Làm hỏng hôn sự phải làm nữ chính - Chương 125
Cập nhật lúc: 2024-09-27 15:30:40
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sớm thể chất kém như , cô buộc tóc lên cho , đỡ bớt mồ hôi thấm đẫm lên tóc mái, dính trán thoải mái.
”Cho nà, chỗ chị cái kẹp nhỏ nè.” Vương Tử vô cùng nhiệt tình, thấy Tô Song Song cau mày vén tóc mái của lên, trực tiếp lấy cái cặp tóc nhỏ nhỏ đáng yêu đầu đưa cho Tô Song Song.
”Vẫn còn 1km nữa, kiên trì lên!” Vương Tử làm một động tác tay cố gắng lên, dáng vẻ hoạt bát đáng yêu vô cùng, chọc vui vẻ.
Tô Song Song cảm giác của cô truyền sang, tinh thần cũng hơn, cô đầu một chút, thế cũng thể tính là cô nhanh, phía cô còn một đám phụ nữ xinh mệt mỏi tới nỗi sắc mặt cũng trắng bệch .
Mấy cô gái giày cao gót mặc đồ công sở vốn ở phòng làm việc ấm áp, thế nhưng chỉ vì cô, các cô thể nhấc chân ngoài bộ làm huấn luyện tăng cường cuối mùa thu.
Nghĩ đến đây, trong lòng Tô Song Song cũng thấy áy náy, nếu do cô xin Tần Dật Hiên nghĩ biện pháp, thì các cô cũng chịu cảnh tai bay vạ gió thế .
Người vô tội như các cô vẫn còn đang , khỏi xướng chuyện như cô thể ngạo kiều dừng , Tô Song Song thở dài, hai tay chống đầu gối của lên, thế nào cô cũng kiên trì tới cùng.
”Song Song em ở ngành nào?” Tính cách Vương Tử trời sinh hoạt bát, cực kỳ thích chuyện, còn nhiệt tình, vươn tay đỡ Tô Song Song, bên cạnh cô.
Tô Song Song thích cô gái lớn hơn cô mấy tuổi , lau vệt mồ hôi trán , đầu : “Em chỉ là nhân viên trợ lý nhỏ thuộc studio phim hoạt hình dài tập của công ty văn hóa Đằng Phi!”
”À! Studio phim hoạt hình dài tập hả! Chị cũng là thành viên công ty Văn hóa nè! Bên bộ phận tuyên truyền! Thầy dạy chị là quản lí tuyên truyền phần hậu kỳ các tác phẩm của Studio phim hoạt hình dài tập! Rõ là quá trùng hợp!”
Vương Tử lập tức hưng phấn, Tô Song Song cũng vui vẻ, nghĩ may mắn như , ngày đầu tiên liền tình cờ gặp đồng nghiệp , về làm cũng cô đơn nữa .
Hai cô gái nhỏ cùng ríu ríu rít còn cảm thấy kịp gì, thì tới đích, đến điểm cuối, bộ năng lượng của Tô Song Song thật giống như tiêu hao sạch , lập tức trở nên héo rũ.
Tần Dật Hiên ở đầu đường, lướt qua gương mặt ửng đỏ bình thường của Tô Song Song, khuôn mặt vốn mang theo nụ cứng đờ một chút.
Bây giờ đang hối hận nghĩ cái chủ ý c.h.ế.t tiệt như , thể chất Tô Song Song từ nhỏ tương đối kém, hơn nữa cô cũng thích vận động, bình thường đều ru rú ở nhà.
5 km đối với Tần Dật Hiên chỉ là một bữa ăn sáng, thế nhưng quên, đối với Tô Song Song mà , đó chính là đòi mạng, hơn nữa cổ chân trái của Tô Song Song vẫn , tưởng chừng như họa vô đơn chí.
Tần Dật Hiên nghĩ tới sơ sẩy của , thật hận bây giờ thể tới, ôm Tô Song Song , cho cô thêm bước nào nữa.
Chỉ là ở đây nhiều nhiều thứ hỗn tạp, thèm để ý tới việc lộ tình cảm mà dành cho Tô Song Song, thế nhưng rõ tính cách của Tô Song Song.
Mặc dù thoạt trông cô hiền hoà, nhưng trong xương bướng bỉnh, nếu quan hệ của bọn họ lộ ngoài, nhất định Tô Song Song sẽ từ chức.
Thật vất vả mới tìm Tô Song Song, đưa cô đến cạnh , cho dù dùng thủ đoạn, cách cuối cùng là dùng sức mạnh, cũng sẽ làm mất Tô Song Song thêm nữa.
Nghĩ đến đây ánh mắt Tần Dật Hiên híp , chòng chọc Tô Song Song, trong mắt thoáng lộ vẻ cố chấp điên cuồng.
Tô Song Song đến điểm cuối, giọng điệu luôn căng chặt cũng buông lỏng , thật cô cảm thấy cổ chân trái của bắt đầu đau âm ỷ, chẳng qua ngại vì hổ thẹn trong lòng, cô cũng gì thêm, đòi đối xử đặc biệt.
Vừa thì Vương Tử chính là thích chơi đùa, tới nơi ngay cả thở cũng kịp thở, vẻ mặt tinh thần hãy còn phấn chấn dáng vẻ cũng mạnh mẽ, cô đỡ Tô Song Song cái ghế một bên, cùng đợi tất cả đến đông đủ tập hợp .
”Nhà của chị ở gần ở công ty, nhà em ở chỗ nào? Lát nữa chúng cùng ăn cơm ?” Vương Tử mệt, liền tặng chỗ cho những cô gái giày cao gót trang điểm lòe loẹt đang sắp mệt c.h.ế.t , cô bên cạnh Tô Song Song, vẻ mặt sáng láng như cũ.
Nghỉ tiếp một chút, Tô Song Song cảm thấy lấy cũng tốn sức, cũng lên tiếng, cô đưa tay chỉ bên cạnh, thở dốc một thoáng mới một câu đầy đủ: “Nhà của em ở phía con đường .”
”Ai nha, chúng thuận đường, thực sự là khéo!” Vương Tử còn điều gì, lúc tất cả đến đông đủ, bên gọi tập hợp, cô chỉ thể đưa Tô Song Song tập hợp .
Tần Dật Hiên ở phía , áo mũ chỉnh tề, mặc dù chỉ là một trai hai mươi mốt tuổi, còn vẻ bệnh tật, nhưng bề ngoài tuấn tú cùng gia sản giàu , vẫn thu hút ánh mắt của tất cả các nữ bạch cốt tinh ở đây.
Anh mỉm vài câu cổ vũ, nhưng dư quang vẫn rời khỏi hai gò má ửng đỏ bình thường của Tô Song Song.
Một câu giải tán, tất cả thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng mấy cô yêu tinh ẻo dẹo khác buông tha cái cơ hội trời ban để thể tiếp cận đến ông tổng của công ty, từng một chuẩn đủ loại tư thế, cố ý tiếp cận Tần Dật Hiên bên .
Tần Dật Hiên vẫn trưởng thành , vóc cỡ một mét bảy tám, cao lắm, đám phũ nữ lòe loẹt diêm dúa mang giày cao gót vây quanh, gần như thấy Tô Song Song.
Tần Dật Hiên phát hiện Tô Song Song thấy vị trí hiện tại của , ý ôn văn nhĩ nhã mặt lập tức biến mất còn tăm , đó là một loại thở lạnh lùng hà khắc độc nhất của nhà họ Tần, chỉ điều ở tồn tại thêm một chút u ám.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-hong-hon-su-phai-lam-nu-chinh/chuong-125.html.]
Khí chất đổi trong chớp nhoáng , khiến cho chúng nữ háo sắc vốn cho rằng Tần Dật Hiên trai ấm áp trợn tròn mắt, bước chân vốn đang dợm bước lên của các cô đều đổi thành lùi về .
Tần Dật Hiên cong môi, khóe miệng mang theo một nụ khinh miệt, ánh mắt hẹp dài quét một vòng, mấy bà cô háo sắc hám tiền liền thuận thế chạy trối chết.
Tần Dật Hiên cong môi lạnh một tiếng, dư quang lướt qua Tô Song Song ghế ven đường, lấy điện thoại di động trong túi quần , chậm rãi tới chỗ xe , lên xe bấm điện thoại gọi cho Tô Song Song.
Tô Song Song thấy là điện thoại của Tần Dật Hiên, lập tức nhớ tới, bên cô còn một bữa tiệc lớn ăn nữa.
Cô vội vàng xin với Vương Tử một câu: “Vương Tử xin ah! Hôm nay em hẹn , chị xem điện thoại cũng gọi tới .”
Vương Tử lướt qua, thấy điện thoại hiển thị thông báo là trai, hé miệng , gật đầu, “Vậy lúc rảnh rỗi em nhớ gọi điện cho chị nha! Chị !”
”Anh!” Điện thoại kết nối, Tần Dật Hiên liền thấy tiếng khẽ gọi của Tô Song Song, Tần Dật Hiên dựa , xuyên qua kính chiếu hậu mà Tô Song Song, nhếch miệng lên đầy vẻ cưng chiều.
”Đến đây , dẫn em ăn tiệc lớn.” Tần Dật Hiên nội tâm Tô Song Song bướng bỉnh hiếu thắng, tuy rằng trong lòng hối hận c.h.ế.t vì để cho cô bộ 5km, chỉ điều sẽ mở miệng, bằng nhất định sẽ nhất định sẽ làm cho Tô Song Song mất hứng.
”Anh, đợi thêm lát nữa, còn hết mà.” Tô Song Song nghĩ tới phận của trai quá thuận tiện, cô che điện thoại, cẩn thận từng li từng tí một mà chung quanh, thấy hết , còn ai chú ý tới nữa, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Từ kính chiếu hậu Tần Dật Hiên dáng vẻ thận trọng ngốc nghếch của Tô Song Song, nhịn nhẹ giọng lên, Tô Song Song Tần Dật Hiên , chút bất mãn lầm bầm: “Em thế còn là vì cho ư!”
”Vâng! Vâng! Cô bé ngốc nhà đối xử với nhất.” Giọng Tần Dật Hiên đầy ý cưng chiều, mi mắt ngậm , Tần Dật Hiên dịu dàng như ánh mặt trời thế nếu để cho theo cạnh thấy , phỏng chừng đều sẽ sợ tới nỗi cho rằng sắp tới ngày tận thế.
”Hừ!” Từ nhỏ Tô Song Song Tần Dật Hiên chăm sóc, cho nên ở mặt thường tự chủ mà thả lỏng, thỉnh thoảng còn thể giở trò ăn vạ làm nũng.
”Song Song, chuyển tới chỗ ở , để chăm sóc em thật , năm năm ... em gầy ...” Tần Dật Hiên đột nhiên hạ thấp giọng, mang theo chút u buồn.
Trong đôi mắt hẹp dài của chứa đầy tinh quang hề chớp mắt mà chăm chú kính chiếu hậu, phản ứng của Tô Song Song, Tô Song Song mềm lòng, đặc biệt là với thiết, giọng của trầm thấp ưu sầu, chắc chắn Tô Song Song đành lòng từ chối.
Tô Song Song , ngơ ngác một chút, theo lý thuyết ở chung một nhà với trai là chuyện bình thường, thế nhưng trong suy nghĩ của Tô Song Song đột nhiên nhớ tới khuôn mặt của Tần Mặc.
Cô mím môi, theo thói quen cắn ngón tay của , Tần Dật Hiên thấy động tác của Tô Song Song, ý trong mắt cũng nhanh chóng biến mất, Tô Song Song cắn ngón tay đại biểu lúc cô đang do dự, quyết định chắc chắn .
Dựa theo hiểu của với Tô Song Song, đáng bây giờ cô vô cùng khát vọng tình , tuy rằng đây thứ tình cảm lấy từ Tô Song Song, nhưng mà đó là thứ duy nhất mà hiện giờ thể lợi dụng.
Tô Song Song chuyển tới ở cùng một chỗ với duy nhất là , hẳn cô cao hứng chứ, Tần Dật Hiên hiểu , cô do dự?
”Anh, em cũng lớn thế , ở một vẫn hơn...” Lúc lời ánh mắt Tô Song Song ngừng xoay xoay, còn căng thẳng hơn khi cắn ngón tay của .
Cô thật thừa nhận nỡ bỏ Tần Mặc, thế nhưng dù cô thể lừa , lừa , cũng lừa trái tim.
Tô Song Song dứt khoát bình nứt thì sợ vỡ, mặc dù còn tiếp tục hãm sâu như nữa, sớm muộn cũng sẽ nhận lấy kết quả , thế nhưng cô vẫn khống chế , thêm nhiều kỷ niệm ở cùng với Tần Mặc hơn nữa.
Tần Dật Hiên nheo cặp mắt , đột nhiên nghĩ đến giữ quyền sở hữu căn nhà sát vách của Tô Song Song chính là Tần Mặc, là bất động sản duy nhất danh nghĩa hiện tại của Tần Mặc.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nói như Tần Mặc thật sự ở sát vách Tô Song Song, trong mắt Tần Dật Hiên toát sát khí nồng đậm, thế nhưng giọng che giấu : “Cũng , nhưng mà tối hôm nay nhất định tới chỗ ở, nhiều điều với em.”
”Ừm!” Hôm nay Tô Song Song mới cãi với Tần Mặc thể vui vẻ nhanh như , bây giờ cô nên đối mặt với Tần Mặc như thế nào, cho rằng ngoài yên tĩnh, đây cũng thể coi một lựa chọn .
”Mọi đều hết , tới đây , ghế dựa lạnh lắm.” Tần Dật Hiên xong, đó điều chỉnh tâm tình, khuôn mặt vốn cứng ngắc tràn đầy vẻ tàn ác đổi thành dáng vẻ dịu dàng nhu tình đầy cưng chiều.
Tô Song Song xe, cầm điện thoại di động liên tục hí hoáy, dáng vẻ đầy tâm sự, Tần Dật Hiên hỏi một chút, thế nhưng hiện tại tạo thêm cho Tô Song Song bất luận áp lực nào, sợ dọa cô sợ chạy mất.
Tô Song Song suy nghĩ một chút cuối cùng vẫn cảm thấy cần cho Tần Mặc một tiếng, cô cắn môi theo thói quen, soạn một tin nhắn ngắn: Tần Mặc, tối hôm nay qua nhà ở.
Xong, Tô Song Song thở phào nhẹ nhõm, cô điện thoại di động của , suy nghĩ một chút, trực tiếp nhấn nút tắt máy, cô sợ Tần Mặc gọi điện thoại qua đây, bởi vì cô còn nghĩ kỹ, nên xử lý chuyện như thế nào.
Bữa cơm Tô Song Song chút ngại ngùng, ăn một bữa tiệc lớn ngon lành, bụng no , tâm trạng cũng khá hơn nhiều, Tô Song Song theo Tần Dật Hiên trở chỗ ở của .
Chỉ là xuống xe trong nháy mắt, lúc Tô Song Song ngẩng đầu lên về phía , khi thấy tàng cây bên cạnh biệt thự sang trọng, cả cô đều sửng sốt.
Đương nhiên Tần Dật Hiên xuống xe cũng thấy tới, nét mặt ôn tồn lễ độ của theo đó mà rạn nứt.