Làm hỏng hôn sự phải làm nữ chính - Chương 142
Cập nhật lúc: 2024-09-28 01:51:24
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Song Song cầm tờ báo che kín mặt , chính là thu tờ báo , lừa dối : “Tôi các .”
“Hì hì...”
Bạch Tiêu thật sự nhịn , tiếng, xong cảm thấy khí đúng lắm, vội vàng im lặng.
Anh lên mấy bước, đưa hai cánh tay ôm lấy bả vai em Tần Dật Hiên, vui vẻ mặt hề che giấu, nhưng lúc mở miệng hết sức nghiêm chỉnh gấp gáp: “Hiên Hiên, làm bây giờ, khiến nhị manh hóa .”
Tần Dật Hiên đầu dữ tợn trợn mắt Bạch Tiêu, một chút cũng che giấu lửa giận trong mắt.
Anh cắn răng, một tay khác kéo tay Tô Song song nắm thành quả đấm, khẳng định nếu Tô Song Song ở đây, một quyền của chắc chắn vung tới.
Bạch Tiêu cũng cảm thấy lửa giận của Tần Dật Hiên, tỏ vẻ cả, thu tay , lùi về mấy bước, lười biếng dựa tường, rõ ràng tính toán ở đây xem kịch vui.
“Song Song, em hiểu lầm .” Mặc dù Tần Dật Hiên lộ vẻ nóng nảy, nhưng vẻ mặt lạnh nhạt, giống như sự thật.
Tô Song Song gọi , giật giật cánh tay thoát khỏi tay , đáng tiếc vẫn phí công.
Tô Song Song cũng tránh, vẫn cầm tờ báo che mặt như cũ, giống như đây là bình phong che chở bảo vệ cuối cùng cho .
“Anh thật sự nhận lầm .” Tô Song Song cảm giác hiện giờ nên yên lặng, đầu cô loạn vốn nên gì, chỉ tìm một chỗ , bình tĩnh suy nghĩ kỹ xem rốt cuộc xảy chuyện gì.
“Song Song!” Tần Dật Hiên nếu để mặc cho Tô Song Song rời , để mặc cho cô suy đoán lung tung, thật sự xong , nghĩ đến đây giọng của khỏi đề cao lên một phần.
Thân thể Tô Song Song khẽ run, cô cắn môi, rằng, hai cứ giằng co như .
“Song Song, em tin tưởng !” Tần Dật Hiên liếc mắt Bạch Tiêu bên cạnh, hiện giờ hiểu, chính là cố ý dẫn Tô Song Song tới, chính là vì khích bác mối quan hệ giữa và Tô Song Song.
Lửa giận tăng thêm một phần trong mắt Tần Dật Hiên, hung dữ trừng mắt Bạch Tiêu, ngẫm nghĩ một phát giật tờ báo che mặt Tô Song Song xuống, tiến về phía một bước, hai tay giữ chặt vai cô, ép cô đối mặt với .
Tô Song Song đỏ mắt Tần Dật Hiên, tính tình con rùa rụt cổ của cô xuất hiện, Tô Song Song cố chấp cảm thấy chỉ cần mặt Tần Dật Hiên, thể lừa dối tự với chỉ là lầm.
“Nhị manh hóa, cũng gì, Hiên Hiên sẽ làm chuyện hại họ ...” Bạch Tiêu lo lắng giải thích, chỉ điều chỗ Tô Song Song thấy mặt .
Giờ phút nhíu mày Tần Dật Hiên, trong mắt mang theo nhạo, khóe miệng cũng khẽ nhếch lên, chính là ý tứ xem kịch vui rõ ràng.
Tần Dật Hiên Bạch Tiêu mở miệng, châm chọc lập tức chọc giận , bất ngờ đầu Bạch Tiêu, hung tợn gào một tiếng: “Câm miệng! Bạch Tiêu, Tần Mặc phái tới!”
“Hiên Hiên, khiến đau lòng!” Bạch Tiêu xong cũng giả bộ tức giận, chỉ điều ý môi càng lúc càng lớn, rõ ràng chính là khiến Tần Dật Hiên nổi giận luống cuống, “Tôi chính là cùng một phe với , đều hy vọng Tần Mặc, chết!”
Tô Song Song thấy chữ chết, bình tĩnh cứng rắn sụp đổ trong nháy mắt, thể cô khẽ run lên, ngay cả hô hấp cũng trở nên run rẩy.
Tần Dật Hiên đương nhiên ý đồ của Bạch Tiêu, hít một thật sâu, hề để ý đến nữa, kéo Tô Song Song định rời .
Anh cần chuyện riêng với Tô Song Song một chút, cứ mặc kệ cho Bạch Tiêu cục phân quấy loạn can thiệp lung tung ở đây, thật sự lý cũng thể rõ.
mà Tần Dật Hiên về phía một bước, cũng cảm giác lực cản từ phía Tô Song Song, đầu Tô Song Song cho đến bây giờ vẫn cúi đầu liếc , trong mắt toát vẻ đau lòng khó nên lời.
Tần Dật Hiên cam lòng, khó khăn lắm mới từng bước đuổi Tần Mặc ở trong lòng Tô Song Song ngoài, mắt thấy từng bước tiến về thành công, nhưng ngay cánh cửa Bạch Tiêu quấy nhiễu, thật sự cam lòng!
Tần Dật Hiên Tô Song Song vẻ để tâm, nhưng trong lòng nhạy cảm, dám gào lên với Tô Song Song, cũng dám mạnh mẽ dẫn cô , chỉ cong gối, tầm mắt ngang với Tô Song Song, dịu dàng : “Song Song, chỉ là hiểu lầm.”
Tô Song Song vẫn nghiêng đầu để ý đến Tần Dật Hiên, một lát , hai chân Tần Dật Hiên cũng run lên , Tô Song Song mới chậm rãi mở miệng, do dự: “Anh... Là vì Tần Mặc... Mới trở về tìm em ?”
“Làm thể? Song Song, em cũng , ngày đó và em vô tình gặp gỡ...” Tần Dật Hiên đến đây, nghĩ đến cuộc sống Tô Song Song, đau khổ khiến cho khó thể chịu , giọng dần khàn khàn.
“Song Song... Anh trở tìm em, tuy nhiên tìm em, em, em ... Cái... Đau ... Kể cả cầm lấy lợi thế bò lên thế giới, nhưng vẫn nỡ lợi dụng em một xu một hào nào...”
Tô Song Song thế, nhớ tới Tần Dật Hiên đối xử với từ nhỏ, đôi mắt đỏ hơn, hốc mắt chịu sức nặng của nước mắt ngừng .
Cô mím môi, đang định gì, Bạch Tiêu vẫn đang bên cạnh xem kịch vui nhân cơ hội hành động phụ họa theo Tần Dật Hiên.
“ ! Nhị manh hóa, Hiên Hiên làm chuyện như , chính là vì đối phó với Tần Mặc cho nên mới hợp tác với , mặc dù em quan trọng với Tần Mặc.”
“ mà Hiên Hiên sẽ mất lý trí đến mức lợi dụng cả em gái bảo bối, mặc dù hai chút liên hệ m.á.u mủ nào...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-hong-hon-su-phai-lam-nu-chinh/chuong-142.html.]
“Bạch Tiêu, đừng thử thách sự nhẫn nại của !” Tần Dật Hiên đầu Bạch Tiêu, ngăn lời của , Tần Dật Nhiên vẻ mặt già vở gấp gáp, quả thật nghiền nát hàm răng, mới kiềm chế kích động xông lên đánh một trận.
Một câu của Bạch Tiêu làm lay động lòng Tô Song Song trong nháy mắt, cô nghi ngờ trai , nhưng mà thời điểm Tần Dật Hiên xuất hiện thật sự quá trùng hợp .
Vân Mộng Hạ Vũ
Tô Song Song vẫn chút nghĩ , theo ý cô, chỉ là đối tượng kết hôn để lừa gạt của Tần Mặc, của cô cũng đến nỗi phí chuyện lớn như để lợi dụng cô kích thích Tần Mặc.
Tô Song Song càng nghĩ càng cảm thấy đầu óc loạn thành đoàn, hai tay cô ôm đầu , như trốn tránh : “Để em tự ngẫm ?”
“Song Song...” Tần Dật Hiên còn định gì, khóe mắt thấy Bạch Tiêu định mở miệng, lập tức đầu về phía , mắt lộ vẻ hung dữ, tràn đầy uy hiếp.
Bạch Tiêu lập tức nhún nhún vai, hết sức cần ăn đòn, nhưng mà mở miệng chuyện nữa.
“Để cho em yên.” Giọng Tô Song Song lên cao, xong một phát đẩy Tần Dật Hiên đề phòng , như chạy, chạy thẳng thang máy, bây giờ cô thầm tìm một chỗ yên lặng một .
Tần Dật Hiên tiến lên vài bước đuổi theo, bóng lưng cô đơn dứt khoát của Tô Song Song, dừng bước, dựa theo hiểu của về Tô Song Song, hiện giờ đuổi theo chỉ càng kích thích cô thêm.
Tần Dật Hiên ngừng một giây mãnh liệt xoay , Bạch Tiêu vốn xem kịch vui thấy Tần Dật Hiên nổi giận hầm hầm tới, bỗng cảm thấy .
Tuy rằng Bạch Tiêu là cao thủ Taekwondo, nhưng bây giờ tâm lý vốn thể so sánh bằng một nửa tâm lý của Tần Dật Hiên, lúc thấy Tần Dật Hiên đỏ hết hai mắt, đột nhiên cảm thấy bản no zou no die * .
(*) no zou no die: nếu bạn làm điều gì ngu ngốc thì sẽ gậy ông đập lưng ông.
Mặc dù mặt Bạch Tiêu vẫn mang theo vui vẻ đáng đánh đòn, nhưng mà lúc cơ thể đều căng cứng, vẻ sẵn sàng tấn công.
Tần Dật Hiên mãnh liệt tiến lên, một phát nắm chặt cổ áo Bạch Tiêu, cả giống như sói hoang giận dữ hung tàn, mắt lộ giận dữ Bạch Tiêu chằm chằm.
Bạch Tiêu đối diện với hai mắt Tần Dật Hiên, sửng sốt, bởi vì trong mắt Tần Dật Hiên toát ánh sáng sát khí trắng trợn.
“Bạch Tiêu, Tần Mặc vốn phá sản đúng ?” Tần Dật Hiên cắn răng hỏi, giọng chợt cất cao, mất tỉnh táo.
“Hai hợp để lừa gạt đúng ! Định lừa gạt Tô Song Song từ bên cạnh ! Các mơ!” Tần Dật Hiên đến đây, cánh tay dùng sức nhấc lên, cả giống như điên, mất lý trí.
Bạch Tiêu cau mày qua chỗ quần áo túm đến nhăn nheo, tăng sức hất dễ như trở bàn tay.
Bạch Tiêu lòng sửa vạt áo của , nhíu mày Tần Dật Hiên, trong mắt lộ chán ghét thật sâu, thằng nhóc đáng chết, một năm chỉ vì lợi ích theo đuổi Dương Hinh, Dương Hinh suýt chút nữa đồng ý, chuyện vẫn nhớ rõ, cũng vẫn canh cánh trong lòng.
Mặc dù bây giờ Bạch Tiêu còn rõ cái gì canh cánh trong lòng, nhưng dù kể từ ngày đó, Tần Dật Hiên thế nào cũng mắt.
“, Tần Dật Hiên, cứ chờ trả giá lớn vì những âm mưu quỷ kế của !” Bạch Tiêu xong hừ lạnh một tiếng, sải bước rời .
Tần Dật Hiên tại chỗ cúi thấp đầu, một lát thể khẽ run, đột nhiên ngẩng cao đầu, theo phương hướng Bạch Tiêu rời , giễu cợt thoáng qua trong mắt, nhếch miệng lộ nụ hả hê.
Lúc lấy điện thoại di động từ trong túi , nhẹ nhàng ấn nút tắt ghi âm, điện thoại di động biểu hiện ghi âm xong, Tần Dật Hiên khẽ lên, âm thanh dần trở nên lớn, lộ điên cuồng cố chấp.
Đột nhiên im tiếng, lạnh lùng : “Bạch Tiêu, Tần Mặc! Hai chơi trong lòng bàn tay, mơ!”
Tần Dật Hiên xong xoay về phía Tô Song Song rời , hiẹn giờ chứng cứ lợi nhất, chỉ cần cho Tô Song Song , vạn kiếp bất phục chính là Tần Mặc !
Bạch Tiêu cúi đầu vạt áo của vo thành cục, cau mày hài lòng, phiền não lấy điện thoại di động , nghĩ tới Dương Hinh, vì , phiền não giống như đè xuống .
Anh cố chấp đánh thằng nhãi hồ ly Tần Dật Hiên c.h.ế.t tiệt, chỉ điều phiền thì phiền, nhưng vẫn xứng chức danh quân sư quạt mo của Tần Mặc.
Bạch Tiêu vội vàng bấm điện thoại của Tần Mặc, đầu thông, vội vàng nghĩ kế: “Tiểu Tần Tần, nhanh lên, hiện giờ trấn an nhị manh hóa, bước đầu phá phòng tuyến quan trọng nhất trong lòng cô .”
Mặc dù Tần Mặc kế hoạch của Bạch Tiêu, nhưng làm đến trình độ nào, hiệu quả như thế nào, dậy ngoài, “Cô ở ? Như thế nào?”
Bạch Tiêu nghĩ tới dáng vẻ giận dữ nổi đóa của Tần Dật Hiên , vui vẻ, lầm bầm: “Tôi tay, đương nhiên khiến Tần Dật Hiên c.h.ế.t thẳng cẳng.”
Anh khựng , đồng hồ đeo tay, qua năm phút , Tô Song Song chạy , trong lòng khỏi sốt ruột.
“Nhị manh hóa rời khỏi tập đoàn Đằng Phi, mau đến tìm cô , đó...” Bạch Tiêu còn hết, Tần Mặc cúp điện thoại theo thói quen.
Bạch Tiêu tiếng tút tút trong điện thoại, bĩu môi, dáng vẻ bất mãn, Tần Mặc tuyệt đối làm qua sông phá cầu vô cùng tinh tế, chỉ điều Bạch Tiêu cũng quen .
Một giây tiếp theo xa, vốn định cho Tần Mặc đây là cơ hội thổ lộ tuyệt đối cao, chỉ tiếc đối phương , nghĩ tới Tần Mặc định để đường theo đuổi vợ quanh co như , nhịn mà trộm.