Làm hỏng hôn sự phải làm nữ chính - Chương 11-12
Cập nhật lúc: 2024-09-24 14:55:06
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tránh !”
Tần Mặc kích động mở mắt , sự choáng váng khiến rõ bên cạnh, tự nhiên cảm thấy hốt hoảng và kiên nhẫn.
Tô Song Song bộ dạng của tự chủ nuốt nước bọt một cái, theo bản năng thu tay . Vẻ mặt bây giờ đúng là dọa , ánh mắt đầy lạnh nhạt, trán nhăn nhó vùng với đôi lông mày đang nhíu chặt đúng là dọa .
ngay đó, Tô Song Song nhất thời cảm thấy thật uất ức, cô lên, từ cao xuống Tần Mặc đang mặt đất. Thân thể ngày càng nóng lên, sắc mặt nhợt nhạt, cô liền cong lên một nụ tà.
Song Song định vươn chân đá , suy nghĩ một chút bỏ xuống, đó cởi dép lê , dè dặt thăm dò đá nhẹ một cái, thấy phản ứng gì, Tô Song Song ban đầu còn thấy yên tâm, trong nháy mắt liền hừng hực khí thế.
Cô khan một tiếng, xổm xuống, mặt mang theo vẻ tươi chút gian trá, vươn tay chọc chọc gương mặt lạnh như băng của Tần Mặc:
“Anh kiêu ngạo cái gì? Bây giờ làm gì đều ?
“Cô. . .”
Tần Mặc hiện tại đang mất hết sức lực, đầu vô cùng choáng váng , căn bản thể rõ đỉnh đầu cái gì, chỉ cảm thật sự ồn ào, nhưng cũng chẳng còn sức lực để đuổi .
Tô Song Song Tần Mặc bày vẻ mặt kích động g.i.ế.c nhưng thể động đậy, trong nháy mắt vui vẻ lên.
Cô nhớ tới một câu kinh điển, liền cúi xuống gương mặt tuấn của Tần Mặc, một cách vui vẻ:
“Dù gọi gãy cổ cũng sẽ tới cứu !”
“Nói nhiều!”
Tần Mặc quát nhẹ một tiếng, kích động đưa tay đem ngọn nguồn của sự ồn ào ôm trong lòng , đó lấy một tay vuốt đỉnh đầu Tô Song Song còn đang ngu ngơ, trong miệng than thở : “Như Hoa, đừng nghịch ngợm nữa.”
“!”
Tô Song Song cảm thấy trời đất như cuồng, mặt cô áp lồng n.g.ự.c ấm nóng của Tần Mặc, còn thể rõ tiếng tim đập mạnh mẽ truyền tai, kích thích đại não của cô. Thậm chí ngay cả cái tên “Như Hoa” cũng cô tự động bỏ qua, trong đầu cô hiện tại cơ hồ tất cả đều là tiếng tim đập của Tần Mặc .
Bạn đang bận rộn bài vở quá lẽ post thường xuyên . hãy ủng hộ nhiệt tình để thêm động lực nhé
Bàn tay nhỏ bé của Tô Song Song đặt n.g.ự.c Tần Mặc ý ngăn cách rõ ràng hai cơ thể nhưng bộ đồ ngủ của cô vẫn nước mưa làm ướt.
Cảm giác lạnh lẽo trong nháy mắt làm Tô Song Song chợt thấy rùng , cô giãy giụa thoát , thế nhưng sức lực của Tần Mặc dù đang mệt vẫn mạnh mẽ hơn cô nhiều.
Bàn tay lạnh như băng của vẫn đặt đỉnh đầu cô, thỉnh thoảng vuốt ve như vuốt con mèo nhỏ khiến Tô Song Song càng thêm tức giận.
Cô nghiến răng gầm lên một tiếng: “Tần Mặc! Đại cầm thú!”
Tiếng của cô thiếu chút xuyên thủng màng nhĩ của Tần Mặc, làm tỉnh táo ít. Anh mở hai mắt vẫn còn đang mơ màng, cúi đầu , liền thấy đứa nhỏ ở trong lòng n.g.ự.c của chính là Tô Song Song, thoáng chốc nhíu mày, nhanh tay đẩy cô , động tác đầy ghét bỏ.
Bị đẩy lưu tình chút nào, Tô Song Song kịp phản ứng liền trực tiếp lăn hai vòng mặt đất, đụng mạnh một bên giường mới ngừng .
Tô Song Song vô cùng nổi giận! Chẳng lẽ Tần Mặc đúng là khắc tinh của cô ? Cô cứ gặp là y như rằng sẽ chuyện đây.
Cô lắc lắc đầu, chống tay dậy. cúi đầu thấy ướt đẫm một mảnh áo ngực, áo ngủ bằng bông màu trắng của cô lúc dính đầy nước, gắt gao dính chặt , thật sự thoải mái.
Tô Song Song cắn chặt răng, cũng may áo cô mặc hình mèo lớn, nếu hôm nay thật sự mất mặt! Aó của cô màu trắng nên khi ướt còn để lộ nguyên cả nội y bên trong, cho tiền cô cũng dám mang bộ dạng ngoài.
Cô vô thức nhíu mày, đó dậy rời . tới nửa bước, thấy tiếng Tần Mặc hít thở dồn dập. Cô cắn môi, nhắm hai mắt, hít một thật sâu xoay trở .
Tần Mặc bây giờ tỉnh táo hơn nhiều, chỉ là chân tay vẫn còn run lẩy bẩy như mất hết sức lực, nghĩ như thì luôn mặt đất nghỉ ngơi chốc lát.
vẫn kịp nhắm mắt thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Song Song đang cau mày trừng mắt liếc .
Tần Mặc mở miệng, Tô Song Song tự ý xông nhà , còn thấy bộ dạng chật vật lúc của khiến cảm thấy vô cùng khó chịu.
“Anh thể tự lên ?”
Tô Song Song duỗi bàn tay nhỏ bé mặt Tần Mặc, ý tứ của cô rõ ràng, nếu cố gắng thì hãy tự lên, nếu thể, thể cầm tay cô, cô độ lượng bỏ qua hiềm khích lúc mà kéo lên.
Mảnh băng trong mắt Tần Mặc tan vỡ một ít, chậm rãi dời tầm mắt xuống bàn tay nhỏ của Tô Song Song để mặt .
Tần Mặc hô hấp nặng nề, đó duỗi bàn tay của cầm lấy tay Tô Song Song.
Lúc cầm lấy tay cô, Tô Song Song nhíu chặt lông mày đến mức như sắp chạm . Tần Mặc đưa nhiều sức lực đến nỗi suýt nữa đem tay cô bóp nát, cô chỉ đành cắn răng chịu đựng.
Cô làm thật sự là kìm nén đến phát tức, mà tên tiểu cầm thú chỉ trợn tròn mắt cô, dùng nhiều sức như để nắm tay cô.
Tô Song Song cố gắng chịu đựng cảm giác kìm nén đến phát tức, tức nước thì vỡ bờ. Cô dậy, đó vẻ cẩn thận đá vài cái Tần Mặc để phát tiết.
Tần Mặc kêu lên một tiếng đau đớn, bàn tay đang nắm tay Tô Song Song tăng thêm sức lực, khiến Tô Song Song đau đến mức hận thể trực tiếp một cước dẫm một phát bụng của !
Tần Mặc dựa sức của Tô Song Song mà dậy, trong nháy mắt cảm thấy đầu váng mắt hoa, hít một thật dài, đó một tay chống xuống mặt đất, lấy đà lên.
Tô Song Song mặc dù trong lòng đầy oán hận, nhưng vẫn quyết làm đến cùng, vội vàng qua đỡ lấy cánh tay Tần Mặc, cố gắng dìu lên giường.
Mới vài bước, Tô Song Song cẩn thận bước hụt chân, hai liền mất trọng tâm ngã về phía giường.
Một khắc ngã xuống , Tô Song Song thể cảm nhận Tần Mặc nhanh chóng đưa tay lên bảo vệ đầu cô, hai liền ngã xuống giường cứng nhắc.
Tô Song Song chỉ cảm thấy Tần Mặc cô như đám rong biển, mãnh liệt trợn to hai mắt, thở một thật dài, đó thành ho khan kịch liệt.
Tần Mặc vẫn cau mày, mặt của đúng chôn ở hõm cổ Tô Song Song, bởi vì thể nóng ấm mà hô hấp cũng hết sức chậm rãi, nặng nề.
Hơi thở nóng bỏng rơi xuống cổ Tô Song Song, khiến cô nóng ngứa. Tô Song Song nhưng phát chỉ tiếng ho khan, Tần Mặc đè lên cô, thiếu chút nữa làm cho cô nghẹn chết.
Tần Mặc cũng đang mơ màng, cảm giác n.g.ự.c đang một mảnh mềm mại đè lên, hơn nữa còn đang giãy dụa , thể ấm nóng khiến càng mẫn cảm hơn với sự mềm mại .
Trong nháy mắt, hô hấp của trở nên dồn dập, vội vàng nhắm mắt , che giấu ngọn lửa nóng bỏng .
“Anh thể dịch ?”
Tô Song Song nghiến răng nghiến lợi một câu, trừng mắt chằm chằm Tần Mặc.
Tần Mặc nhắm mắt , hít sâu một , đó hai tay chống xuống giường, xoay ngã sang một bên
Chương 12
Áp lực đè nặng lên Tô Song Song ngay lập tức biến mất, cô liền vội vàng thở hổn hển, hô hấp gấp gáp càng khiến quần áo dính chặt , duỗi tay kéo kéo áo khỏi dính một cách vô cùng tự nhiên, còn vảy vảy lên xuống, cứ như làm áo sẽ khô luôn .
Đột nhiên cảm giác thấy đúng, cô đầu, lúc thấy Tần Mặc giờ phút đang nghiêng đầu cô, thu hết động tác thô lỗ của cô mắt.
Tô Song Song cố gắng làm vẻ bình tĩnh, đó đem tay đang để n.g.ự.c dời lên đầu, vẻ ngại ngùng vuốt vuốt mái tóc bừa bộn cái trán .
“Cái … Tôi thấy nóng, là để đưa bệnh viện thì hơn.”
Tô Song Song chống tay xuống giường dậy, từ cao xuống Tần Mặc đang ở giường.
Bây giờ là buổi tối, bên ngoài vẫn đang mưa to, ánh sáng trong phòng mờ nhạt, Tô Song Song rõ nét mặt của Tần Mặc, cô vội vàng nhảy xuống mở đèn.
Sau đó, cô vội vàng đầu , xem tình trạng của Tần Mặc một chút. hai tròng mắt mới quét đến Tần Mặc giường, trong nháy mắt cảm giác một cỗ dòng nước ấm dâng lên mũi, cô vội vàng ngửa đầu, đem dòng nghẹn trở về.
Không Tô Song Song năng lực quá kém, mà là tiểu cầm thú giường thật sự là quá yêu nghiệt.
Trên Tần Mặc mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng cùng với quần âu cắt may tinh tế càng tôn lên dáng , bây giờ bởi vì hứng nước mưa mà dính sát từng khối cơ bắp , quả thật là đúng với câu , mặc quần áo thì thấy phẳng lì, cởi quần áo mới là 6 múi.
Hơn nữa quần áo trắng càng nổi bật màu đen của ga giường tạo thành một hình ảnh tương phản, chút mê .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-hong-hon-su-phai-lam-nu-chinh/chuong-11-12.html.]
Tô Song Song ngay lập tức nhớ tới ngày thấy bộ dáng Tần Mặc khi tắm lộ tám khối cơ bụng tiêu chuẩn, cứ như một nam nhân ngư làm cho mê .
“Không cần.”
Tần Mặc đến bệnh viện, liền bất mãn nhíu mày, bởi vì sốt cao mà thanh âm trở nên khàn khàn, liền tình trạng của lắm.
Tô Song Song thở một dài, đè xuống kích động, nghĩ thầm tiểu cầm thú thật đúng là nhiều chuyện, lớn như mà vẫn sợ bệnh viện.
“Cô thể ngoài.”
Tần Mặc khàn khàn xong thì vươn tay che mắt, cảm thấy đầu vô cùng choáng váng, ý thức trạng thái của chính lắm, một tay mò lấy điện thoại di động trong túi áo, dự định gọi tới bác sĩ của .
mới lấy điện thoại , kích động đem nó ném qua một bên. Nếu như gọi cho bác sĩ riêng, như ông nội cũng sẽ ở ngay lập tức, với tình trạng lúc , chỉ sợ sẽ bắt về ngay lập tức, thật sự phiền .
“Anh chẳng lẽ thiếu nợ ai đó nên sợ bắt mang ?”
Tô Song Song vẫn ở cửa một loạt động tác của Tần Mặc, như thật giống như đang che dấu điều gì.
Tâm trạng của Tần Mặc lúc vô cùng hỗn loạn, cảm giác như đang đốt cháy, nhưng một khắc giống như trong hầm băng. Anh khẽ run rẩy , ngay cả lời cũng chẳng .
Tô Song Song là điển hình cho mẫu khẩu xà tâm phật, bên ngoài mặc dù lời nào là chua ngoa nhưng thâm tâm thực chất mềm yếu. Cô căn bản xen chuyện của tên kiêu ngạo , nhưng giường khổ sở, đến thở cũng nặng nề khó khăn, cuối cùng đành lòng.
Cuối cùng cô nặng nề thở một dài, chỉ thể cam lòng trở , trực tiếp duỗi tay nắm lấy áo Tần Mặc, bắt đầu cởi xuống từng nút.
Tần Mặc cảm thấy đụng chạm , hé mắt, ánh đèn chói mắt làm cho tỉnh táo một ít, liền mở to hai mắt, thấy Tô Song Song đang đỏ mặt cởi áo của !
“Cô đang làm gì?”
Tần Mặc gầm nhẹ một tiếng nhưng bây giờ cả đều chẳng chút sức lực nào, căn bản đủ để dọa Tô Song Song vốn quá quen với sự cứng rắn của .
Tô Song Song Tần Mặc lúc tựa như con thỏ trắng chút đe dọa nào, cong môi , tâm trạng trong nháy mắt vui vẻ hơn nhiều. Nếu bộ dáng lúc thật sự là quá đáng thương, cô khẳng định sẽ làm khó một chút.
Tô Song Song gạt tay , đem áo ngoài cởi xong, bắt đầu dời lên nửa tay áo còn Tần Mặc.
Lúc Tần Mặc mới kịp phản ứng, dù cả đang phát sốt chẳng chút sức lựcnào, cũng biện pháp với Tô Song Song. Anh mạnh mẽ dậy phản kháng.
Thế nhưng dậy giúp Tô Song Song dễ dàng kéo áo xuống.
Tần Mặc dậy, Tô Song Song trực tiếp nắm lấy nửa vạt áo còn , hướng lên lôi kéo, đem nửa tay áo Tần Mặc kéo xuống.
Tần Mặc bất ngờ kịp phản ứng, kinh ngạc một lúc, đến khi áo cởi hết, vẫn ngây , đây là làm !
Vân Mộng Hạ Vũ
Tần Mặc giường, ngẩng đầu, Tô Song Song hai tay cầm lấy áo với vẻ mặt đắc ý, đôi mắt vốn lạnh như băng giờ phút le lói một chút ngu ngơ.
Tô Song Song một hồi lăn qua lăn cả cũng toát mồ hôi. Rốt cuộc cũng thành công lột sạch nửa Tần Mặc, cô liền thở phào một cái, nghĩ tới hành động của cô bao nhiêu thỏa mãn.
Đến khi cô nhảy xuống giường, cúi cởi nốt quần thì mới cảm giác điều gì thích hợp, cô ngẩng đầu lên đúng lúc chạm tới hai mắt Tần Mặc.
Nhìn thấy kinh ngạc trong mắt của cùng với bộ dáng hành động của cô dọa sợ tới ngây thì cái tay đặt bên hông Tần Mặc của Tô Song Song lúc mới run lên, trực tiếp đặt m.ô.n.g mặt đất.
Bởi vì dám mắt Tần Mặc, Tô Song Song hạ tầm mắt xuống, nhưng mới xuống, tầm mắt liền dán lên tám khối cơ bụng rắn chắc của Tần Mặc, làm cô nhất thời cảm thấy m.á.u trong mũi mới nghẹn trở về bắt đầu cuồn cuộn dâng lên.
“Cái … Quần áo ướt, nếu cởi … cởi , thì bệnh sẽ càng thêm nghiêm trọng …”
Tô Song Song chột lắp bắp .
Nói xong cô nhất thời cảm thấy thật uất ức, rõ ràng cô là đang làm chuyện , như thế nào khiến cô cảm thấy như đang làm chuyện gì hèn hạ !
Tần Mặc nhắm mắt hít sâu, vươn tay vuốt mấy sợi tóc ẩm ướttán loạn trán, cúi đầuthở dốc Tô Song Song cạnh hai chân , nhất thời gì.
Anh tựa hồ như đánh bại, cũng còn cô đuổi , mà là vươn tay chỉ tủ quần áo như cái quan tài:
“Bên trong quần áo khô.”
Tô Song Song thấy Tần Mặc mở miệng đánh vỡ khí hổ, vội vàng dậy, bởi vì kích động mà bước vững, trực tiếp ngã về phía .
Tư thế thật giống như hổ đói vồ mồi, Tô Song Song đem Tần Mặc ở , cảm nhận thể nóng bỏng của , cô thật hận cái lỗ nào cho cô chui .
Cô cẩn thận mở mắt, đó Tần Mặc hổ tươi , vội vàng chống tay lên, vẫn quên đem một bên chăn mền kéo qua đắp lên Tần Mặc.
“Anh! Tự cởi quần của !”
Tô Song Song lịch sự rống lên một tiếng, xong hết mới cảm thấy lời , cô vội vàng xoay , tự cho phép bỏ qua ánh mắt khinh bỉ của Tần Mặc, đến tủ quần áo cầm lấy một bộ quần áo sạch sẽ.