết, chẳng lẽ sẽ làm bạn bên cạnh ?”

“...” Bạch Tiêu tưởng tượng đến hình ảnh đó, đột nhiên lạnh run, đó dùng sức lắc đầu, giỡn, gay, việc sinh ly tử biệt vẫn biến thành khác thì hơn.

Tần Mặc thấy Bạch Tiêu lắc đầu, ánh mắt giống như kẻ ngốc, Bạch Tiêu cũng nhận thấy ví dụ lấy thỏa đáng.

Anh lúng túng tằng hắng một tiếng, vốn còn định lấy Dương Hinh làm ví dụ tương tự, nhưng nghĩ đến cái tên , cảm thấy cả thoải mái, sắc mặt , nên đề cập nữa.

Bạch Tiêu nghĩ, cho dù đưa nhiều ví dụ nữa, đoán chừng Tần Mặc vẫn hiểu, cho nên định đổi chủ đề, khai sáng Tần Mặc từ phương diện khác, coi như là đường cong cứu quốc .

“Cậu như sáng suốt, cũng thể cứ như !” Bạch Tiêu nhịn oán trách một câu, cứ như thể, để Tô Song Song, thật sự quá tiện nghi Tần Dật Hiên !

“Ở đây...” Hình như Tần Mặc cam lòng, chân mày nhíu chặt quả thật thể kẹp c.h.ế.t một con ruồi, về phía Bạch Tiêu rõ chân tướng, “Sẽ chỉ khiến cô khó xử hơn.”

“!” Bạch Tiêu còn tưởng rằng Tần Mặc sẽ nổi giận, vô cùng ngờ trong miệng thể lời quan tâm như , xem Tần Mặc hết thuốc trị.

Anh vỗ miệng, nhạo báng chiếm đa trong mắt Tần Mặc nhưng cũng lộ chút lo lắng.

“Trong lòng cô quan trọng , bây giờ cũng quan trọng.” Tần Mặc tiếp tục về phía , ánh mắt kiên định, cố chấp, chậm rãi : “Bởi vì cho dù như thế nào, đều sẽ buông tay.”

Bạch Tiêu xong lời nay bỗng nhiên ngẩng đầu, đúng thấy cố chấp thật sâu trong mắt Tần Mặc, khỏi khẽ lạnh run.

Tần Mặc hạng yêu thì yêu, một khi yêu, đó chính là m.ó.c t.i.m móc phổi, c.h.ế.t thôi, Bạch Tiêu thở dài, yêu nồng đậm sâu nặng như , là chuyện chuyện với Tô Song Song.

Bạch Tiêu thể khẳng định, bây giờ Tần Mặc còn thể kiên nhẫn với Tô Song Song, nếu như một ngày, Tô Song Song dieendaanleequuydonn thật sự sực tỉnh hiểu kiên nhẫn của Tần Mặc tiêu hao hết, đoán chừng chuyện gì Tần Mặc cũng làm , chừng chơi trò chơi cầm tù...

Bạch Tiêu càng nghĩ càng hưng phấn, nên liên tưởng luôn, đủ loại trò chơi đặt Tần Mặc và Tô Song Song, ngẫm nghĩ trong đầu một .

Lúc tâm tình Tần Mặc khôi phục, đang định xe trở về, đầu tất cả trong mắt Bạch Tiêu đều là chế nhạo, mặc dù trong đầu đang nghĩ cái gì, nhưng thể khẳng định, tuyệt đối là việc gì , hơn nữa nhân vật chính tám phần là .

Anh khỏi liếc mắt Bạch Tiêu, Bạch Tiêu nhận thấy tầm mắt Tần Mặc, lập tức hồi hồn, nghĩ tới thứ nghĩ, trong lòng chột .

“Tôi xử lý chuyện công ty hai ngày nay, tìm nhược điểm bệnh tật của Tần Dật Hiên.” Tần Mặc phân nhiệm vụ của từng xong, lên xe luôn, Bạch Tiêu gật đầu, định lên xe theo Tần Mặc, Tần Mặc nhốt bên ngoài xe nữa.

Bạch Tiêu xe nghênh ngang rời , tức giận dùng sức dậm chân, gầm nhẹ phát tiết: “Tần Mặc, chính là một bạch nhãn lang!”

Chỉ một giây hình như mới lấy tinh thần, Tần Mặc sẽ quản lý việc công ty, thể nghỉ phép, nghĩ như , lập tức vui lên.

Anh xoay duỗi tay vặn lưng mỏi, híp mắt kêu lên một câu: “Các , tới đây!” Chỉ điều nghĩ tới nhiệm vụ Tần Mặc giao cho , trong nháy mắt ỉu xìu .

Đồ hồ ly c.h.ế.t bầm Tần Dật Hiên, nếu dám lừa gạt Tô Song Song trắng trợn như , đoán chừng nhất định sẽ làm một giọt nước cũng lọt, tối thiểu sẽ lực đề phòng và Tần Mặc, thở dài nặng nề, cảm giác ngày nghỉ của bỏ lỡ.

“Tiểu thư, thiếu gia gọi ngài.” Tô Song Song thấy giọng quản gia gọi , lấy tinh thần, cô cảm thấy thời gian trôi thật lâu, nhưng đồng hồ tường, mới qua nửa giờ.

Tô Song Song hít một thật sâu, dậy, vỗ vỗ mặt , suy nghĩ như hồi lâu, về sự việc của ba , cô cảm thấy cần thiết rõ ràng với Tần Dật Hiên.

Loading...