Làm hỏng hôn sự phải làm nữ chính - Chương 112
Cập nhật lúc: 2024-09-26 09:35:49
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Mặc định để ý tới Tần Dật Hiên, đúng lúc quản lý của Tần Dật Hiên đưa bác sĩ tới, bác sĩ thấy điệu bộ , trong lòng rõ ràng tới là nhân vật lớn, nháy mắt nuốt nước miếng một cái.
Anh gật đầu với Tần Dật Hiên, nửa xuống kiểm tra cổ chân Tô Song Song, cảm giác một luồng áp lực ép kéo tới bên cạnh.
Anh đầu , trông thấy Tần Mặc, thật vất vả mới thể kéo nụ , lúc Tần Mặc lên, ở bên Tô Song Song, rốt cuộc cũng chịu ngẩng đầu liếc mắt Tần Dật Hiên một cái.
Tần Dật Hiên thấy Tần Mặc tới, đến vô cùng vô hại, hệt một em trai sùng bái họ của , ánh mắt sáng lấp lánh.
Chẳng qua chỉ Tần Mặc cùng Tần Dật Hiên , trong chớp nhoáng ánh mắt bọn họ chạm , tia lửa văng khắp nơi, ai cũng thèm để mắt.
"Cổ chân của cô đây đó từng thương, vẫn khỏi , hôm nay ngã thêm nữa, mới gây đau đớn khó nhịn, nhưng gì đáng ngại, về tiếp tục bôi thuốc, cẩn thận một chút cố gắng đừng để vất vả, đừng xoay vặn cổ chân nữa là ."
Bác sĩ chủ nhiệm thấy gì trở ngại, thở phào nhẹ nhõm, lúc viện trưởng bệnh viện phong phanh liền tới, thấy là nhà họ Tần, lập tức cung kính.
Ông Tần Dật Hiên Tần Mặc, mặc dù bây giờ chuyện Tần Mặc phá sản đang huyên náo xôn xao khá lớn, thế nhưng lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa, ông vẫn như cũ cung kính gật đầu với cả hai .
Tần Mặc vẫn giữ bộ dạng cao ngạo như một đặt ai mắt, thấy Tô Song Song chuyện gì, trực tiếp khom lưng ôm ngang cô.
Vốn Tần Dật Hiên đang với viện trưởng đôi lời, thấy Tần Mặc trực tiếp ôm Tô Song Song lên, ánh mắt bỗng nhiên trợn to lên, trong mắt tư thế , thật sự là mật quá mức!
Tô Song Song nghĩ tới Tần Mặc hai lời bế cô lên, kinh ngạc thốt lên một tiếng, hô xong mới cảm giác ngạc nhiên, vội vàng vươn tay nhỏ che miệng .
Tần Mặc lướt qua Tần Dật Hiên, thị uy trong im lặng, đó ôm Tô Song Song sãi bước ngoài.
"Chờ !" Đương nhiên Tần Dật Hiên sẽ cho phép Tô Song Song rời khỏi tầm mắt của dễ dàng như , còn do Tần Mặc dẫn , việc khiến thể nào chấp nhận .
Quát nhẹ một tiếng, vệ sĩ vẫn luôn canh giữ bên cạnh đều đồng loạt lên, ngăn chặn lối của Tần Mặc.
Vốn Tô Song Song còn kêu dừng, thế nhưng thấy tư thế chắn lối của đám vệ sĩ, thì theo bản năng ngẩng đầu Tần Mặc, Tô Song Song là đa sầu đa cảm, thế nhưng giờ phút , cô vô cùng lo lắng cho Tần Mặc.
Vốn dĩ Tần Mặc là ở đỉnh kim tự tháp quang vinh, thể tưởng tượng những sinh ngậm thìa vàng như nay từng khác cứng rắn ngăn cản như thế .
Cô sợ một màn sẽ khiến Tần Mặc kích thích, cô lo lắng Tần Mặc sẽ gượng dậy nổi, mà cái cô lo chính là một khi tiểu cầm thú kích thích tức điên lên, tay đánh với bọn họ, chắn chắn sẽ chịu thiệt.
Tô Song Song lập tức bò lên đầu vai Tần Mặc, đầu Tần Dật Hiên, cho một nụ yên tâm: "Anh, đây là hàng xóm của em, khi em thương đều là giúp em, yên tâm !"
Lúc Tần Dật Hiên tới đó, dừng lưng Tần Mặc nửa bước, Tô Song Song, vươn tay xoa xoa tóc của cô, động tác thành thạo, dáng vẻ mật, giọng mềm mỏng lộ vẻ cưng chiều hề che giấu: "Anh đưa em về nhé?"
Tần Mặc nghiêng đầu lúc thấy một màn , trực tiếp thẳng lên một bước, tay của Tần Dật Hiên liền lơ lửng giữa trời, cũng hổ, tự nhiên thu tay về, Tô Song Song, vẻ mặt cưng chiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-hong-hon-su-phai-lam-nu-chinh/chuong-112.html.]
Đương nhiên Tô Song Song cho rằng sự cưng chiều là cách trai cưng chiều em gái, hệt như năm năm , cô chút suy nghĩ gì khác.
Ngược cô còn ý nghĩ ở với trai thêm một lúc, những chuyện xảy trong năm năm , thế nhưng nghĩ tới tiểu cầm thú đang ôm bất cứ lúc nào cũng thể bùng nổ, cô cũng dám suy nghĩ lung tung.
Còn nữa, nếu để cho Tần Dật Hiên nhà của , cô giải thích thế nào về việc Tần Mặc ở tại nhà chứ! Chỉ sợ càng tô càng đen.
Đối với mối quan hệ giữa và Tần Mặc hiện nay, chính cô cũng còn mơ hồ, hơn nữa theo bản năng cô vẫn trốn tránh, nghĩ tới quyết định đưa hai mươi ngày nữa , cô liền sợ hãi, càng để cho khác quấy rối sự thăng bằng thật vất vả mới giữa cô và Tần Mặc.
Tô Song Song xoay hai tròng mắt, Tần Dật Hiên bộ dạng khó xử của Tô Song Song, tuy rằng mặt vẫn giữ nguyên nụ , thế nhưng trong lòng nén ghen tỵ cùng tức giận.
Vì Tô Song Song thể mật với Tần Mặc như , mà với , luôn cảm giác ngăn cách, lẽ nào thời gian năm năm thật sự sức ảnh hưởng lớn như ư?
Thế nhưng theo như , Tần Mặc mới trở về đây tới hai tháng, thời gian hai tháng , và Tô Song Song thể tiến triển đến độ mật như !
"Không tiện?" Tần Dật Hiên xong liền ho nhẹ, mặt dường như cũng khó coi hơn, Tô Song Song Tần Dật Hiên ho khan, trái tim nháy mắt liền nhảy lên, cô hỏi chuyện từ sớm , vì giờ đây cơ thể trông bệnh tật như thế.
"Anh, bệnh?" Tô Song Song một tay chống lên vai Tần Mặc, chỉ kém nước đặt luôn tay lên đầu Tần Mặc, tư thế , thật giống sắp bay lên. (Lin: , hãy tưởng tượng kiểu bay của siêu nhân.)
Tần Mặc thích Tô Song Song tỏ vẻ quan tâm tới khác quá nhiều, dứt khoát nhấc chân , Tô Song Song cảm giác ý của Tần Mặc, chụp lấy bờ vai .
Tần Mặc cắn răng, dừng , chỉ là sự tức giận trong cặp mắt đào hoa càng đậm hơn, hiện chút sắc hồng.
" , lúc nước ngoài, cơ thể chút vấn đề, bây giờ. . . Khụ khụ vẫn luôn duy trì ở. . ." Nói tới đây, mặt Tần Dật Hiên toát vẻ cô đơn.
Lời kỹ xảo, cũng bệnh tình của nặng bao nhiêu, thế nhưng chỉ với một câu “duy trì”, coi như làm cho tim của Tô Song Song nhảy tới tận cổ.
Trong nháy mắt Tô Song Song trở nên khó chịu, cô vươn tay an ủi Tần Dật Hiên một chút, chỉ là nơi thực sự chỗ chuyện, cô tiện Tần Dật Hiên tới nhà , Tô Song Song bắt đầu thấy khó xử.
"Nếu , tới nhà một chút?" Tần Dật Hiên lướt qua bóng lưng cứng ngắc của Tần Mặc, ho khan vài tiếng, câu là với Tần Mặc: "Cũng lâu em gặp họ , thật nhớ , cùng , như thế chứ?"
Tô Song Song lập tức buông tay , trở trong n.g.ự.c Tần Mặc, ngửa đầu .
Vân Mộng Hạ Vũ
Tần Mặc cúi đầu cô, khuôn mặt vẫn tê liệt như cũ, biểu tình gì, mở miệng, giọng lành lạnh: "Đi về với , cùng ?"
"!" Tô Song Song , liền ngây ngẩn cả , cô Tần Mặc, hình ảnh chính trong đôi mắt đào hoa đen nhánh phiếm hồng , vì trái tim Tô Song Song bỗng thấy căng thẳng, cảm giác đau lòng.
Tuy rằng mặt Tần Mặc biểu cảm gì, thế nhưng cô tự cảm giác sự mong đợi ẩn dấu vẻ lạnh lùng của Tần Mặc, tựa hồ , đừng . . .
Tô Song Song khả năng chỉ là do chính bổ não thái quá nên sinh ảo giác, thế nhưng cô vẫn cảm thấy đau lòng, làm Tần Mặc khó chịu.